Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 153: Kết quả cuối cùng là cá chết lưới rách

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:35:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn âm trầm nhà, Thịnh phu nhân lo lắng hỏi cô xảy chuyện gì, cô lắc lắc đầu, gì cả.

Họ cần chờ lâu, lão thái thái và lão gia tử dọn đồ nhanh, họ dứt khoát cửa, Thịnh Đình Đình cũng theo lên xe.

Hứa Hương Tuyết rảnh rỗi việc gì , cũng theo, Thịnh Giai Minh ngăn cản, họ đến Lăng gia chỉ vì khách, bà chỉ thêm phiền.

Trên đường , cảm xúc của Thịnh Hoàn Hoàn luôn suy sút.

Nếu CỐ Nam Thành ly hôn với Nam Tâm thì Hoan Hoan nên bây giờ?

Hoan Hoan là huyết mạch của Cô’ gia, Cố Nam Thành nhất định sẽ để Nam Tâm mang Hoan Hoan , điều kiện của Nam gia bằng Cố gia, ly hòn tình huống thì Nam Tâm chỉ thể rời một .

Tuy Thịnh Hoàn Hoàn sinh con, nhưng chỉ cần là đều thể chịu đựng cảm giác đau đớn khi cốt nhục chia lìa.

Nếu Cố Nam Thành cưới Trần Do Mỹ cửa, Nam Tâm nhất định sẽ nổi điên, kết quả cuối cùng là cá c.h.ế.t lưới rách.

“Hoàn Hoàn… Hoàn Hoàn…” Thịnh phu nhân gọi Thịnh Hoàn Hoàn vài tiếng cô mới tỉnh táo .

“Tới .” Thịnh phu nhân chỉ chỉ bên ngoài, lo lắng hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Gọi con mấy vẫn phản ứng gì, suy nghĩ cái gì ?”

Thịnh Hoàn Hoàn , chỉ lắc lắc đầu: “Không , xuống xe !”

Thịnh Hoàn Hoàn ôm Lăng Thiên Vũ xuống xe, Bạch quản gia dẫn chờ ở cửa, mấy chục gồm đầu bếp, vườn, hầu gái, vệ sĩ cùng khom , trăm miệng một lời mà gọi: “Chào đón thiếu phu nhân trở về.”

Thịnh Đình Đình khiếp sợ thôi, trận thế khỏi quá lớn.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng kinh ngạc, đầu tiên cô tới Lăng Phủ cũng khí thế như .

“Thiếu phu nhân.” Bạch quản gia bước nhanh đến, khom lưng kính chào Thịnh Hoàn Hoàn, đó cung kính về phía Thịnh phu nhân và hai cụ Thịnh gia: “Chào đón các vị khách quý tới nhà khách, mời bên trong.”

Thịnh Hoàn Hoàn biệt thự xa hoa mặt, cảm thấy nó như một cái lồng bằng tơ vàng, giam giữ cò đó thể trốn thoát.

Cò nghĩ tới cảnh tượng ngày đó nhốt ở hầm giam, cảm giác bất lực tuyệt vọng sợ hãi nảy lên trong lòng, bước chân chậm chạp về phía một bước.

Vân Vũ

Nếu thể, cô sẽ xoay bỏ !

thể, lẽ Lăng Tiêu cho phép cô phát cáu một chút, nhưng nếu thật sự chọc giận thì kết cục của cả nhà cô chính là tan xương nát thịt.

Sau khi khỏi hầm giam, Thịnh Hoàn Hoàn mới thật sự nhận sự đáng sợ của Lăng Tiêu, cô vẫn quên hình ảnh xé nát tấm ảnh gia đình ném thùng rác.

“Hoàn Hoàn.” Nhìn thấy mặt Thịnh Hoàn Hoàn dần dần tái , Thịnh lão thái thái nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, hiền từ với cò: “Đừng sợ Hoàn Hoàn, chúng đều ở bên cạnh con.”

Đòi tay già nua mang đến cho Thịnh Hoàn Hoàn cảm giác an , mặt, sợ hãi trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn tan một chút, cảm giác đặc biệt ấm áp.

Thịnh Hoàn Hoàn bất giác gật gật đầu, nắm tay Lăng Thiên Vũ bước từng bước Lăng gia.

Mọi thứ ở Lăng gia đều như thường, xa hoa lạnh lẽo.

Ai mà ngờ bề ngoài xa hoa sạch sẽ cất giấu một hầm giam dơ bẩn khủng bố, nơi đó từng nhốt bao nhiêu , dính bao nhiêu m.á.u tươi.

Chỉ cần nghĩ đến đó, da đầu Thịnh Hoàn Hoàn tê dại.

