Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 146: Tôi Đi Bệnh Viện Ngay Đây

Cập nhật lúc: 2025-07-03 06:55:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mã Vĩnh Hiệp nhíu mày, vốn định phủ nhận, nhưng lời nói thoát ra khỏi miệng lại biến thành: "Đúng vậy, tôi không chỉ làm mỗi chuyện xấu này. Khi cãi nhau với bố cô ấy, tôi đã đẩy ông ấy ngã xuống đất, nửa tiếng sau mới gọi cảnh sát. Lúc đó mới cưới không lâu, cô ấy nghĩ tôi là người đàn ông tuyệt vời, hoàn toàn không nghi ngờ gì."

"Nhà cô ấy chỉ có mình cô ấy là con gái, mẹ đã mất từ lâu, có một cửa hàng bán đồ ăn sáng. Tôi nhắm vào cửa hàng đó nên sau khi bố cô ấy chết, tôi không cho cô ấy tiếp tục kinh doanh."

Vừa dứt lời, người phụ nữ trên màn hình đã khóc nức nở.

"Tôi sẽ báo cảnh sát, anh đã g.i.ế.c bố tôi! Anh là kẻ sát nhân!"

Người phụ nữ vừa hét lên, trợ lý của Tô Thần Cẩn đẩy kính lên, lắc lắc điện thoại: "Xin lỗi, tôi đã báo cảnh sát giúp cô rồi. Việc hắn cho cô uống thuốc cũng thuộc tội cố ý gây thương tích."

Nói xong, trợ lý cố ý đi đến trước mặt Mã Vĩnh Hiệp, vỗ vai hắn một cái đầy chính nghĩa: "Công lý có thể đến muộn, nhưng không bao giờ vắng mặt. Cảm giác bị Tiểu Cô Nãi Nãi của chúng tôi trừng trị thế nào?"

Sau khi nói xong, trợ lý quay đầu, nháy mắt với Miên Miên, cố gắng tỏa sức hút để cô bé đáng yêu thích mình. Hắn không biết rằng tay mình vô tình đặt ngay miệng của hài nhi bé trai, khiến hài nhi bé gái bên cạnh bay đến trước mặt, phùng má thổi "phù phù".

Vì mặt trợ lý bị che khuất, Miên Miên không nhìn thấy hắn nháy mắt. Cô bé bỗng thấy mũi ngứa ngáy, dụi dụi rồi hắt xì một cái thật lớn.

"Gâu gâu!" Bạch Bạch đột nhiên kêu lên, nhắc Miên Miên nhìn ra cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ có một người đang đứng, chính là phóng viên trước đó hỏi cô bé bố mẹ ở đâu. Lúc này, người đó đang nhìn chằm chằm vào Miên Miên qua tấm kính.

Miên Miên lại hắt xì một cái, đầu óc đầy dấu hỏi: "Người này sao kỳ vậy? Cứ nhìn mình là mình lại hắt xì, khó chịu quá!"

Khi cô bé đang nghĩ vậy, người đó lại quay đi, biến mất khỏi cửa sổ.

Không thấy ai nữa, Miên Miên mới quay lại nhìn về phía trước.

Mã Vĩnh Hiệp vẫn lẩm bẩm: "Tại sao mình lại nói ra sự thật? Tại sao?"

Nhưng dù hắn có bối rối thế nào, hắn cũng không thể biết được câu trả lời, và vì đã mất tư cách phỏng vấn, hắn bị vệ sĩ khống chế, đợi cảnh sát đến bắt đi.

Phiêu Vũ Miên Miên

Trên màn hình, người vợ cũ của Mã Vĩnh Hiệp cảm ơn Miên Miên: "Tiểu Cô Nãi Nãi, cảm ơn ngài đã giúp đỡ, tôi có cần trả tiền xem bói không?"

Miên Miên lắc đầu: "Không cần đâu, mình giúp chị vì chúng ta có duyên, không phải do chị tự tìm mình xem bói đâu."

"Với lại, chị có thể đặt tên cho các bé không? Đặt tên rồi lập mộ, các bé mới có thể đi đầu thai."

[Á à à à, đây là lần đầu nghe Tiểu Cô Nãi Nãi trực tiếp nói chuyện đầu thai! Sự thật huyền bí sắp được tiết lộ chăng? Không còn vừa nhảy vực vừa nói "tin vào khoa học" nữa sao?]

[Phòng livestream chưa bị khóa, chắc là có thể nói rồi! Mà đột nhiên mình muốn nhờ Tiểu Cô Nãi Nãi xem bói quá!]

[Em cũng vậy, một lòng mong muốn mở tính năng xem bói!]

Chẳng mấy chốc, bình luận tràn ngập lời cầu xin xem bói.

Tại hiện trường, phóng viên số 3 tiến đến trước mặt Miên Miên, bắt đầu đặt câu hỏi.

