Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 136: Thiếu gia, tôi thấy thiếu phu nhân không quá thích hợp

Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:31:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lăng Tiêu xong thì sắc mặt trầm xuống: “Đủ , từ nay đừng để thấy những lời nữa.”

Bạch quản gia xong thì thôi, nhưng nhớ tới một việc nên đành đáp “Thưa ”.

Lăng Tiêu tin mê tín, lúc hầu từng phản ánh chuyện tầng hầm cho , nhưng vẩn tin, hầu kể việc cho Lăng lão thái thái.

Lăng lão thái thái sốt ruột, lập tức mời Đường lão thái thái tới xem, nhiều chuyện, còn bảo Lăng Tiêu phối hợp, phiền, dứt khoát dọn đến tầng hầm ngủ mấy đêm, cuối cùng chẳng chuyện gì cả.

Vì thế Bạch quản gia còn trang camera ở tầng hầm, thấy hoặc âm thanh và hình ảnh khác thường gì.

Cho nên Lăng Tiêu căn bản tin ma quỷ.

Ánh mắt Lăng Tiêu dừng gương mặt tái nhợt của Thịnh Hoàn Hoàn: “Nếu chỉ cảm thì kê chút thuốc cho cô uống là .”

Bạch quản gia gật đầu thưa , đó lui ngoài.

Đêm nay, Thịnh Hoàn Hoàn luôn mơ thấy ác mộng, cứ lặp lặp cô giãy giụa thế nào vẫn thế tỉnh táo .

Mãi đến khi ánh mặt trời sáng sớm chiếu , Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên mở bừng hai mắt, lập tức dậy từ giường.

Lúc cô mới phát hiện ngủ ở kế bên phòng trẻ con. Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn vẫn lên chút nào, tất cả những chuyện ở hầm giam như rõ ràng mắt, cô ngơ ngác giường, dùng chăn bọc kín thể lạnh lẽo của .

Một lát , Lăng Thiên Vũ đấy cửa tiến .

Cậu nhóc thấy cô tỉnh thì vui, nhưng ánh mắt cô trống rỗng mặt, căn bản phát hiện tiến , vì thế lên kéo kéo tay cô.

Thịnh Hoàn Hoàn như kinh sợ, dùng sức đấy nhóc trốn góc, co thành một cục.

Cậu nhóc ngã xuống đất, ngẩn , tổn thương về phía Thịnh Hoàn Hoàn, thấy sắc mặt cô tái nhợt phát run thì khuôn mặt nhỏ hiện đầy lo lắng, nhưng , cũng hỏi cái gì.

Vì thế lập tức xoay chạy ngoài.

Chỉ chốc lát , Lăng Thiên Vũ lôi kéo Lăng Tiêu , phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn ở trong phòng.

Thịnh Hoàn Hoàn chạy mất, cô rời khỏi Lăng gia, mang theo cái gì, còn mặc áo ngủ, cũng mang dép lê.

Trong phòng khách, mặt Lăng Tiêu âm trầm tới cực điểm.

Bạch quản gia lo lắng : “ thấy tình hình của thiếu phu nhân đúng, lúc chạy còn mang giày, cho đuổi theo, nhanh thể…”

“Đừng cản cô , xem cô .” Lăng Tiêu lạnh lẽo mở miệng.

Bạch quản gia đành gọi điện thoại cho vệ sĩ, bảo bọn họ theo Thịnh Hoàn Hoàn.

Sau khi cúp điện thoại, Bạch quản gia về phía Lăng Tiêu, một lát vẫn châm chước : “Thiếu gia, thấy thiếu phu nhân quá thích hợp…”

“Có ông quỷ ám?” Lăng Tiêu nâng mi, âm trầm ông, ánh mắt đặc biệt sắc bén: “Tốt nhất cô quỷ ám, nếu chuyện cho qua ?”

Tim Bạch quản gia “Trầm” xuống, thì thiếu gia cho rằng thiếu phu nhân đang giả vờ, giả bộ bất tỉnh từ hầm giam, giả điên thoát khỏi Lăng gia.

Bạch quản gia Thịnh Hoàn Hoàn một câu, cô căn bản cần giả điên, nhưng Lăng Tiêu sẽ tin lời ông , bởi vì tin mê tín.

Bạch quản gia thầm lo lắng cho Thịnh Hoàn Hoàn, đành bảo vệ sĩ theo sát chút, tuyệt đối đừng mất dấu, nếu lấy mạng họ cũng đủ đền.

Cũng may cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn trở về Thịnh gia, Bạch quản gia mới nhẹ nhàng thở .

Biết về nhà, chứng minh thần trí vẫn rõ ràng.

Thịnh Hoàn Hoàn cửa liền ôm Thịnh phu nhân lớn.

