Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 152: Ông nội cứ tiếp tục đánh cháu đi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 06:56:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Miên Miên vừa mới nhìn thấy Tô Thần Cẩn đứng lên chụp ảnh, mới để ý đến chân phải của hắn.

Có lẽ là va phải đâu đó, móng chân cái bên phải của Tô Thần Cẩn bị bật lên, m.á.u đọng lại bên trong, nhìn thôi đã thấy đau.

Tô Triều Vũ nhìn thấy cũng nhíu mày, cảm thấy đau thay nên rụt cổ lại.

Cậu bé nghịch ngợm này cũng từng đá trúng ngón chân, cảm giác như ngón chân sắp rụng vậy, còn đau hơn cả đánh vào mông! Vì quá đau nên cậu thường khóc lóc ầm ĩ để cả nhà biết, từ đó kiếm được đồ chơi và đồ ăn ngon như một cách bù đắp.

Nhưng tại sao bác lớn đá trúng chân lại như không có chuyện gì xảy ra? Hơn nữa, bác lớn đá trúng chân sao lại là vì lo lắng cho họ?

Tô Triều Vũ không hiểu.

Miên Miên lấy ra một tuýp thuốc từ chiếc túi nhỏ, đưa cho Tô Triều Vũ, lúc này mới giải thích: "Cháu mau giúp bác ấy bôi thuốc đi, đây là vì lo cho các cháu nên bác ấy mới đá trúng chân đấy."

"Còn nữa, trong hai chiếc đồng hồ có bùa bình an, hai bùa đó Miên Miên nhớ là của cháu đích tôn và cháu đích tôn kia." Miên Miên nói ra sự thật bằng giọng nũng nịu, "Cháu đích tôn và cháu đích tôn kia đã đưa bùa cho hai cháu rồi, vì lo lắng cho các cháu."

Tô Triều Vũ cũng nhớ lại, bố và bảo mẫu Trần khi biến thành quái vật ban đầu không dám lại gần họ, chính là vì thứ trong đồng hồ.

Lúc đó bác lớn đến nhà, bảo họ đeo bùa bình an nhưng họ từ chối, sau đó bác ấy nói muốn xem đồng hồ.

Hóa ra là bác ấy đã lén đặt bùa bình an vào đồng hồ!

Bác lớn thực ra muốn bảo vệ họ! Nhưng họ lại từ chối! Bác lớn còn nghe điện thoại, vì lo lắng nên đá chân đến chảy máu.

Tô Triều Vũ cầm lấy tuýp thuốc từ tay Miên Miên, bôi lên ngón chân sưng đỏ của Tô Thần Cẩn, rồi chạy đến trước mặt Tô Thần Cẩn, muốn bắt chước Miên Miên xoa mặt Tô Thần Cẩn để xin lỗi.

Tô Thần Cẩn vốn đang im lặng nghe theo sự sắp xếp của cô nội, đến lúc này liền đổi từ quỳ sang ngồi xổm, hơi nhíu mày.

Tay Tô Triều Vũ vừa mới chạm vào chân hắn, giờ lại đến xoa mặt. Hơn nữa, cậu bé này vừa mới dùng tay lau nước mũi, tay vẫn còn ướt.

Hắn rất muốn từ chối! Nhưng không thể, hắn phải phối hợp với kế hoạch của cô nội, không thể để công sức của cô nội thành công cốc.

Tô Thần Cẩn nắm chặt tay, kìm nén, miệng hơi giật giật để nở một nụ cười.

Tô Triều Vũ thấy bác lớn cười với mình, dù nụ cười hơi kỳ lạ nhưng vẫn vui vẻ, trong lòng nhẹ nhõm: "Xin lỗi bác lớn, cháu đã nghi ngờ bác không thích cháu, bác lớn ôm cháu đi."

Tô Thần Cẩn: "...

So với cô nội nhỏ nhắn sạch sẽ đáng yêu, Tô Triều Vũ giống như đứa trẻ nhặt từ đống rác. Vừa khóc sướt mướt, tay còn dính đầy thuốc.

Nhưng còn cách nào khác?

Đôi mắt to tròn long lanh của cô nội nhìn hắn, ánh mắt đầy khích lệ, rất muốn thấy hắn ôm Tô Triều Vũ.

Vậy thì ôm thôi.

Tô Thần Cẩn nghĩ, hắn là người đàn ông sống sót qua bao sóng gió thương trường, lẽ nào lại không vượt qua được chuyện nhỏ nhặt này?

Sau khi tự động viên bản thân, Tô Thần Cẩn ngồi xổm ôm nhẹ Tô Triều Vũ.

"Tốt rồi tốt rồi, như vậy các cháu vẫn là bạn tốt... à không, là cháu ngoan và bác tốt." Miên Miên đứng bên cạnh khoanh tay, gật đầu, cười như bà cụ non, "Hô hô hô, đều là cháu ngoan cả, cháu ngoan."

Tô Thần Cẩn sau khi nghe lời khen của Miên Miên liền buông cháu trai ra. Hắn thực sự không chịu nổi nữa, người cháu trai còn có mùi lạ, có lẽ là di chứng sau khi bị yêu tinh chuột phụ thân.

