CÔ THIÊN KIM THẤT LẠC - Chương 488
Cập nhật lúc: 2024-11-17 08:00:34
Lượt xem: 14
Hành lang bên ngoài phòng bệnh lập tức im lặng.
Doanh Tử Khâm không hề che mic, Lita ở đầu dây bên kia cũng
nghe thấy.
Cô ấy có hơi lo lắng: “Tình hình như thế nào, bây giờ cô đang ở cùng với người của gia tộc Bevin sao? Có những ai?
Tôi sẽ cử0 người đến ngay lập tức.”
Kể từ khi gia chủ nhà Bevin tái phát bệnh cũ, toàn bộ gia tộc Bevin đã trải qua nhiều sóng 1gió.
Ngay cả Lita cũng đã gặp phải vài lần ám sát.
Nếu như không phải cô ấy cũng có thực lực thì e đã chẳng sống nổi.2
Lita lo sợ người của gia tộc Bevin sẽ làm gì đó với Doanh Tử Khâm.
Gần đây, có rất nhiều người không có mắt.
Dù
sao 6lần đầu tiên gặp, cô ấy cũng không có mặt giống vậy, cho rằng Doanh Tử Khâm không biết dùng súng.
Sự thật đã chứng mi9nh rằng ngoại hình và tuổi tác của Doanh Tử Khâm quá dễ đánh lạc hướng người ta.
“Được” Doanh Tử Khâm đọc một địa chỉ: “Cô qua đây đi”
Lita nói: “Tôi vẫn đang ở hội sở giao dịch.
Bây giờ, tôi sẽ đi luôn, lâu nhất là ba tiếng nữa có mặt, an toàn của cô là
trên hết!”
Lúc này, người đàn ông trung niên cuối cùng cũng lấy lại tỉnh táo, ông ta chỉ cười cười: “Cô chủ nào? Cô mà cũng
xứng quen biết cô chủ của chúng tôi sao? Cô có biết cô chủ của chúng tôi tên gì không?”
Bởi vì Lita Bevin quanh năm lăn lộn trong thế giới ngầm của châu âu, không phải là đấu s.ú.n.g thì cũng là đánh
nhau, về cơ bản cô ấy sẽ không xuất hiện ở nơi công cộng.
Không người bên ngoài nào có thể thực sự quen biết các thành viên dòng dõi trực hệ của bốn gia tộc tài phiệt ở
châu âu.
Chủ của một công ty giải trí ở nước Hoa lại nói với ông ta là quen biết được cô chủ nhà họ, thật là hoang đường.
Ảnh mắt người đàn ông trung niên tràn đầy vẻ giễu cợt và châm chọc: “Không phải là cô quen với cô chủ của
chúng tôi sao, cô mời cô ấy đến đây xem”
“Ừm” Doanh Tử Khâm không trả lời, khẽ gật đầu một cái, lười biếng đáp: “Tìm thêm một ít lính đánh thuê nhé.
Lát
nữa gặp”
Cô cất điện thoại, quay người đi vào trong phòng bệnh không hề nhìn lại rồi đóng cửa rầm một cái.
Người đàn ông trung niên bị sập cửa vào, càng thêm tức giận.
Ông ta xắn tay áo đính đá tung cánh cửa nhưng đã bị
người đại diện kịp thời ngăn lại.
Người đại diện hoảng sợ ra mặt: “Ông… ông Bevin, cô ta biết võ công của nước Hoa, lính đánh thuế không có ở
đây, chúng ta không phải là đối thủ của cô ta đâu”
Người đàn ông trung niên mặt cứng đờ, chỉ đành thu chân lại, sốt ruột nói: “Vậy chờ một chút.
Bác sĩ đầu? Gọi bác
sĩ giỏi nhất ở đây ra, phải là tất cả những bác sĩ giỏi nhất ở đây, nếu không cứu được Betty thì khỏi cần đi làm nữa!”
***
Trong phòng bệnh.
Tạ Mạn Vũ đã tỉnh lại, cô mở trừng hai mắt, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp kia ở gần mình, cô ấy cảm thấy có chút
không thật.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới cất giọng: “Sếp à?”
“Miệng vết thương của cô còn chưa lành, đừng nói chuyện nhiều” Doanh Tử Khâm đổ ra một hạt đậu tròn từ trong
lọ thuốc, đút cho Tạ Mạn Vũ.
Hạt đậu tròn tan ngay trong miệng, Tạ Mạn Vũ vẫn còn chưa kịp phản ứng: “Đây là cái gì?”
“Kẹo.”