Thịnh phu nhân thấy cô mang giày thì giật hỏi cò xảy chuyện gì, cãi với Lăng Tiêu , đuổi cô ngoài ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-136-thieu-gia-toi-thay-thieu-phu-nhan-khong-qua-thich-hop.html.]

Thịnh Hoàn Hoàn một chữ, chỉ luôn .

Không bao lâu, Thịnh Hoàn Hoàn mới dừng , đó ngơ ngác sô pha nhúc nhích, tim Thịnh phu nhân như tan nát.

“Hoàn Hoàn, rốt cuộc con xảy chuyện gì, đừng dọa , chuyện gì con cứ , chủ cho con, Lăng Tiêu đánh con ?”

Nhìn đứa con gái luôn tinh nghịch biến thành như , hốc mắt Thịnh phu nhân đỏ lên, nước mắt tuôn rơi.

Thịnh Hoàn Hoàn vết thương, trán cô trầy, nhưng giống đánh, mà trông như vấp ngã đập đầu hơn.

Mãi đến khi nhấc ống quần của Thịnh Hoàn Hoàn lên, Thịnh phu nhân mới phát hiện mảnh bầm tím , nhưng vẫn giống như hơn là đánh.

Thịnh phu nhân quan tâm nhiều như thế, nước mắt càng tuôn rơi mãnh liệt, bà lập tức gọi cho Lăng Tiêu ngay mặt Thịnh Hoàn Hoàn.

Lăng Tiêu nhận cú điện thoại .

Vì thế, Thịnh phu nhân gọi cho Bạch quản gia, máy, bà trực tiếp hỏi: “Lăng Tiêu , dám điện thoại ?”

Bạch quản gia Lăng Tiêu toả lạnh một cái, mở loa ngoài với Thịnh phu nhân: “Xin Thịnh phu nhân, chắc thiếu gia nhà đang bận, máy , giọng của ngài… Là gặp chuyện gì ?”

“Ồng thật sự ? Hoàn Hoàn mặc áo ngủ mang giày chạy trở về, trớ về ôm đến lúc , đầu gối bầm đen, nó cãi với Lăng Tiêu, Lăng Tiêu đánh nó đúng ?”

“Phu nhân, thiếu gia chúng cãi với thiếu phu nhân, càng đánh thiếu phu nhân.”

Không cãi thật, trực tiếp ném xuống hầm giam, cơ hội để cãi . Càng đánh chửi, nhưng sự trừng phạt còn tra tấn hơn.

Thịnh phu nhân Thịnh Hoàn Hoàn ánh mắt trống rỗng, bất lực nghẹn ngào: “Vậy vì Hoàn Hoàn biến thành như ?”

“Thịnh phu nhân đừng vội, bà xem thiếu phu nhân xảy chuyện gì?”

“Nó thật láu, hiện tại đang sô pha nhúc nhích, cũng một lời, cứ ngơ ngác như .”

Đây rõ ràng là dấu hiệu trúng tà!

Bạch quản gia Lăng Tiêu một cái, hiển nhiên cũng thấy.

Sau đó tại mà điện thoại đột nhiên cắt đứt.

Lúc , Thịnh phu nhân ngơ ngẩn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đột nhiên mấy chữ tay bà run lên, bấm tắt điện thoại.

“Con, con cái gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn nữa, chỉ đầu , ánh mắt trở nên trống rỗng thần thái.

Thịnh phu nhân câu của cô yên, tinh thần bất , lập tức gọi điện thoại liên hệ với Đường lão thái thái.

Sau khi cất điện thoại, Thịnh phu nhân bất an qua trong phòng, trong đầu cứ quanh quấn câu của Thịnh Hoàn Hoàn: “Mẹ, từng thấy quỷ ?”

Vân Vũ

Thịnh phu nhân cứ như với Thịnh Hoàn Hoàn, dám rời nửa bước, cả lúc Tiểu Sam Sam quấy, bà chỉ bảo hầu pha sữa bột thôi, nhưng đứa trẻ luôn ngoan ngoãn hõm nay lóc ngừng.

Qua chừng 40 phút, Đường lão thái thái tới.

Đi cùng Đường lão thái thái còn Đường Nguyên Minh…

Sau khi Đường lão thái thái và Đường Nguyên Minh tiến , Thịnh Hoàn Hoàn vẫn ngơ ngác sò pha, chớp mắt lấy một cái, chào hỏi cũng trả lời câu nào, cứ như mất hồn.

Thịnh phu nhân nắm c.h.ặ.t t.a.y Đường lão thái thái, hốc mắt đỏ bừng.

“Yên tâm, gì.” Đường lão thái thái vỗ vỗ mu bàn tay cô, qua chỗ Thịnh Hoàn Hoàn.

 

Loading...