Tô Triều Vũ được thả ra, nhìn qua ông nội, nhìn qua bà nội, lại nhìn bố và em trai đang yên lặng, trên khuôn mặt nhỏ bé hiện lên vẻ nghiêm túc, gật đầu rồi chạy đến bên ông nội.

"Ông nội, mười roi chưa đánh xong, ông nội cứ tiếp tục đánh cháu đi, đây là hình phạt cháu đáng nhận vì làm sai."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-152-ong-noi-cu-tiep-tuc-danh-chau-di.html.]

Cậu bé vỗ ngực, trong mắt vẫn ánh lên nỗi sợ những chiếc roi.

Ông Tô rất muốn cười, vì cháu trai đã hoàn toàn được cô nội dỗ dành. Hơn nữa, cách xử lý của cô nội rất giống với cách làm của các chuyên gia trong chương trình dạy trẻ.

Như giao tiếp bình đẳng với trẻ, hỏi rõ sự việc trước khi quyết định, giải quyết nhu cầu tâm lý của trẻ trước.

Phiêu Vũ Miên Miên

Bây giờ cháu trai ngoan ngoãn yêu cầu chịu phạt, có vẻ như đã thông suốt, ông lão cảm thấy cô nội rất giỏi.

Nhưng Miên Miên lại không vui, đứng chắn trước mặt Tô Triều Vũ: "Đừng đánh nữa, chuyện không phải đã giải quyết xong rồi sao?"

Ông Tô ho hai tiếng, cũng nghiêm túc nói chuyện với cô nội: "Cô nội, xem này, ta là ông nội của Triều Vũ, Triều Dương, là cha của lũ tiểu tử này, đã nói đánh mười roi thì phải đánh, không thì ta làm sao giữ thể diện của bậc trưởng bối?"

Miên Miên nhíu mày, mím môi.

"Nhưng mẹ đánh cháu, đánh hai cái, có ông bà trên núi đến ngăn thì mẹ không đánh nữa."

Cô bé không hiểu lắm.

Bà Tô nghe vậy liền cười, đứng dậy bế cô bé đầy thắc mắc lên, thì thầm vào tai Miên Miên: "Nói là mười roi, nhưng thực ra chỉ có hai roi đầu là đau, những roi sau sẽ nhẹ tay, không nghiêm trọng đâu."

Miên Miên nghe xong, lấy tay che miệng, đôi mắt đen láy nhìn ông Tô, gật đầu.

Hóa ra là vậy, đánh giả thôi!

"Vậy cháu đích tôn đánh đi, nhưng không được đánh quá mạnh, đánh xong Miên Miên có hai chuyện muốn bàn với mọi người."

Ông Tô nghe cô nội có việc, lập tức thi hành gia pháp nhanh chóng.

Chẳng mấy chốc, hình phạt đã hoàn thành.

Đánh xong, Tô Triều Vũ dắt Tô Triều Dương, Tô Triều Dương ngạc nhiên: "Anh, anh không đau nữa sao?"

Tô Triều Vũ gật đầu.

Lần này gặp quái vật, bị ném vào tranh rồi trở về, cậu đột nhiên hiểu ra nhiều điều. Ví dụ như bác lớn thực sự thích cậu, chỉ là mặt bác bị bệnh.

Ông nội đánh vào mông, chỉ có ba roi đầu là đau. Sau đó cậu chủ động yêu cầu đánh nốt, chỉ cảm nhận được roi chạm vào mông, hoàn toàn không thấy đau, điều này chứng tỏ ông nội cũng thực sự thích cậu!

Còn vị cô nội mới xuất hiện này, ngăn ông nội không cho đánh cậu, còn dùng thuốc bôi cho cậu.

Thuốc thật thần kỳ, vốn phải ôm m.ô.n.g đau đến ngày mai, giờ đã không đau nữa!

Tô Triều Vũ thấy Miên Miên lại lấy ra tuýp thuốc, liền giơ tay: "Cô nội, để cháu giúp em trai bôi thuốc!"

Miên Miên đưa thuốc cho Tô Triều Vũ: "Được, Triều Vũ ngoan quá!"

Cô bé giơ ngón tay cái, khen ngợi chân thành, không quên dặn dò: "Nhớ bôi kỹ nhé, nhất là những chỗ có vết đỏ."

"Rõ!" Tô Triều Vũ vui vẻ giơ tay chào, vui sướng nhảy cẫng.

Cậu cảm thấy mình đột nhiên trở nên rất có ích, lập tức kéo quần em trai xuống để bôi thuốc.

Còn Miên Miên lúc này nói ra vấn đề đầu tiên muốn bàn: "Miên Miên có thể mở livestream xem bói ở nhà không? Lần trước đã xem bói rồi, bảy ngày xem ba quẻ là được, ông trời đã nhắc như vậy là xem bói cho người có duyên, không phải tiết lộ thiên cơ đâu."

Cô bé rất nghiêm túc họp bàn, ngồi trên ghế sofa chân khép lại, tay đặt lên đùi, ngoan ngoãn chờ mọi người trả lời.

Loading...