Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 181: Miên Miên có chút việc gấp!!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 07:04:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù trong lòng có hàng vạn suy nghĩ, nhưng bề ngoài Tô Thần Cẩn vẫn lạnh lùng như thường.

Anh cúi xuống nhìn Miên Miên, bế cô bé lên: "Nhà chúng ta do cô nội quyết định, vì vậy nếu có vấn đề gì, cô cứ trực tiếp trao đổi với cô nội là được."

Cô Lưu nghe vậy, cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Cô lại liếc nhìn về phía nữ quỷ và tiểu quỷ niên họa đằng sau, phát hiện hai con quỷ đang nhìn mình chằm chằm, vội vàng lảng sang hướng khác, giả vờ như đang ngắm cảnh vật xung quanh.

"À, vâng vâng, vậy thôi không cần lưu số điện thoại nữa, tôi sẽ dẫn mọi người đi tham quan."

Nói rồi, cô Lưu đi đầu, nhiệt tình giới thiệu về cấu trúc và cơ sở vật chất của trường mầm non.

Quả thực, Dương Quang là một trường mầm non cũ, sơn màu trên tường đã bong tróc ở nhiều chỗ, bàn ghế nhựa cũng đã sờn mép.

Vì không có tiết học nên bàn ghế trong lớp được xếp ngay ngắn.

"Trường chúng tôi chú trọng rèn luyện tính tự lập cho trẻ, vì vậy mỗi chiếc ghế đều có tên của các bé."

"Mỗi lớp có bốn màu bàn, các bé có thể đổi bạn cùng bàn mỗi tháng, chọn đội màu mình yêu thích."

"... Đây là giáo trình, theo quy định của Bộ Giáo dục."

Miên Miên vừa nghe cô Lưu giới thiệu, vừa cố gắng hiểu xem trường mầm non là nơi như thế nào. Nhưng Tô Triều Vũ và Tô Triều Dương lại bên cạnh liên tục bổ sung: "Ghế đổi màu cũng không vui đâu, nếu đổi không khéo sẽ bị cô giáo phê bình!"

"Chơi game cũng không thoải mái, chơi không tốt sẽ bị cô giáo mắng!"

"Không thuộc bài trong sách sẽ bị cô giáo phê bình, các bạn còn chê cười nữa!"

Những lời nhắc nhở liên tục về việc bị phê bình khiến Miên Miên cảm thấy buồn bã.

Nếu đến trường mầm non toàn bị phê bình, vậy đi học có phải lúc nào cũng không vui không? Thế thì tại sao U U lại nói trường mầm non rất vui, và muốn cô bé đi học nhỉ?

Miên Miên đang suy nghĩ thì nhìn thấy nhà vệ sinh.

Cô Lưu bất chợt hỏi: "Các bé có muốn đi vệ sinh không? Bé trai đi bên này, bé gái đi bên kia nhé."

Nghe câu hỏi này, Miên Miên thực sự cảm thấy muốn đi.

Cô bé cựa quậy, đôi mắt to tròn nhìn Tô Thần Cẩn: "Cháu trai, thả ta xuống đi, Miên Miên có chút việc gấp!!"

Mẹ đã dạy rằng tiểu thư không được trực tiếp nói muốn đi vệ sinh trước mặt con trai, mà phải dùng "có việc gấp" để thay thế.

Tô Thần Cẩn nghe lời, đặt Miên Miên xuống đất, nhìn cô bé tiến vào nhà vệ sinh nữ.

Cô Lưu hỏi: "Miên Miên có cần cô giúp không?"

Miên Miên lắc đầu: "Không cần đâu ạ."

Cô bé đã không còn là đứa trẻ 2 tuổi nữa, đã biết tự đi vệ sinh rồi!

Miên Miên bước vào nhà vệ sinh, Tô Triều Vũ và Tô Triều Dương cũng cảm thấy buồn, không nhịn được nữa, nên chạy vào theo.

Cô Lưu quay lại nhìn, phát hiện tiểu quỷ niên họa và nữ quỷ áo đỏ đã biến mất, vội tiến lại gần Tô Thần Cẩn, giữ một khoảng cách phù hợp rồi thấp giọng nói: "Ngài Tô, có chuyện tôi phải nói với ngài!"

Tô Thần Cẩn lạnh lùng đáp: "Ừ?"

Cô Lưu nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn quanh rồi tiếp tục: "Từ nhỏ tôi đã có âm dương nhãn, có thể nhìn thấy những thứ người bình thường không thấy. Ngài Tô, em bé nhà ngài... không, cô nội nhà ngài và các cháu trai, tôi thấy có một nữ quỷ áo đỏ và một tiểu quỷ niên họa đi theo."

Tô Thần Cẩn lúc này mới hiểu tại sao cô giáo trẻ này muốn thêm WeChat của mình, kể cả việc đột nhiên hỏi trẻ có muốn đi vệ sinh không, chắc là sợ trẻ nghe thấy sẽ hoảng sợ nên mới dụ chúng vào nhà vệ sinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-181-mien-mien-co-chut-viec-gap.html.]

