Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô vợ của sĩ quan - Chương 226

Cập nhật lúc: 2024-09-10 15:06:44
Lượt xem: 72

Chợ sáng ngày giao thừa chỉ mở có nửa ngày.

Đã thống nhất là sẽ đi chợ lớn, cho nên buổi sáng người trong nhà đều dậy rất sớm.

Khi Trân Trân và Thị Hoài Minh dẫn theo Thị Hoài Chung một nhà bốn người đi ra cửa, những ngôi sao sáng vẫn nằm rải rác trên bầu trời.

Khoác sao sáng đi đến chợ lớn, sắc trời mới bắt đầu sáng.

Rất nhiều người đến xem phiên chợ cuối cùng của năm, đường phố được lấp đầy bằng những quầy hàng, cái gì cũng bán.

Trân Trân và Thị Hoài Minh dẫn theo cả nhà Thị Hoài Chung xuyên qua đám người, góp phần tạo nên sự hối hả và nhộn nhịp trên đường phố.

Bởi vì Trân Trân và Thị Hoài Minh đã đặt mua đồ tết đầy đủ rồi, cho nên hôm nay đi chợ cũng không mua nhiều đồ.

Chủ yếu là bọn họ dẫn đám người Trần Thanh Mai đi cảm nhận sự náo nhiệt trong thành phố một chút mà thôi, sau đó lại mua thêm chút đồ nhất thời cần mua, tất cả đều là để chuẩn bị cho ngày tết.

Khi đi từ chợ về đến nhà còn chưa đến buổi trưa.

Mỗi hộ gia đình đều đang dán câu đối xuân vào song cửa sổ. Đương nhiên, Thị Hoài Minh và Thị Hoài Chung cũng cùng nhau dẫn theo hai đứa trẻ Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc, bận rộn ở ngoài xé câu đối xuân cũ trên các cửa sổ và ván cửa ra vào trong nhà xuống, rồi lại dán câu đối xuân mới lên.

Trong bầu không khí vui tươi náo nhiệt như vậy, cho dù là ở trong môi trường mới thì cả nhà Thị Hoài Chung cũng không còn cảm thấy gò bó nữa.

Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc hoàn toàn không còn dáng vẻ dè dặt như lúc mới tới, sắc mặt của hai đứa đều vui mừng phấn khởi, mặc kệ làm gì cũng đều cướp làm, chị gái dẫn em trai theo, em trai nghe chị gái sắp xếp.

Những việc như dán câu đối xuân vào song cửa sổ cùng với tổng vệ sinh đều giao cho Thị Hoài Minh, Thị Hoài Chung cùng với Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc làm.

Bọn họ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, lau chùi đến mức không thấy một chút bụi bặm nào trên bàn ngăn tủ nữa.

Trong khi đó, Trân Trân và Trần Thanh Mai, Chung Mẫn Phân đang bận rộn nấu ăn ở trong phòng bếp để chuẩn bị làm cơm tất niên cho buổi tối.

Bắt đầu từ sáng sớm hôm nay, nơi nơi đều tràn đầy bầu không khí tết.

Khi đến gần bữa cơm giao thừa vào buổi tối, không khí vui mừng đón năm mới càng trở nên nồng đậm hơn, các nơi trong khu dân cư vang lên tiếng pháo hoa rộn ràng.

Trần Thanh Mai bưng món ăn cuối cùng lên bàn ăn, cười nói: "Chúng ta cũng chuẩn bị ăn cơm thôi."

Nghe được lời này, Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc hoan hô một tiếng rồi gọi Thị Hoài Minh: "Chú ba, chúng ta đốt pháo đi!"

Hai chị em vừa dứt lời, Thị Hoài Minh đã nhanh chóng mang theo một đống pháo đi ra.

Anh dẫn Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc đi ra ngoài, đặt pháo hoa trên mặt đất ở trước nhà, quay đầu lại hỏi Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc: "Có đứa nào dám đốt pháo hoa hay không?"

Thời buổi này đồ cho trẻ con chơi cũng không nhiều lắm, việc đốt pháo hoa trong năm mới cũng rất thú vị.

Thị Hưng Quốc không chút do dự lên tiếng: "Cháu dám, cháu dám, cháu dám."

Thị Hoài Minh cầm que diêm đưa cho Thị Hưng Quốc, cười nói: "Hưng Quốc cháu lấy một ít đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-226.html.]

