Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 128: Cố Nam Thành, đời này tôi và anh ân đoạn nghĩa tuyệt

Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:31:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô’ Nam Thành bỏ mặc lời giải thích của Nam Tâm, thèm đầu .

“CỐ Nam Thành, đó cho .”

Trong tiếng gào rống khàn khàn đau đớn của Nam Tâm, rốt cuộc Cố Nam Thành cũng dừng bước, giọng kiên quyết lạnh nhạt: “Nam Tâm, cho cô cơ hội, từ nay về , sẽ tin tưởng một chữ nào của cô nữa.”

Nam Tâm cong cong khóe miệng, nước mắt nhoè tầm mắt cô, cô khàn khàn : “Cố Nam Thành, nếu để ý cò như thế, thì hôm nay đưa lựa chọn .”

Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn nặng nề, lúc thích hợp ép Cố Nam Thành đưa quyết định, gã nhất định sẽ nghiêng về hướng Trần Do Mỹ!

Cố Nam Thành ngẩn , trả lời câu hỏi của Nam Tâm mà ôm Trần Do Mỹ về phía .

Lúc giọng của Nam Tâm truyền đến, trong tuyệt vọng lộ sự kiên quyết: “Cố Nam Thành, lên một bước nữa thì cuộc đời ân đoạn nghĩa tuyệt.”

Bước chân Cố Nam Thành dừng , nhưng giọng tàn nhẫn vò tình truyền đến theo làn gió: “Tùy cò.”

Cô’ Nam Thành , ngay mặt , màn đến sự tuyệt vọng và lúng túng của Nam Tâm, gã ôm Trần Do Mỹ .

Câu cuối cùng của họ như quanh quẩn trong nhà xưởng, thật lâu tiêu tan. Có vui sướng khi gặp họa, cảm thấy bi thương cho Nam Tâm.

Nam Tâm đờ đẫn về phía , nơi đó sớm còn bóng dáng của Cố Nam Thành, nước mắt tất cả trở nên m.ô.n.g lung rõ.

Tất cả đều biến chất.

Không trở về nữa .

Cô vẫn đánh giá cao vị trí của trong lòng Cố Nam Thành.

Cô thua, thua một cỏ gái trong ngoài đồng nhất, đầy bụng âm mưu, thua triệt triệt đế để.

Nam Tâm hối hận việc , mặc kệ cô gì Trần Do Mỹ , thời khắc Cô’ Nam Thành xuất hiện thì cô thua

Cố Bắc Thành đuổi theo, Cố Nam Thành ôm Trần Do Mỹ chuẩn lên xe.

“Anh hai.” Cố Bắc Thành gọi gã .

Cô’ Nam Thành cấn thận buông Trần Do Mỹ xuống đầu về phía Cố Bắc Thành.

Cô’ Bắc Thành Cô’ Nam Thành che chở Trần Do Mỹ như thì trong lòng đặc biệt phẫn nộ, giận chỉ Trần Do Mỹ trong xe, lên tiếng chất vấn Cô’ Nam Thành: ‘Anh đang ?”

Cô’ Nam Thành : “Anh rõ, cần em tới nhắc nhở .”

Cố Bắc Thành giận thể át: “Anh thời gian em đến chuyện của hai , vì chung chạ với Trần Do Mỹ, rõ chị dâu là chịu nổi chút vết nhơ nào, vì còn để con hề nhảy nhót mặt chị ?”

“CỐ Bắc Thành, chú ý lời của em.”

Vân Vũ

“Vì xuất hiện ở chỗ , gặp khách hàng , là giám đốc của Cố thị, đều luôn chằm chằm , chạy tới nơi gì?”

Nghe cố Bắc Thành chất vấn, Cố Nam Thành lạnh lùng : “Không liên quan đến em.”

“Chuyện liên quan đến lợi nhuận sáu tháng cuối năm của Cố thị, em cũng là một phần tử của Cố thị, liên quan đến em?” Cô’ Bắc Thành thất vọng : “Anh hai, tuy em phản nghịch, nhưng em vẫn luôn tôn trọng , coi là tấm gương, bởi vì chín chắn xa trông rộng, ở còng ty nắm quyền to, thành thạo chững chạc, ở nhà thì vợ chồng ân ái, là chồng cha , nhưng xem hiện tại đang gì.”

“Anh việc gì cần em dạy.”

Cô’ Bắc Thành rống giận: “Anh đừng quên gia đình, con, thật sựtính luôn dây dưa rõ với cò gái ?”

Rốt cuộc Cố Nam Thành cũng trầm mặc.