Bạch quản gia đưa bọn họ tới phòng khách, tự tay pha cho họ, một lát dì Hà bưng một bàn trái cây lên: “Đây là trái cây nhiệt đới đến, đặc biệt thơm ngon ngon miệng, tòi bưng chút điểm tâm lên nữa.”

Thịnh Hoàn Hoàn gọi bà : “Dì Hà, vội.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-153-ket-qua-cuoi-cung-la-ca-chet-luoi-rach.html.]

Hiện tại họ tâm tình uống ăn điểm tâm ?

Dì Hà : “Không việc gì thưa thiếu phu nhân, điếm tâm xong , vội.”

Bạch quản gia : “Bà thiếu phu nhân sắp về thì sáng sớm dậy .”

Thịnh Hoàn Hoàn xong đặc biệt cảm kích, niềm vui sướng duy nhất khi cô gả Lăng Phủ là Bạch quản gia và dì Hà đều đối xử tồi với cô, hai ông bà dồn ép, hầu phía mới dám bất kính với cô.

Cô thật lòng với dì Hà: “Cảm ơn dì Hà.”

Dì Hà sợ hãi: “Thiếu phu nhân thích tay nghề của tòi là vinh hạnh cho , bộ xương già thường xuyên nhàn rỗi, nên hoạt động nhiều một chút, thiếu phu nhân ăn liền , lập tức lấy.”

Ánh mắt Thịnh lão thái thái luôn đuổi theo bóng dáng dì Hà, nhanh dì Hà bưng điểm tâm trở .

Điếm tâm tinh xảo, thèm ăn.

Ánh mắt Thịnh lão thái thái dời từ dì Hà xuống món ngọt tinh xảo bàn, cầm lấy một khối ngửi ngửi, đó hiền từ : “Ngửi thật thơm, tinh xảo, xem tốn ít thời gian, thật là vất vả cho bà.”

Dì Hà : “Sao vất vả, điểm tâm việc tốn sức gì, chỉ cần thận trọng một chút là , thật sự vất vả.”

Nói xong, dì Hà ngay ngắn một bên, , bà cảm thấy ánh mắt của Thịnh lão thái thái đặc biệt sắc bén, phù hợp với khí chất hiền từ bình thản chút nào.

Chẳng lẽ bà phát hiện cái gì?

Thịnh lão thái thái thêm nữa, chỉ đặt bên môi cắn một cái, đó với Thịnh phu nhân và Thịnh lão gia tử: “Không tồi , cũng nếm thử.”

Thịnh lão gia tử cũng giống như Thịnh lão thái thái, lấy điếm tâm qua đặt lên mũi ngửi , đó mới bỏ miệng, ăn một khối xong thì động nữa.

Mà Thịnh phu nhân đặc biệt thích, ăn thêm hai khối.

Sau một chén nhỏ, Thịnh Hoàn Hoàn với Bạch quản gia đang một bên: “Chúng xuống tầng hầm xem, xin Bạch quân gia dẫn đường.”

Bạch quản gia ngấn : “Thiếu phu nhân, tầng hầm lạnh lắm, bệnh của cô đỡ một chút, nếu cô cần cái gì thể bảo hầu xuống lâ’y.”

Tâng hầm luôn quỷ dị, hai ngày thiếu phu nhân dọa ngất hầm giam, ông dám để cô xuống đó, huống chi còn mấy vị xui gia ở đây, lỡ dọa bệnh gì thì ?

Dì Hà cũng vội : “ thiếu phu nhân, ngài cần gì cứ việc mở miệng, tòi giúp ngài mang lên.”

Thịnh Hoàn Hoàn hai cụ, cảm thấy thật khó mở miệng.

Lúc Thịnh lão thái thái dì Hà, : “Thứ chúng tòi lấy , các cũng chuyện Hoàn Hoàn kinh sợ tầng hầm, nếu điều tra rõ chuyện thì chúng khó lòng an tâm, mong rằng Bạch quản gia giúp cho.”

Nói xong, ánh mắt bà dừng Bạch quản gia.

Bạch quản gia âm thầm đánh giá bà lão mắt, giờ mới họ đến là vì tầng hầm quỷ dị , ông chút chần chờ: “…”

Thịnh lão thái thái thong dong : “Bạch quản gia yên tâm, chúng chỉ xem, sẽ tạo thành tổn thất gì cho Lăng Phủ.”

Bạch quản gia Thịnh Hoàn Hoàn và hỏi: “Thiếu gia chuyện ?”

Thịnh Hoàn Hoàn : “Lãng Tiêu trách tội xuống thì một tỏi gánh vác.”

Bạch quản gia còn thể gì? May mà thiếu phu nhân nặng nhẹ, hầm giam, nếu chuyện thật sự cách nào xử lý.

 

Loading...