"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 143: Cưỡng ép mặc đồ đôi, không được sao?
Cập nhật lúc: 2025-07-03 06:55:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi người tạm dừng chân trên lầu để sắp xếp đồ đạc, Tô Thần Dực và cặp song sinh còn chuẩn bị một số vật dụng cần thiết, đóng gói vào vali.
Tô Triều Vũ thấy bố mình thu dọn đồ mà quên không mang theo bộ dụng cụ vẽ quen thuộc trong phòng tranh, liền chạy đi lấy giúp: "Bố ơi, bố quên mang bộ cọ vẽ mà bố thích nhất này rồi."
Cậu bé ôm bút vẽ, dâng lên cho bố với vẻ mặt đầy tự hào, hy vọng sẽ được khen ngợi.
Tô Thần Dực vốn định nói rằng anh quyết định tạm dừng việc vẽ tranh một thời gian để dành thời gian bên gia đình, nhưng đúng lúc đó, anh nghe thấy giọng nói ngọng nghịu của Miên Miên: "Oa, cháu trai lớn, cháu trai thứ hai vẽ nhiều tranh quá nhỉ."
Cô bé chạy đến bức tranh sơn dầu mà anh tâm đắc nhất - chủ đề là biển cả, đặt bàn tay nhỏ xíu lên tranh, ánh mắt đầy kinh ngạc.
"Nước màu xanh, là biển phải không? Mẹ đã cho cháu xem ảo cảnh biển, trong đó có những con cá rất to không phải cá, cháu muốn đi xem biển quá!"
Ánh nắng chiếu thẳng vào khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé, đôi mắt lấp lánh cùng đôi má phúng phính khiến bàn tay Tô Thần Dực không kiềm lòng được.
Anh lấy điện thoại chụp lại khoảnh khắc này, sau đó nhận lấy bút vẽ từ tay con trai.
"Cảm ơn Triều Vũ, bố đang cần nó."
Có lẽ việc vẽ tranh và ở bên gia đình không hề mâu thuẫn?
Tô Thần Dực thầm nghĩ.
Tô Triều Vũ giơ hộp đựng bút vẽ, tay đã mỏi nhừ, cậu bé không ngừng quan sát biểu cảm của bố. Khi phát hiện bố ban đầu không định lấy bút vẽ, chỉ sau khi chụp hình Miên Miên mới nhận bút, cậu bé nhíu mày.
Một lúc sau, mọi thứ đã được thu xếp gọn gàng, mọi người cùng nhau xuống lầu.
Tô Triều Vũ vẫn quan sát bố mình, xác nhận rằng hễ bố nhìn thấy Cụ Cô, biểu cảm sẽ trở nên thư giãn hơn, cậu bé siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm.
Phải chăng bố sẽ thích Cụ Cô hơn? Liệu cậu và Triều Dương có sớm trở thành những đứa trẻ không có bố không?
Sự mất mát này không có nghĩa là bố bỏ rơi họ, giống như lúc mẹ rời đi cũng nói sẽ quay lại thăm họ, nhưng họ đã gần một năm không gặp mẹ rồi.
Liệu sau này bố cũng sẽ không muốn gặp họ nữa, chỉ vì thích Cụ Cô?
Tô Triều Vũ lòng đầy lo lắng, cúi đầu buồn bã.
Đúng lúc này, Miên Miên quay lại, thấy chắt trai của mình cúi gằm mặt, giống hệt tư thế của cô mỗi khi cùng Bạch Bạch nghịch ngợm xong, sợ bị người lớn đánh, trong lòng thấy thương chắt trai vô cùng.
Cô bé bám vào cổ Tô Thần Cẩn, ánh mắt ngây thơ nhìn Tô Triều Vũ.
Tô Triều Dương không có nhiều suy nghĩ như Tô Triều Vũ, lúc này cậu bé đang cầm con rối gỗ mà Miên Miên tặng, nghĩ xem lát nữa sẽ chơi như thế nào.
Khi thấy Miên Miên nhìn về phía mình, cậu bé còn nhoẻn miệng cười.