Lúc Trần Do Mỹ nỗ lực xuống xe, đòi mắt rưng rưng : “Các đừng cãi nữa, đều là em sai, đều là em , Nam Thành cần lo cho em… A…”

Trần Do Mỹ cấn thận ngã xuống từ xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-128-co-nam-thanh-doi-nay-toi-va-anh-an-doan-nghia-tuyet.html.]

Cố Nam Thành vội vàng bế cỏ lên, mặt đầy lo lắng mà : “Em thương, vì yên xe?”

Trần Do Mỹ cố nén đau đớn, khố sở lưu luyến mà Cô’ Nam Thành và : “Em vì em mà hai em trở mặt, em cũng trởthành tội nhân phá hoại gia đình củaa , là em cấn thận ngã xuống ban công, liên quan gì đến chị Nam Tầm.”

quyến luyến sờ sờ mặt Cố Nam Thành, nước mắt chảy xuống từng giọt từ hốc mắt, cuối cùng cô thu tay, mặt tái nhợt mà : “Nam Thành, trở về , dỗ dành chị Nam Tâm, chị nhất định sẽ tha thứ cho .”

Lúc Cô’ Nam Thành tin tưởng lời của Nam Tâm?

Gã căn bản mặc kệ sự thật là thế nào, gã chỉ tin cái thấy, trong mắt gã, hình tượng của Nam Tâm trở nên âm u ác độc, thể đổi.

Có lẽ gã chỉ theo lựa chọn trong lòng mà thôi.

“Nam Thành, trở về , đừng quan tâm em…”

Cô’ Nam Thành đau lòng cho cô gái yếu ớt nhỏ xinh mắt: “Em đừng nữa, sẽ tha thứ cho cò , chân em thương, đừng nghĩ nhiều, lập tức đưa em bệnh viện.”

“Nam Thành, , đừng quan tâm em, em đau, em thể tự đến bệnh viện, để em xuống .”

Nói xong, Trần Do Mỹ giãy giụa rời khỏi vòng tay Cố Nam Thành. Cố Nam Thành lập tức ôm chặt, sợ cô ngã xuống.

“Đủ .” Rốt cuộc Cố Bắc Thành cũng nhịn nữa, tức giận chỉ Cố Nam Thành: “Cô gái đang diễn kịch, , là cái gì che hai mắt , Cố Nam Thành, ma quỷ che mắt .”

Cô’ Nam Thành cả giận : “Anh thà ma quỷ che mắt, lòng ?”

Cố Bắc Thành nổi trận lòi đình: “Cố Nam Thành, thật ghê tởm.”

Cố Bắc Thành tức giận mắng xong thì phất tay bỏ .

Sau đó xe của cố Nam Thành cũng rời , đương nhiên, Trần Do Mỹ cũng trong xe.

Trò chơi kết thúc, còn tâm tình tiếp tục, từng rời .

Lăng Kha Triệu Giai Ca lên xe của Lệ Hàn Tư, còn ghế phụ, cò vốn cùng Lệ Hàn Tư, nhưng cuối cùng vẫn theo.

Thịnh Hoàn Hoàn lên ban còng, đau lòng ôm lấy Nam Tâm đang đất co ro thành một cục: “Chị Nam Tâm, chị ngốc như thế, vì ép đưa lựa chọn thời điểm .”

Nam Tâm trả lời, nhắm mắt yên lặng rơi lệ.

Cuộc đối thoại giữa cô và Cố Nam Thành còn đang quanh quẩn mãi trong đầu…

“Nam Tâm, cho cô cơ hội, từ nay về , sẽ tin tưởng một chữ nào của cô nữa.”

“Cố Nam Thành, lên một bước nữa thì cuộc đời ân đoạn nghĩa tuyệt.”

“Tùy cô.”

Những lời cứ vang lên hết tới khác trong đầu cò, tựa như một con d.a.o sắc bén liên tục thọc tim cò, m.á.u chảy ngừng.

Sau một lúc lâu, Nam Tâm khàn khàn : “Hoàn Hoàn, uống rượu với chị !”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Được.”

Cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn, Nam Tâm, Cố Bắc Thành, Đường Nguyên Minh, Lãng Kha cùng đến quán bar.

Tống Minh Triết và Trần Uy phụ trách đưa vợ chồng Hàn Tín và Lâm Mạt trở về.

Khi rời khỏi sân bắn, một chiếc xe ngừng bên ngoài, Thịnh Hoàn Hoàn cũng đó là Mộ Tư chạy tới.

Mộ Tư nhận điện thoại của Mã Lai liền chạy tới, tuy rằng trễ, tính muộn, lái xe theo bọn họ, cùng chạy đến quán bar.

 

Loading...