“Rất ngọt đấy”
Doanh Tử Khâm siết chặt cổ tay của Tạ Mạn Vũ một lần nữa, mới cảm thấy yên tâm.
Rất nhiều loại thuốc của cổ y đều chỉ dành cho cổ võ giá, cô không thể nào cho Tạ Mạn Vũ dùng được, cô ấy chỉ có
thể hồi phục từ từ.
“Sếp à, tôi đã gây phiền phức cho cô rồi” Tạ Mạn Vũ cũng cảm thấy cơ thể thoải mái hơn khá nhiều: “Là do tôi
không cẩn thận.”
Sau khi đoạt giải nữ diễn viên quốc tế, cô ấy thường xuyên quay phim ở nước ngoài, cũng đã trải qua đủ loại tình
huống khẩn cấp, nhưng trường hợp thể này là lần.
đầu tiên.
Doanh Tử Khâm không nói gì, chỉ đáp: “Cô cứ yên tâm dưỡng bệnh, không cần lo lắng cho đoàn làm phim, bọn họ
sẽ đợi cô hồi phục.”
Tạ Mạn Vũ sửng sốt: “Những người đầu tư là…”
Lúc này, điện thoại cố đổ chuông.
Là đạo diễn của “Nữ hoàng tinh linh” nhắn tin.
[Tổng Giám đốc Doanh, cô đúng là dự liệu như thần.
Tôi đã gửi một vài đoạn phim của chúng tôi đến địa chỉ email
mà cô nói, gia tộc Laurent đã quyết định đầu tư vào bộ phim này!]
[Tôi sẽ loại Betty khỏi bộ phim!]
Doanh Tử Khâm liếc nhìn, cũng không trả lời.
Bộ phim này là phim b.o.m tấn, tiền đầu tư tăng thêm vài lần cũng là chuyện rất bình thường.
Có tiền không kiếm, chắc là đầu óc có vấn đề.
Lúc này, Tạ Mạn Vũ dường như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên trở nên căng thẳng: “Sếp à, sếp! Betty là người của gia
tộc Bevin đấy, bọn họ có lính đánh thuê”
Châu âu bên này có rất nhiều lính đánh thuê nên cũng rất hỗn loạn.
Nhất là ở nước S này, việc mang s.ú.n.g là hợp pháp.
“Yên tâm” Doanh Tử Khâm cúi đầu, trấn an cô ấy: “Để tôi báo tin bình an với người hâm mộ của cô”
Bây giờ là ngày thứ hai sau vụ tai nạn.
Vốn dĩ với vết thương của Tạ Mạn Vũ và kỹ thuật y học hiện đại, cô ấy không thể tỉnh lại nhanh như vậy được.
Cho nên, Doanh Tử Khâm đã dùng tài khoản chính thức của Truyền thông Sơ Quang để đăng một tin Weibo nói
rằng Tạ Mạn Vũ đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm.
Bình luận nhanh chóng bùng nổ.
[Tạ ơn trời đất, công ty bảo vệ chính nghĩa, thoát khỏi nguy hiểm là tốt rồi! [rơi lệ ]]
[Nếu đổi là công ty khác, chắc là đã sợ hãi thể lực của gia tộc Bevin mà vứt bỏ nghệ sĩ của mình rồi.]
Tạ Mạn Vũ có hơi buồn ngủ nên lại mơ màng ngủ thiếp đi.
Không bao lâu sau, cửa phòng bệnh bị mở ra.
Người đàn ông trung niên dẫn theo một đội lính đánh thuế quay lại.
“Bắt lấy cô ta” Ông ta vừa nói vừa chỉ vào cô gái rồi lại chỉ sang Tạ Mạn Vũ: “Rút hết bình dưỡng khí các thứ của cô
ta ra! Betty vẫn còn đang hôn mê, sao có ảnh hậu nhãi nhép kia lại dám tỉnh lại?”
Tạ Mạn Vũ biến sắc, chật vật ngồi dậy: “Sếp à!”
Doanh Tử Khâm ngẩng đầu lên, bình tĩnh đưa tay lên, châm kim vào một huyệt trên cánh tay của Tạ Mạn Vũ để
giúp cô ấy xoa dịu cảm xúc.
Lúc này, người đại diện của Betty cũng chạy vào, rất kích động: “Ông Bevin, gia tộc của ngài đã cử người đến rồi”
“Cái gì? Để tôi ra nghênh đón” Người đàn ông trung niên còn chưa đi ra ngoài, Lita đã bước vào.
Nhìn thấy lính đánh thuế đứng kín cả phòng bệnh, sắc mặt cô ấy tối sầm lại.