Sau đó, Thị Hưng Quốc cầm que diêm đi đến bên cạnh ngòi nổ pháo, cậu bé ngồi xổm xuống quẹt một que diêm, đưa ngọn lửa tới gần ngòi nổ, lập tức châm ngòi diêm, cậu ném que diêm xuống rồi nhanh chân chạy đi.

Tiếng pháo hoa vang lên ngay sau đó, Thị Đan Linh nhanh chóng giơ tay bịt lỗ tai lại.

Cô bé và Thị Hưng Quốc cách pháo hoa tương đối gần, pháo nổ tung thành từng quả cầu ánh sáng, chiếu sáng lên khuôn mặt tươi cười của bọn họ.

Pháo hoa nổ hết, hai chị em bọn họ cực kỳ vui vẻ đi theo Thị Hoài Minh vào nhà.

Người một nhà ngồi vào bàn ăn bữa cơm tất niên, trên mặt ai nấy đều tràn đầy vui mừng, cho dù là trong nhà bên ngoài, đều chưa bao giờ nhộn nhịp như vậy.

Đại Bạch cũng ở đây.

Nó chui tới chui lui dưới bàn, phe phẩy cái đuôi một lúc mới có một khúc xương.

Đêm nay, Chung Mẫn Phân cười đến mức không khép được miệng, cầm đũa không nhịn được cười nói: "Lâu lắm rồi mới náo nhiệt như vậy."

Trong bầu không khí như vậy không ai không vui vẻ, Trân Trân cười nói: "Năm trước chỉ có hai người là con và anh ba ăn tết, vậy mới vắng vẻ, năm nay mọi người đều đến đây, hai người bọn con cũng không phải ăn tết trong lạnh lẽo nữa."

Trần Thanh Mai cũng nói tiếp chủ đề này: "Năm trước em và Hoài Minh không trở về, bọn chị ở nhà cũng ít nhộn nhịp hơn nhiều."

Dù sao thì năm nay người một nhà tụ tập ở bên nhau ăn tết như vậy cũng rất tốt rồi.

Đồ ăn ngon, bầu không khí vui vẻ, gia đình đoàn viên, đây mới là dáng vẻ ăn tết nên có.

Cả nhà vô cùng vui vẻ ăn xong cơm tất niên, lại ở bên lò sưởi đón giao thừa.

Năm nay nhà Lý Sảng vẫn không ăn tết ở đây, cho nên Trân Trân mượn máy quay đĩa của Lý Sảng về trước.

Sau khi ngồi xuống quanh bếp lò, Trân Trân bảo Thị Hoài Minh ôm máy quay đĩa lại đây, bật nhạc cho mọi người.

Đám người Chung Mẫn Phân đều chưa từng thấy loại đồ vật này, tất cả đều cảm thấy rất hiếm lạ.

Đặc biệt là Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc, ghé vào máy quay đĩa nhìn chằm chằm một hồi lâu, chỉ cảm thấy cực kỳ thần kỳ.

Nghe bài hát nói chuyện phiếm, đến giữa mười hai giờ đêm đón giao thừa, người một nhà lại cùng tranh nhau đi ra ngoài đốt pháo hoa.

Thị Hoài Minh ôm Đan Tuệ vào trong ngực, còn Trân Trân dẫn theo Thị Đan Linh, Thị Hưng Quốc và Thị Hoài Chung, Trần Thanh Mai đi chơi đốt pháo hoa, Chung Mẫn Phân và Thị Hoài Minh đứng chung một chỗ, nhìn pháo hoa từng đóa một bay lên trời.

Khi pháo hoa bay lên trời, Trân Trân mỉm cười chạy đến, đưa hai tay lên che lỗ tai Đan Tuệ lại.

Cô và Đan Tuệ cùng nhau ngửa mặt lên bầu trời, pháo hoa chiếu sáng cả một bầu trời tăm tối, cũng chiếu sáng lên khuôn mặt cô và Đan Tuệ.

Thị Hoài Minh không ngẩng đầu lên nhìn pháo hoa, mà lại nhìn Trân Trân và Đan Tuệ, trong ánh mắt hiện lên ý cười rất sâu.

Năm thứ ba thuộc về bọn họ.

Bắt đầu rồi.

Loading...