"Ngài, ngài đừng sợ, bây giờ bọn chúng không ở đây." Cô Lưu nắm chặt tay, "Tôi có bùa hộ mệnh đã được khai quang ở chùa Thập Phương, hiệu quả lắm. Nhưng tôi sợ bọn quỷ thấy bùa sẽ không dám xuất hiện, nếu ngài không ngại, chúng ta cùng đến chùa Thập Phương, nhờ sư trụ trì thu phục chúng?"

"Trước đây tôi đã hỏi, các sư ở chùa Thập Phương nói về nhân quả duyên phận, bảo rằng địa phược linh họ sẽ không động vào. Nhưng loại quỷ lang thang này, chắc họ sẽ..."

Cô Lưu còn đang nói liên hồi, quay đầu lại đã đối mặt với nữ quỷ.

Cô hét lên, nhận ra mình đã lộ khả năng nhìn thấy quỷ, vội đẩy Tô Thần Cẩn ra sau, giơ bùa hộ mệnh về phía Hồng Mai, miệng lẩm bẩm: "Công đức vô lượng vô lượng thiên tôn, A Di Đà Phật, yêu ma quỷ quái biến đi!"

Tô Thần Cẩn nhìn cô giáo đang đứng che chắn cho mình, khóe miệng nhếch lên.

Thật thú vị, người phụ nữ cuối cùng đến gần anh như thế này là Lâm Nhu. Nhưng Lâm Nhu cố gắng đặt quỷ lên người anh, còn cô giáo này lại đứng trước mặt anh, cố gắng bảo vệ anh trước nữ quỷ.

Dù bản thân cô đang run lẩy bẩy.

"Á!!!"

Khi Tô Thần Cẩn đang suy nghĩ, cô Lưu lại hét lên.

Nữ quỷ kia đã xuyên qua người cô! Cảm giác âm lạnh khiến cô Lưu cảm thấy toàn thân không ổn, nổi hết da gà.

"Sao, sao bùa này không có tác dụng vậy?"

Nghĩ đến việc xung quanh còn có người bình thường và trẻ con, cô quay người, cố gắng nhắc Tô Thần Cẩn và mấy đứa trẻ ít nói kia chạy đi.

Tốt nhất là bế Tô Miên Miên chạy, vì trong đám, Tô Miên Miên là nhỏ nhất, trông cũng yếu ớt nhất.

Không ai biết nữ quỷ sẽ nhập vào người hay làm gì khác.

Còn cô có thể ở lại chỉ huy một chút, vì nữ quỷ là do cô phát hiện đầu tiên, cũng là do cô nói về bùa hộ mệnh nên nữ quỷ mới ra tay.

Cô Lưu đã nghĩ ra kế hoạch chạy trốn, nhưng bỗng nghe thấy giọng nói trấn an của Tô Thần Cẩn: "Đừng sợ, không sao đâu."

"Hồng Mai, ngươi không được làm việc xấu!" Ngoài giọng nam trầm ổn, còn có giọng bé gái nghiêm túc, "Không ta sẽ giận đấy!"

Cô Lưu cúi xuống nhìn Miên Miên đang nói.

Rồi phát hiện, cô bé mà cô tưởng là dễ thương yếu ớt, đang một tay kéo nữ quỷ mà cô sợ hãi, ép nó ngồi xuống, dùng nắm tay nhỏ nhắn đ.ấ.m vào đầu nữ quỷ!

Những cú đ.ấ.m nhỏ xinh cứ thế giáng xuống, như đánh vào thực thể vậy.

Cô Lưu tròn mắt, há hốc mồm, không thể thốt nên lời.

"Hừ, đã bảo đừng làm thế rồi mà, bị dạy dỗ rồi chứ? Đáng đời." Tiểu quỷ niên họa cũng xuất hiện, khoanh tay kiêu ngạo lơ lửng giữa không trung.

Hồng Mai vừa chịu đựng hình phạt từ Miên Miên, vừa tủi thân: "Em chỉ thấy cô giáo này có âm dương nhãn, thấy vui nên muốn trêu chút thôi, đâu có ý hại cô ấy. Em biết lỗi rồi, cô nội tha cho em lần này!"

Nước mắt lưng tròng, nàng hy vọng được Miên Miên thương xót.

Miên Miên thấy Hồng Mai khóc thật sự, liền buông tay: "Thôi được, lần này ta tha cho ngươi, nhưng ngươi phải xin lỗi cô Lưu đấy."

Hồng Mai nghe lời, chạy đến trước mặt cô Lưu, cung kính cúi đầu: "Cô Lưu, em xin lỗi, em không nên dọa cô. Em là quỷ tốt đã quy thuận cô nội Miên Miên, không phải quỷ xấu đâu, cô đừng sợ nhé~"

Nói rồi, lại đưa tay sờ vào mặt cô Lưu.

Nói thật, cô giáo có âm dương nhãn ở trường mầm non này da đẹp, mắt tròn, khuôn mặt trái xoan trông rất thanh tú!

Thích quá đi!

Hồng Mai cười khúc khích, nước dãi lại chảy dài.

Phiêu Vũ Miên Miên

Loading...