Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 139: Hắn đột nhiên chủ động hôn cô

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:34:46
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Da Thịnh Hoàn Hoàn trắng nõn tinh tế, vết bầm tím đầu gối cò như một vết mực dính mảnh ngọc nhất, đặc biệt chói mắt, đau lòng tiếc hận.

Thịnh Hoàn Hoàn buông váy xuống, thản nhiên câu: “Chỉ té ngã một cái, c.h.ế.t .”

Sự lạnh nhat của Thịnh Hoàn Hoàn Lăng Tiêu thực vui: “Mẹ cô kinh sợ, tòi thấy cô khoẻ.”

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn dời từ nơi khác về gương mặt Lăng Tiêu, cô chằm chằm đàn ông mắt, sợ bỏ lỡ một tia khả nghi: “Hầm giam cái gì, thật sự ?”

Lăng Tiêu hỏi : “Có cái gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn tìm một tia chột mặt , đáng tiếc cô thất bại, hoặc là diễn quá giỏi, nhưng căn bản cần .

Cô cong cong môi, lạnh lùng : “Cũng đúng, từng nhốt đó, chứ?”

Lăng Tiêu tức giận vì cách ăn móc họng của cô, hỏi: “Vậy cô cho , cô thấy gì hầm giam?”

Nhìn thấy gì hầm giam?

Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến gương mặt m.á.u tươi đầm đìa thì sắc mặt lập tức trắng bệch, cả căng cứng, đôi tay siết chặt lấy làn váy đùi.

Đến bây giờ cô vần rốt cuộc đó là ảo giác của là sự thật.

Nói là ảo giác, chân thật như , nếu là chân thật hợp lẽ thường…

Lăng Tiêu phản ứng của cò thì nhăn mày kiếm .

Động tác và vẻ mặt thế gạt , nhưng sắc mặt thì . Người giả vờ ngượng ngùng sẽ đỏ mặt, tương tự như , giả vờ sợ hãi thể biến sắc mặt trở nên trắng bệch trong phút chốc, cả màu mòi cũng nhạt .

Xem cô thật sự kinh sợ hầm giam, là do tâm lý sợ hãi sinh ảo giác, cố ý giả thần giả quỷ, hoặc là đời thực sự yêu ma quỷ quái gì?

Thấy thể Thịnh Hoàn Hoàn khống chế mà run rấy, giống như rơi vực sâu sợ hãi thể thoát , dáng vẻ tiều tụy yếu ớt, Lăng Tiêu thần sai quỷ khiến thế nào nắm lấy tay cô.

bàn tay đụng tới Thịnh Hoàn Hoàn thì cô dùng sức ném , trong sợ hãi mang theo oán hận sâu sắc: “Đừng chạm , dơ.”

Lần , rốt cuộc sắc mặt Lăng Tiêu cũng trầm xuống: “Thịnh Hoàn Hoàn.”

Thịnh Hoàn Hoàn tái xanh mặt mày Lăng Tiêu: “Chẳng lẽ bọn họ cho dọa đến tiểu ướt cả hầm giam.”

Lăng Tiêu giật , ánh mắt đặc biệt sắc bén, hình như đang phỏng đoán những lời của cò là thật giả, bởi vì thật sự ai việc với .

Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng của Lăng Tiêu, hít một thật sâu: “Cho nên, nhất đừng đụng , để tránh dính mùi khai nước tiểu với mùi lẳng lơ đàn điếm.”

“Thịnh Hoàn Hoàn.” Lăng Tiêu trầm giọng tức giận mắng, giọng đặc biệt nghiêm khắc: “Cò còn dám thêm một chữ, sẽ c.h.ế.t cô.”

Thịnh Hoàn Hoàn : “ đúng ? là thứ đàn bà lả lơi ong bướm, hư vinh tham lam ? hy vọng đàn ông cả thế giới đều vây quanh , đều thần phục váy của , hầu hạ thoải mái dễ chịu, sung sướng phát… Ưm…”

Cô đột nhiên hòn, cứng rắn ngang ngược, chút thương tiếc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-139-han-dot-nhien-chu-dong-hon-co.html.]

Thịnh Hoàn Hoàn theo phản xạ đế tay lên n.g.ự.c Lăng Tiêu, nhưng chỉ một giây từ bỏ giãy giụa, đáp cũng từ chối, ánh mắt trở nên trống rỗng, giống như búp bê vải linh hồn.