“Cô chủ” Người đàn ông trung niên kinh ngạc, mồ hôi lạnh tuồn ra, vội vàng đến chào: “Cô chủ, cô đích thân đến
sao ạ?”
Lita Bevin có vị trí đứng top đầu trong số các thành viên trẻ tuổi của gia tộc Bevin, ngay cả các anh em của cô ấy
cũng không được ưu ái bằng.
Với thân phận của người đàn ông trung niên tại gia tộc Bevin thì ông ta không đủ tư cách để vào nơi ở của các
thành viên dòng dõi trực hệ.
Đương nhiên ông ta chưa bao giờ nhìn tận mắt Lita Bevin, chỉ được thấy ánh mà thôi.
Mặc dù người đàn ông trung niên giao dịch với lính đánh thuê nhưng ông ta chỉ trả tiền để thuê họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-thien-kim-that-lac/chuong-488.html.]
Ông ta không
biết những lính đánh thuế hàng đầu thực sự trong thế giới ngầm của châu âu, chưa kể đến Liên minh ẩn, diễn đàn
ẩn NOK.
Bảng danh sách những thợ săn kia, ông ta không có quyền biết.
Ông ta đã thông báo về việc Betty bị thương cho gia tộc Bevin, phía gia tộc cũng cho biết bọn họ sẽ cử người đến
đây.
Nhưng ông ta không ngờ rằng, người tới lại là Lita.
“Cô không mời được cô chủ đến, tôi đã mời đến rồi đây” Người đàn ông trung niên lúc này tự tin hơn, vẻ mặt càng
thêm giễu cợt: “Cô còn có lời gì để nói không?”
Lita chỉ nhìn cô gái và tỏ ra khá không vui: “Tôi không phải nói là cô cứ g.i.ế.c luôn sao? Sao cô còn hạ thủ lưu tình?”
“Không cần phải ngại tôi, tôi không phiền nếu cô giúp gia tộc Bevin chúng tôi thanh lý môn hộ đầu.
Tôi cảm ơn cô
còn không kịp ấy chứ.”
Phòng bệnh lập tức rơi vào im lặng.
Doanh Tử Khâm ngáp: “Tôi tin Phật”
“Tin Phật làm sao vậy? Tôi cũng tin Thượng đế mà”
“Tin Phật thì không g.i.ế.c người”
Lita: “…”
Cô thật sự tin.
“Còn không mau cút đi?” Lita liếc mắt nhìn đám lính đánh thuê, phủi tay: “Người đầu, bắt ông ta lại.
Còn nữa,
sang phòng bệnh bên kia rút ống thở ra, tôi xem ai dám cứu”
Doanh Tử Khâm hơi nhíu mày: “Thính lực của cô cũng tốt đấy”
Lita phàn nàn: “Chịu thôi, không thì không biết tôi đã c.h.ế.t bao nhiêu lần rồi”
Người đàn ông trung niên đầu óc quay cuồng, giọng điệu thay đổi: “Cô… cô chủ? Tại… tại sao cô lại…”
Chuyện gì xảy ra, tại sao cô chủ lại giúp một người ngoài?
“Thế nào?” Lita cười lạnh một tiếng: “Bạn chơi mạt chược của tôi cũng cần phải báo cáo với ông à? Ông là cái thá
gì?”
“Chơi… chơi mạt chược? Bạn chơi mạt chược?” Hai tại của người đàn ông trung niên ù đi, ông ta hoàn toàn không
hiểu mấy chữ này có nghĩa là gì.
Nhưng ông ta biết rõ, ông ta chắc chắn xong đời rồi.
Ông ta động đến bạn của Lita, cho dù có thuê đến mười đội lính đánh thuê cũng chẳng ích gì.
Lính đánh thuê cũng được chia thành các cấp bậc, nhóm lính đánh thuế trong tay ông ta là cấp bậc thấp nhất, cấp
D.
Nhưng lính đánh thuê mà Lita dẫn đến đều là cấp A.
“Cô chủ tha mạng, xin cô tha mạng!” Người đàn ông trung niên không còn sự kiêu ngạo lúc trước mà quỳ sụp
xuống, liều mạng dập đầu: “Cô chủ à, tôi mắt mù, tôi không biết, xin cô tha cho tôi lần này, xin cô tha thứ.”
Lita nhìn người đàn ông trung niên dập đầu, có phần thích thú: “Người đẹp, có tha không?”
Doanh Tử Khâm lại cho Tạ Mạn Vũ ăn một hạt đầu tròn khác, thản nhiên đáp: “Không”
Một chữ thôi đã khiến cho người đàn ông trung niên như rơi xuống hầm bằng, toàn thân lạnh ngắt.
