Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô vợ của sĩ quan - Chương 230

Cập nhật lúc: 2024-09-10 15:18:35
Lượt xem: 81

Lý Sảng nhìn chằm chằm vào Trân Trân: "Em nói thì phải giữ lời nhé?"

Lúc ấy khi A Văn rời đi, cũng nói khi không có việc gì sẽ trở về tìm bọn họ chơi, nhưng đã qua mấy năm cũng chẳng gặp được vài lần."

Trân Trân gật đầu, đè thấp giọng điệu: "Chị ở nhà chuẩn bị cà phê và đĩa nhạc mới, em sẽ qua ngay."

Lý Sảng vươn tay nhẹ nhàng nhéo cô một cái: "Vậy không phải vì chị mà đến rồi."

Vừa nói, cô ấy vừa cố ý nói: "Em có đến hay không cũng không sao, nhất định phải đưa Tuệ Tuệ đến đây."

Trân Trân kéo dài âm cuối đồng ý: "Được rồi…"

Trân Trân biết Lý Sảng thương con gái nuôi của mình nhất.

*

Bởi vì là đêm cuối cùng ở bên nhau, Thị Hoài Minh, Hà Thạc và lão Chu cơm nước xong xuôi cũng không giải tán, ba người ngồi trên bàn ăn không rời, mượn rượu hàn huyên rất lâu.

Ngô Đại Phượng không thể ngồi yên, nên đã mang theo bốn đứa con của mình rời đi trước.

Lý Sảng ôm Đan Tuệ trong tay, cùng Trân Trân vào phòng nói chuyện rất lâu.

Trong lúc nói chuyện, Lý Sảng đã giúp Trân Trân thay tã cho cặp song sinh vừa tỉnh ngủ, còn Trân Trân ở một bên cho b.ú sữa.

Trong lúc cho con bú, Lý Sảng hỏi Trân Trân: "Có đủ sữa cho hai đứa b.ú không?"

Hưng Vũ b.ú xong nằm chơi, Trân Trân bế Đan Đồng nói: "Vẫn còn, miễn cưỡng đủ bú."

Lý Sảng bật cười nói: "Ngực em lớn, con không lo đói được."

Trân Trân giơ tay đánh Lý Sảng một cái: "Đan Tuệ vẫn còn ở đây mà."

Lý Sảng cười nhìn về phía Đan Tuệ, dịu dàng thì thầm nói: "Đan Tuệ của chúng ta vẫn còn nhỏ, nghe có hiểu gì đâu, đúng không con gái?"

Đúng là Đan Tuệ nghe không hiểu.

Sau khi Trân Trân cho Đan Đồng b.ú xong, cô đặt Đan Đồng xuống cạnh Hưng Vũ, cho hai đứa bé con tự mình chơi một chút.

Cặp song sinh long phượng ăn no rồi không khóc hay gây ồn ào nữa, Trân Trân và Lý Sảng lại ngồi xuống nói chuyện.

Đan Tuệ còn quá nhỏ, không thức đêm được, buồn ngủ ghé vào trong n.g.ự.c Lý Sảng dụi nhẹ hai mắt.

Đúng lúc này Chung Mẫn Phân tới, bế Đan Tuệ đi tắm rửa trước rồi đi ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-230.html.]

Sau khi Đan Tuệ và Chung Mẫn Phân rời đi một lúc, trên cửa phòng lại vang lên tiếng gõ cửa.

Trân Trân nhìn về phía cửa phòng, nói: "Vào đi."

Lần này là Hà Tử Nhiên mở cửa thò đầu vào, cậu bé nhìn Lý Sảng nói: "Mẹ, em trai buồn ngủ rồi."

Trời đã khuya, bản thân Lý Sảng cũng hơi mệt, thế là nói xong những lời cuối cùng với Trân Trân thì lập tức đứng dậy đi ra ngoài, đưa Hà Tử Nhiên và Hà Tử Ngôn về nhà trước.

Trân Trân đưa cô ấy đến cổng, sau đó bản thân cũng đi tắm rửa một lần.

Xong xuôi cô về phòng đu đưa hai đứa bé song sinh ngủ, cảm thấy vẫn chưa buồn ngủ nên dựa vào đầu giường đọc sách một lúc.

Bên ngoài, Thị Hoài Minh và Hà Thạc, lão Chu vẫn đang nói chuyện, tất cả đều là dáng vẻ đã uống quá nhiều, nhốn nháo ồn ào.

Âm thanh này khiến Trân Trân nhớ lại thời điểm cô vừa tới, Thị Hoài Minh và cô đã mời Lý Sảng, Hà Thạc và lão Chu cùng tới nhà ăn cơm, cô nằm sấp trong phòng, nói Thị Hoài Minh nói chuyện thông gia từ bé.

Vào thời điểm đó, cô không biết sau này mình và Thị Hoài Minh sẽ như thế nào.

Nhưng giờ đây, nó đã có một dáng vẻ hoàn chỉnh nhất.

Sau khi kết thúc bữa ăn chia tay, ngày hôm sau Trân Trân và Thị Hoài Minh lập tức thu dọn hành lý.

Sống ở đây bao nhiêu năm, có rất nhiều kỷ niệm và đồ đạc, nên việc dọn dẹp cũng không dễ dàng như vậy.

Trân Trân và Thị Hoài Minh cùng nhau dọn dẹp, mỗi khi thu dọn thứ gì đó, bọn họ đều sẽ nói vài lời về những kỷ niệm của mình.

Mà kỷ niệm trực quan nhất chính là cuốn album ảnh ở nhà, mỗi năm hai người đều dành thời gian đến studio chụp một tấm ảnh làm kỷ niệm.

Trong album ảnh có Thị Hoài Minh và Trân Trân, cũng có Đan Tuệ và Chung Mẫn Phân.

Vì cặp song sinh còn quá nhỏ nên chưa có thời gian đưa đến studio để chụp bức ảnh đầu tiên của bọn chúng trong đời.

Tất cả đồ đạc trong nhà đều đã được thu dọn xong, Thị Hoài Minh lấy bức ảnh có khung của anh và Trân Trân trên tường xuống, cùng Trân Trân nhìn nó một lúc rồi cẩn thận cất nó đi.

Trong căn phòng trống rỗng, quay đầu lại nhìn, trong lòng càng thêm phần nào không nỡ.

Dù sao cũng là nơi đã sống trong nhiều năm, là nơi luôn gọi là nhà trong mấy năm qua.

Sau khi thu thập xong tất cả hành lý, Thị Hoài Minh cũng không ở lại đây lâu thêm nữa.

Anh và Trân Trân khiêng hành lý lên xe, Lý Sảng và Hà Thạc cũng đến giúp bọn họ, việc chuyển nhà rất nhanh đã sớm hoàn thành.

Trước khi chuẩn bị rời đi, Thị Hoài Minh và Hà Thạc châm cho nhau một điếu thuốc rồi tránh sang một bên để hất.

Loading...