Rất nhanh Lăng Tiêu buông cò , cô gái , trong lòng dâng lên từng cơn gợn sóng, thật lâu thể bình tĩnh.

Hắn đột nhiên chủ động hôn cò.

Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt, ánh mắt trống rỗng từ từ tập trung lên mặt Lăng Tiêu, giọng bình tĩnh như mang theo oán hận và than vò tận: “Tiếp tục , ngừng, luôn thích cưỡng ép , tới !”

“Thịnh Hoàn Hoàn, cỏ đủ .” Lăng Tiêu buông cò , chỉ mới cảm giác thẹn quá thành giận khó hiểu đáy lòng .

“Thế nào, chê dơ? Yên tâm, tuy về sẽ bao nhiêu đàn ông, nhưng ít nhất hiện tại thể vẫn còn sạch sẽ, trừ ai .”

“Thịnh Hoàn Hoàn.” Rốt cuộc Lăng Tiêu thể nhịn mà bóp lấy cố Thịnh Hoàn Hoàn, cắn răng cả giận : “Đừng một tấc tiến một thước.”

“Vì lọt tai? Đây còn là Thịnh Hoàn Hoàn hư vinh tham lam trong mắt ?” Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn càng tái nhợt, hai mắt đỏ rực đàn ông mắt: “Trừ đàn áp tỏi, hiểu lầm , tổn thương hết đến khác thì còn gì?”

Lăng Tiêu trầm mặc cô.

Vân Vũ

“Láng Tiêu, là xin cưới tòi, cho nên tòi dám hy vọng xa vời yêu , cưng chiều , đối xử với , nhưng là con , vì để chút tôn nghiêm cho ?”

Thịnh Hoàn Hoàn luôn nghẹn những lời trong lòng, với bất cứ ai, lúc cảm xúc tủi nhục đau đớn lập tức bùng nổ, nước mắt ngừng tràn ngoài như đê vỡ.

để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, từ khi gả cho , chuyện gì với , tòi thật sự sống với , nhưng nỗ lực lấy lòng như như thây. Anh tin tòi, thể lý giải, nhưng vì cho cả một cơ hội giải thích mà nhốt hầm giam, nơi đó đáng sợ đến mức nào ?”

Lăng Tiêu nước mắt của Thịnh Hoàn Hoàn cứ liên tục tuôn rơi, trái tim như một bàn tay siết chặt, rầu rĩ đau đớn

Tuy rằng tay đang bóp cổ cô, nhưng căn bản dùng sức, cô cần thành như ?

Nói xong lời cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn thể khống chế mà nghẹn ngào: “Anh nơi đó tối đến mức nào, lạnh đến mức nào, khủng bổ đến mức nào ? Anh nơi đó cả wc ? Anh , bởi vì đế bụng chịu đựng những gì ở đó.”

Lăng Tiêu luôn trầm mặc cò, Thịnh Hoàn Hoàn cực lực khống chế cảm xúc mất khống chế của , một lúc mới dần dần bình tĩnh trở : “ khúc mắc với chuyện gì đó, nhưng Lăng Tiêu, nếu tính ly hôn thì thời gian chúng ở chung còn dài, cảm thấy thể tòi thể chịu đựng bao lâu sự tức giận của ?”

Ánh mắt Lăng Tiêu trầm xuống: “Cô ly hòn?”

Thịnh Hoàn Hoàn : “Lần ở vãn phòng của ba, lúc bảo tòi lựa chọn, tòi cho , nếu ngày nào đó tòi thật sự ly hôn thì nhất định liên quan gì đến khác, mà là vì sự lạnh nhạt và ngờ vực của .”

Lăng Tiêu , khi từ phòng Thịnh Hoàn Hoàn, một lời mà rời khỏi Thịnh gia.

Thịnh Hoàn Hoàn nhiều như thế xét bản , nhưng cô sẽ hao hết tâm tư lấy lòng như nữa.

Nếu thế đối Lăng Tiêu, dù cô nỗ lực bao nhiêu cũng uổng phí, nếu Lăng Tiêu tự xét thì về chuyện sẽ ngừng xảy .

Cứ thế mãi, lặp lặp , cho dù cô bức tử thì sớm muộn gì cũng sẽ bức điên.

Lúc ăn cơm trưa, Thịnh phu nhân thấy Thịnh Hoàn Hoàn dịu , trừ cảm xúc sa sút thì .

 

Loading...