Cô vợ của sĩ quan - Chương 239
Cập nhật lúc: 2024-09-11 14:55:05
Lượt xem: 55
Đậu Đậu không muốn rời đi, lưu luyến với Đan Tuệ một lúc mới chịu đi theo A Văn về nhà.
Sau khi A Văn đưa Đậu Đậu về nhà, một lát sau Liễu Chí cũng quay về.
Anh ta và Thị Hoài Minh đi đến cổng lớn nhà mình thì tách ra, sau đó quay người bước vào trong sân.
Thấy anh ta trở về, A Văn bảo Đậu Đậu đi rửa tay: "Cha về rồi, chúng ta chuẩn bị ăn tối đi."
Đậu Đậu dạ một tiếng rồi đi rửa tay, sau khi rửa tay xong thì ngồi xuống bàn, cầm thìa nhỏ của mình chờ ăn cơm.
A Văn đặt bát cơm trước mặt cô bé, cô bé dùng thìa xúc một miếng cơm lớn, nhìn A Văn hỏi: "Mẹ, ăn tối xong con còn có thể đi tìm em gái chơi nữa không?"
A Văn dỗ dành cô bé nói: "Em gái ăn cơm xong sẽ phải đi ngủ rồi, ngày mai chúng ta lại đi chơi với em ấy được không?"
Đậu Đậu nghe được rõ ràng, ngoan ngoãn đáp lại một tiếng: "Vâng ạ."
Sau khi Đậu Đậu nói xong, Liễu Chí nhìn A Văn hỏi: "Con gái của gia đình Thị Hoài Minh?"
A Văn gật đầu ừm một tiếng nói: "Tuổi tác cũng ngang Đậu Đậu, nhỏ hơn Đậu Đậu mấy tháng, vừa vặn chơi với nhau."
Liễu Chí trả lời: "Có bạn chơi cùng cũng tốt."
Ăn cơm xong trời đã tối đen.
Hơn nữa trời còn rất lạnh, mọi người cũng có cảm giác muốn đi ngủ sớm.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Trân Trân và Thị Hoài Minh chơi với hai đứa nhỏ một lúc.
Chơi mệt, để hai đứa nhỏ đi ngủ, Trân Trân và Thị Hoài Minh lại dựa vào đầu giường đọc sách trò chuyện một lúc nữa.
Tắt đèn nằm xuống, Trân Trân nép vào trong vòng tay của Thị Hoài Minh, nói với anh: "Anh có muốn làm cho Đại Bạch một cái ổ không?"
Thị Hoài Minh cũng có kế hoạch và ý định về vấn đề này, anh nắm bả vai Trân Trân nói: "Chủ nhật anh sẽ đi lấy một ít cát, xi măng và gạch, xây cho nó cái ổ trong sân, xây ở ngay bên kia cây sơn trà, được không?"
Trân Trân trả lời: "Được ạ, xây chắc chắn vào một chút."
Nhắc tới sân, cô lại nghĩ tới chuyện khác, nhìn về phía Thị Hoài Minh nói thêm: "Chờ một thời gian nữa thời tiết ấm lên, em còn muốn có thêm một mảnh đất trong sân, làm một vườn rau nhỏ."
Thị Hoài Minh: "Được, anh sẽ làm vườn cùng với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-239.html.]
Hai người nói chuyện một lúc thì đi ngủ.
Ngày hôm sau, Thị Hoài Minh vẫn dậy sớm đi làm, không làm Trân Trân tỉnh giấc.
Trân Trân ngủ được một lúc thì bị tiếng khóc của hai đứa bé đánh thức, thế là cô dậy cho bọn trẻ ăn sáng.
Khi đang ngồi ăn sáng, A Văn lại đưa Đậu Đậu và Mễ Mễ đến chơi.
Đậu Đậu không quan tâm đến những người khác, vừa đến đã lập tức đi tìm Đan Tuệ, tay trong tay đi chơi với Đan Tuệ.
Hành lý mang đến đã được thu dọn xong xuôi vào ngày hôm qua, nhà bếp và phòng khách cũng được dọn dẹp rất sạch sẽ, hôm nay Trân Trân không có việc gì làm nên nói với A Văn: "Để Đậu Đậu chơi ở đây một lát, chúng ta ra ngoài mua ít đồ vật đi."
Ngoài việc chăm sóc con cái, A Văn cũng không có việc gì đặc biệt để làm.
Hôm qua cô ấy cũng nói sẽ đưa Trân Trân đi dạo, nghe vậy tự nhiên trả lời: "Được, để tôi đưa cô đi dạo chơi."
Để Đậu Đậu ở đây chơi với Đan Tuệ, đặt cặp song sinh long phượng lên giường nôi cho Chung Mẫn Phân trông coi, còn Trân Trân và A Văn thì đi chơi cùng nhau.
Chung Mẫn Phân không thể trông được Mễ Mễ, hơn nữa cô bé cũng không muốn người khác ôm mình nên A Văn vẫn đưa Mễ Mễ đi cùng.
Hai người bước ra khỏi cổng sân, Đại Bạch cũng đi theo sau.
Nhìn thấy bóng dáng màu trắng vẫy vẫy cái đuôi lớn, A Văn cười nói: "Nó cũng muốn đi theo."
Trân Trân quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt tràn đầy phấn khích và mong đợi của Đại Bạch.
Cô nhớ ra đến đây hai ngày rồi mà Đại Bạch vẫn luôn ở nhà không được ra ngoài chơi.
Lúc trước nó từng được nuôi thả rông trong khu dân cư, muốn đi đâu thì đi, hai ngày không ra ngoài nhất định sẽ c.h.ế.t ngạt.
Thế là Trân Trân cũng mỉm cười nói: "Vậy thì mang nó ra ngoài chơi một chút đi."
Nói xong cô lập tức quay người vào trong nhà, tìm một sợi dây ra ngoài.
Cô quấn sợi dây quanh cổ Đại Bạch rồi buộc lại, sau đó cùng dắt Đại Bạch đi ra ngoài.
Ôm Mễ Mễ trong tay, A Văn đưa Trân Trân đi dạo quanh khu dân cư một vòng, vừa vặn đi đến cửa hàng mua đồ.
Dầu, muối, nước tương và giấm ở nhà vẫn chưa ăn hết.