Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô vợ của sĩ quan - Chương 322

Cập nhật lúc: 2024-09-20 14:53:53
Lượt xem: 30

Nói tới việc này, A Văn nói tiếp: "Chị dâu chỉ chú ý tới hai chữ “nhập học”, “lên lớp” nhưng chị không chú ý tới mấy chữ phía sau, nhập học hay lên lớp lại cũng đều là đi làm cách mạng."

Chị dâu Trần đương nhiên biết, chị ấy cười nói: "Ôi, chỉ cần có thể đưa bọn nhỏ tới trường, không cho bọn chúng chạy loạn là được rồi. Còn quản chúng nó đi học làm gì chứ, có chuyện gì cũng gọi về trường trước là được rồi."

Trân Trân lại nói tiếp nói: "Chỉ sợ trường học cũng không quản được."

Hiện tại hoàn cảnh xã hội này, những kỷ luật tại trường học đã sớm bị phế bỏ, thầy giáo cùng cùng lãnh đạo đâu còn có quyền uy đi quản học sinh, không bị học sinh bắt được giải tới phê bình một trận đã là không tệ rồi.

Chị dâu Trần nói: "Cái kia cũng tốt hơn do với nghỉ học rồi."

Ba người nói chuyện đi tới đầu hẻm.

Còn chưa ngoặt vào hẻm, chợt nghe cách đó không xa có người hô: "Đồng chí Tiểu Trần, đồng chí Tiểu Trần......"

Ba người cùng quay đầu nhìn, chỉ thấy chủ nhiệm Lư của Cách Ủy Hội.

Trân Trân, A Văn cùng chị dâu Trần đều cất tiếng: "Chủ nhiệm Lư."

Chủ nhiệm Lư đi đến trước mặt Trân Trân, A Văn cùng chị dâu Trần, nhìn chị dâu Trần nói: "Đồng chí Tiểu Trần, tôi có việc muốn nói với cô."

Sợ cản trở đường đi của những người khác, bốn người lui qua bên cạnh nơi hẻo lánh bên trong, chị dâu Trần nói: "Chủ nhiệm Lư cứ nói đi."

Chủ nhiệm Lư chậm rãi nói: "Tôi nói cô hay, cô phải về nhà dạy dỗ Trình Trần nhà cô thật tốt đi, đi ra khỏi đại viện náo loạn cùng đứa trẻ khác thì không sao, hôm nay vậy mà còn cùng Hà Tử Nhiên nhà Lý Sảng nháo đến Cách Ủy Hội. Chủ nhiệm Hạ bị hai đứa nhỏ náo tới loạn, cũng rất tức giận, khiển trách một trận rồi.”

Nghe xong những lời này, sắc mặt Trân Trân, A Văn cùng chị dâu Trần đều ngưng trọng.

Chị dâu Trần đương nhiên sốt ruột nhất, vội vàng hỏi trước: "Chủ nhiệm Hạ xử lý Trình Trần nhà tôi thế nào rồi?"

Chủ nhiệm Lư nói: "Đều là trẻ con, cũng đều là người ở đại viện, đè xuống, quở mắng một trận là xong."

Chị dâu Trần nhẹ nhàng thở hắt ra, vội vàng nói: "Chủ nhiệm, chị yên tâm, khi về nhất định tôi sẽ dạy dỗ lại cho tốt.”

Chủ nhiệm Lư gật gật đầu: "Thằng bé cũng không còn nhỏ nữa, dạy dỗ bằng lời nói và một chút đạo lý là được."

Chị dâu Trần gật đầu đồng ý xong, chủ nhiệm Lư liền rời đi.

Nhìn chủ nhiệm Lư đi xa, Trân Trân cùng A Văn lại nhìn về phía chị dâu Trần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-322.html.]

Trân Trân nói: "Chị dâu, chị cũng đừng vội đánh chửi, về nhà hỏi xem chuyện gì xảy ra đã."

Ngữ khí của chị dâu Trần kiên định nói: "Hiện tại lá gan đứa nhỏ này thật sự là càng lúc càng lớn, càng ngày càng không tưởng nổi!"

Chị dâu Trần vội vã về nhà, Trân Trân và A Văn cũng không nói thêm gì với chị ấy nữa.

Tiến vào trong hẻm, chị dâu Trần đẩy xe đạp tiên tiến viện tử, Trân Trân cùng A Văn thì tiếp tục đi lên phía trước.

Chị dâu Trần tiến viện tử, nhìn thấy Trình Trần đang ở trong phòng bếp nấu cơm, cơn giận dữ trong lòng lập tức lại tiêu tan hơn phân nửa. Chị ấy đi đến cửa phòng bếp, Trình Trần quay đầu liếc nhìn một cái nói: "Mẹ, mẹ về rồi."

Chị dâu Trần không nổi giận đùng đùng, ngữ khí rất bình thản hỏi cậu: "Hôm nay con đi làm gì đó?"

Trình Trần biết bà cụ họ Lô nhất định đã nói với mẹ rồi, nên cũng không muốn giả bộ nữa, nhìn chị dâu Trần nói thẳng: "Mẹ, mẹ muốn mắng thì cứ mắng đi."

Nhìn bộ dáng của cậu, chị dâu Trần nhịn không được buồn bực nhưng cũng không buông ra lời mắng chửi.

Chị ấy nhíu mày nhìn Trình Trần nói: "Trình Trần, những năm này mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, nói con không được chơi chung với Hà Tử Nhiên, sao con lại không nghe lời vậy chứ?"

Trình Trần đơn giản nói: "Chúng con là anh em."

Chị dâu Trần hít một hơi thật sâu, nhìn Trình Trần: "Cha nó gặp vấn đề nghiêm trọng như vậy, đến bây giờ vẫn còn bị giam giữ, mẹ nó cũng đang phải tiếp nhận thẩm tra, con còn muốn nhận làm anh em với nó ư? Mẹ không có ý kiến gì với cha mẹ nó, nhưng con có thể hiểu ý mẹ không?"

Trình Trần hiểu, chính là sợ bị ảnh hưởng mà.

Nhưng cậu vẫn cảm thấy không sợ, vẫn bình tĩnh nói: "Cha cậu ấy là cha cậu ấy, còn cậu ấy là cậu ấy."

Chị dâu Trần giận tới mức muốn cắn chặt răng.

Chị ấy chậm một lát, lại nhìn Trình Trần nói rõ: "Tốt, vậy con nói cho mẹ nghe, hôm nay không phải nó dẫn con đi náo loạn ở Cách Ủy Hội ư? Đang êm đẹp tại sao lại muốn chạy tới Cách Ủy Hội để náo chứ?"

"Cậu ấy muốn gặp cha."Trình Trần dùng thìa quấy mì trong nồi.

Nghe nói như thế, chị dâu Trần cũng sửng sốt một chút.

Trình Trần hẳn là cũng muốn gặp cha mình, nhưng chỉ là sẽ không còn được gặp lại nữa.

Chị ấy lặng tiếng một hồi, hơn nửa ngày mới mở miệng nói: "Vậy cũng không thể đến Cách Ủy Hội náo được, cũng may là chủ nhiệm Hạ rộng lượng, không so đo với mấy đứa trẻ bọn con, nếu không thì còn chưa biết kết cục hôm nay sẽ thế nào đâu."

Vừa nói vừa không nhịn được mà phê bình: "Mấy đứa trẻ các con đúng thật là gan to bằng trời!"

Loading...