Em gái Cụ Cô xinh quá! Nếu mang đến trường mẫu giáo, cậu chắc chắn sẽ được nhiều người ngưỡng mộ lắm!
Dưới lầu, trong phòng khách của biệt thự, các phóng viên giải trí đã chờ đợi từ lâu. So với sự ồn ào lúc đầu ở bên ngoài biệt thự, giờ họ đều im lặng.
Sự yên tĩnh này có được là nhờ trợ lý của Tô Thần Cẩn cùng các vệ sĩ duy trì trật tự, yêu cầu các phóng viên xếp hàng theo số thứ tự để phỏng vấn.
Trước đó, các phóng viên chen chúc dưới lầu, nôn nóng đến mức muốn trèo tường vào nhà, tất cả đều muốn có được thông tin độc quyền.
Tuy nhiên, trong lòng họ cũng sợ hãi, vì gia tộc họ Tô không dễ đụng vào.
Người xưa có câu "pháp bất trách chúng", một đám đông lớn như vậy khó mà trừng phạt, nhưng nếu lỡ có kẻ xui xẻo nào đó lọt vào mắt xanh của Tổng giám đốc Tô Thần Cẩn, bị để ý thì sao?
Nghe tin tiểu Cụ Cô Tô Miên Miên đồng ý phỏng vấn, một số người thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần thông tin không bị tụt hậu so với các đối thủ là được.
Lúc này, họ tụm năm tụm ba, đầu sát đầu bàn luận xem nên hỏi tiểu Cụ Cô những câu gì. Để phòng trường hợp gia đình họ Tô giúp Cụ Cô trả lời, họ còn chuẩn bị thêm một bản đề cương.
Trong phòng khách biệt thự của Tô Thần Dực, không khí học tập trở nên sôi nổi, mọi người giống như những thí sinh đang chờ thi, viết lia lịa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-143-cuong-ep-mac-do-doi-khong-duoc-sao.html.]
Người phụ trách của Bắc Cẩn Truyền Thông - công ty thuộc sở hữu của Tô Thần Cẩn, thấy cảnh này liền cười ha hả, chỉ đạo phóng viên nhà mình phỏng vấn ngẫu nhiên các phóng viên hiện trường, đồng thời lén phát trực tiếp trên phần mềm.
Người khác chỉ nghĩ đến việc phỏng vấn tiểu Cụ Cô rồi đăng tin để câu view, còn Bắc Cẩn Truyền Thông trực tiếp phỏng vấn các phóng viên, đưa tin về cảnh họ chuẩn bị phỏng vấn tiểu Cụ Cô, lượng view chắc chắn sẽ tăng vùn vụt, lại còn độc đáo khác biệt!
Công ty của họ ở Bắc Thành, tháng này phần thưởng chắc chắn sẽ về túi! Hê hê hê!
Các phóng viên không ngờ mình lại bị phỏng vấn trực tiếp như vậy, hơn nữa lại đang ở trên đất của ông chủ, đành phải hợp tác.
Nhưng vừa nghe câu hỏi phỏng vấn, họ đã muốn phản ứng ngay.
"Xin hỏi bạn đang viết gì vậy? Trông rất căng thẳng, có phải đang chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới không?"
Đây là kiểu phỏng vấn gì vậy? Chẳng phải là đang bắt họ tự nói ra mục đích, tạo điểm nóng để bình luận sao?
Khi các phóng viên giải trí đều bị phỏng vấn một lượt, tiếng bước chân vang lên từ trên lầu.
Người đi đầu là Tô Thần Cẩn bế Miên Miên, cả hai đều mặc áo phông thoải mái, màu sắc còn trùng hợp đều là tông trắng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Khoảnh khắc này, phóng viên may mắn cầm thẻ phỏng vấn số 1 giơ micro về phía Tô Thần Cẩn và Miên Miên đang ngồi trên sofa, không đợi các thành viên khác trong gia đình họ Tô ngồi xuống, đã hào hứng hỏi ngay câu đầu tiên: "Chào tiểu Cụ Cô, xin hỏi hai người đang mặc đồ đôi phải không?"