Có Mã Vĩnh Hiệp làm gương, những kẻ có ý đồ xấu không dám lộ diện, chỉ dám hỏi những câu nhẹ nhàng. Thậm chí không dám đề cập chuyện huyền môn, sợ bị xem bói bất ngờ.

Phóng viên số 7 là một ví dụ.

Bình thường hắn thích moi móc scandal của người khác, ba câu hỏi trong bản thảo phỏng vấn đều kiểu như của Mã Vĩnh Hiệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-146-toi-di-benh-vien-ngay-day.html.]

Giờ không dám hỏi nữa, đổi thành câu ít nhạy cảm hơn, nhưng khi hỏi vẫn ấp úng: "Tôi, tôi thấy trước khi tham gia chương trình, ngài có dùng bút lông, ngài biết viết chữ thư pháp không?"

Miên Miên gật đầu: "Biết đấy."

Phóng viên số 7 lại hỏi: "Ngài, ngài ngài..."

Hắn ấp úng đến mức không biết nói gì.

Miên Miên nhìn xuống bàn tay run rẩy của phóng viên số 7, giọng ngây thơ: "Mọi người hình như đều sợ Miên Miên, tại sao vậy?"

Phóng viên số 7 bối rối, liếc nhìn Tô Thần Cẩn không biết trả lời thế nào.

Đang do dự, Miên Miên nói: "Chú trước đây có bị ngã rất đau không?"

Phóng viên số 7 tưởng cô bé định xem bói cho mình, tay run rẩy hơn, trong đầu lục lọi xem mình từng làm gì tệ hơn cả moi móc scandal không, rồi gật đầu run rẩy.

"Chú nên đi bác sĩ kiểm tra chỗ này." Miên Miên sờ lên đầu mình, chỉ vị trí cho phóng viên số 7, "Chỗ này, châm cứu một chút là được."

Phóng viên số 7 thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là châm cứu đầu, không phải bị lộ chuyện hồi nhỏ trộm tiền nhà là may rồi. À, khoan đã? Châm cứu vào đầu?

"Tiểu Cô Nãi Nãi, cái, đầu tôi có vấn đề gì sao?"

Miên Miên lại nhìn bàn tay run của phóng viên số 7, nhớ lời mẹ dạy rằng khám bệnh phải để bệnh nhân vui vẻ, nên mỉm cười vẫy tay: "Không sao đâu, khám xong, châm cứu xong, về nhà ăn món mình thích, vui vẻ lên nhé."

Phóng viên số 7 sững sờ, nước mắt giàn giụa.

"Khám xong về nhà ăn món mình thích, vui vẻ, chẳng phải là hết thuốc chữa sao?"

Miên Miên ngạc nhiên: "Sao lại hết thuốc chữa?"

Phóng viên số 7 buồn bã: "Vì sắp c.h.ế.t nên mới về nhà ăn ngon, thư giãn chờ chôn. Tôi mới 29 tuổi, sao đã phải c.h.ế.t rồi?"

Lý do phóng viên số 7 nghĩ vậy là do một câu chuyện cười trên mạng: Khi bác sĩ nói "không sao, về nhà ăn món mình thích đi", nghĩa là bệnh đã vô phương cứu chữa.

Miên Miên không biết chuyện này, chớp mắt nhìn về phía đại cháu trai: "Mẹ nói khám bệnh phải để bệnh nhân vui vẻ, có lợi cho hồi phục. Sao mình bảo chú ấy ăn ngon, chú ấy lại không vui?"

Tô Thần Cẩn mỉm cười, xoa đầu cô bé đang hoảng hốt: "Là hắn hiểu nhầm thôi, Tiểu Cô Nãi Nãi cứ nói thẳng vấn đề là được."

Miên Miên cọ cọ vào lòng bàn tay ấm áp của Tô Thần Cẩn, cảm giác như được bố xoa đầu vậy.

Cô bé vui vẻ đung đưa đôi chân nhỏ mang giày thể thao, nói với phóng viên số 7: "Trong đầu chú có một chút m.á.u tụ, nên ngón tay giữa bên này mới run hơn các ngón khác. Bệnh này không sao đâu, rất đơn giản, chỉ cần châm cứu một chút là khỏi."

Phóng viên số 7 thở phào: "À, ra vậy, tốt quá, tôi đi bệnh viện ngay đây!"

Hắn không hỏi thêm nữa, quay đi ngay, trong lòng nghĩ Tiểu Cô Nãi Nãi thật tốt bụng.

Còn lại ba nhà báo.

Sau khi trả lời xong, người phụ trách của Bắc Cẩn tiến đến trước mặt Miên Miên, tự động viên mình rồi hỏi câu mà cư dân mạng quan tâm: "Tiểu Cô Nãi Nãi, fan của ngài hỏi sau này ngài có mở livestream bốc thăm xem bói nữa không?"

Loading...