Từ "đồ đôi" đối với Miên Miên là một khái niệm mới.
Cô bé nghi hoặc nhìn phóng viên này, hỏi ngược lại: "Đồ đôi là gì ạ?"
Phóng viên nghe Miên Miên hỏi mình, nhìn khuôn mặt đáng yêu và đôi mắt trong veo của cô bé, đột nhiên lắp bắp: "Đồ, đồ đôi là việc con cháu và người lớn mặc trang phục giống nhau, thể hiện mối quan hệ tốt đẹp, gia đình hòa thuận. Ví dụ như Cụ Cô và cháu trai lớn đều mặc áo phông trắng, có phải là cố ý... à không, có phải vì Cụ Cô và cháu trai lớn thân thiết nhất không ạ?"
Ban đầu anh ta định dùng từ ngữ sắc bén như khi phỏng vấn người lớn trong làng giải trí, nhưng bị ánh mắt đầy mong đợi của cô bé nhìn chằm chằm, không hiểu sao lại đổi câu hỏi.
Thậm chí sau khi hỏi xong, thấy cô bé nhíu đôi lông mày xinh xắn, anh ta còn tự hỏi liệu mình có hỏi quá đáng không.
Nếu xếp hạng những câu hỏi khó chịu nhất thời thơ ấu, "Con thích bố hay mẹ hơn?" chắc chắn sẽ lọt top!
Phóng viên này từng bị hỏi câu đó, vì lúc đó mẹ chăm sóc anh nhiều hơn, khi trả lời thích mẹ, anh đã bị bố đánh một trận nhừ tử.
Vì vậy, thấy Miên Miên đang suy nghĩ cách trả lời, anh ta vội vàng nói thêm: "Hay hôm nay là ngày mặc đồ đôi của Cụ Cô và cháu trai lớn? Giống như kem dưỡng da trẻ em được chia theo ngày trong tuần, không phải vì thân thiết nhất?"
Vừa nói xong, anh ta đã bị đồng nghiệp đứng sau chọc vào lưng.
Có phóng viên nào lại tự trả lời câu hỏi do chính mình đặt ra không?
Đây không phải là bị bệnh sao?
"Không có đâu ạ, cháu thích váy đẹp, vì mặc váy đẹp rất xinh, nhưng cháu cũng thích mặc đồ như thế này." Lúc này Miên Miên mới đưa ra câu trả lời theo cách hiểu của mình, cô bé nhìn vào ống kính máy quay, không biết nên nhìn vào cái nào.
Trước đó, gia đình họ Tô đã dặn khi phỏng vấn phải nhìn vào ống kính.
Suy nghĩ một lát, Miên Miên quyết định sẽ nhìn vào từng ống kính một.
"Vì mặc đồ như thế này, tập võ sẽ dễ dàng hơn." Nói rồi, cô bé thực hiện một cú đá cao chuẩn chỉnh, "Mọi người xem này, rất tiện lợi đúng không?"
Quần soóc màu xám có độ co giãn rất tốt, dù động tác mạnh vẫn ôm khít lấy đôi chân mũm mĩm của cô bé.
Đá xong, Miên Miên hạ chân xuống, nghiêm túc nói với phóng viên vừa hỏi: "Bây giờ mọi người hiểu rồi chứ? Đây không phải đồ đôi, có lẽ cháu trai lớn cũng giống cháu, thấy đồ này tiện lợi thôi."
"Nhưng có phải hay không thì phải hỏi cháu trai lớn nhé."
Cô bé cười hì hì, ngoảnh lại nhìn Tô Thần Cẩn.
Tô Thần Cẩn thực ra là cố tình mặc như vậy, bởi trước đó lão thất trong chương trình đã mặc đồ đôi với Cụ Cô, anh cũng muốn thử.
Vì vậy, anh trực tiếp nói vào ống kính: "Sao, cưỡng ép mặc đồ đôi, không được sao?"