Lita Bevin là người cao ngạo cỡ nào, trước giờ cô ấy chưa từng cúi đầu trước bất kỳ ai trong số những người cùng
thế hệ.
“Nghe thấy rồi chứ?” Lita lạnh lùng lên tiếng: “Lập tức dẫn đi, đừng có ở đây làm bẩn mắt tôi”
Người đàn ông trung niên ngồi phịch xuống sàn, mặt mày tái xanh, người không ngừng run rẩy.
Một bên khác, người đại diện của Betty bị dọa đến ngây người.
Tạ Mạn Vũ cũng không khá hơn, cô ấy cảm thấy khá bối rối.
Phòng bệnh nhanh chóng rơi vào im lặng.
Doanh Tử Khâm đứng dậy: “Ảnh hậu Tạ, cô nghỉ ngơi nhé, tôi đi ra ngoài.”
Tạ Mạn Vũ ngơ ngác gật đầu.
Cửa phòng bệnh khép lại.
Lita nói với giọng mà chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Đội lính đánh thuê nói rằng bọn họ muốn gặp cô.”
“Lúc nào thế?”
“Buổi tối hôm nay
Doanh Tử Khâm suy nghĩ một chút: “Sớm hơn một chút đi, tôi còn phải ra sân bay đón người”
***
Bên kia.
Ở nhà của gia tộc Bevin.
Owen lo lắng, lòng như lửa đốt: “Anh Evan, Lita nói là cô ấy đã tìm được độc dược sự số một và thông báo trên
diễn đàn NOK, anh không thấy lo lắng hay sao?”
Anh ta biết rõ gia chủ Taylor mời được một vị cổ y gia trẻ tuổi, đoán chừng y thuật của người đó chắc vẫn còn non.
Nếu như là bậc tổ tông của các gia tộc cổ y thì nói không chừng, bọn họ sẽ có thể so tài được với độc dược sự số
một, nhưng Lâm Thanh Gia thì thôi.
“Được rồi, lời của của cô ấy, em cứ nghe để biết vậy thôi” Evan hất nhẹ tay: “Lần trước cô ấy nói đến nước Hoa để
thuê độc dược sư số một, cuối cùng còn không phải thuê được một kẻ giả mạo hay sao?”
“Mấy người top đầu như thế, chỉ dùng tiền không thì không mời được đầu”
Trên danh sách các thợ săn, những người đứng top đầu đã không xuất hiện trong một thời gian dài.
Kẻ duy nhất hoạt động là Devil, sát thủ số một.
Nhưng ngay cả Devil cũng đã mai danh ẩn tích gần hai năm.
“Vậy là tốt rồi” Ywen thở phào một hơi: “Anh cả, anh là con trai trưởng, gia tộc Bevin đang lẽ phải để anh thừa kế,
Lita sớm muộn gì cũng kết hôn, không thể để cô ấy có nhiều vinh quang như vậy được.”
Evan vẫn bình tĩnh như cũ: “Không phải cô ấy đang tìm hỏa nguyên tinh túy gì đó hay sao? Anh đã đặc biệt nói với
đám lính đánh thuế ở thế giới ngầm rằng 80% thứ cô ấy tìm là giả, đừng có bị lừa”
Nói tới chỗ này, Owen cũng thấy yên tâm.
Evan nheo nheo mắt, đứng lên: “Chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta đi đón chủ Taylor và cổ y giá”
Ywen cũng đứng dậy và vội vã chạy theo.
Dù thế nào đi nữa, bệnh tình của gia chủ Taylor, chỉ có Lâm Thanh Gia mới có thể chữa khỏi.
***
Ban đêm.
Thế giới ngầm ở châu âu.
Một nơi hỗn loạn với nhóm ma quỷ đang nhảy múa.
Doanh Tử Khâm liếc nhìn xung quanh, co chiếc áo khoác màu đen vào sát người, khuôn mặt cũng hoàn toàn được
che giấu dưới chiếc mặt nạ.
Mấy trăm năm trôi qua, nơi đây vẫn thể.
Nơi đây rất rộng nên còn bố trí xe tham quan, rất chu đáo.
Rất nhanh sau đó, hai người đã đến nơi đóng quân của nhóm lính đánh thuê.
“Đây là một nhóm lính đánh thuê cấp S” Lita nói: “Thực lực rất cao, thực lực của thủ lĩnh bọn họ không hề yếu hơn
những cổ võ giả có tu vi 50 năm của các người đầu.
Những thành viên khác cũng có thực lực tương đương với cổ
Cố Diệp Phi
võ giả có tu vi 30 năm”
Năm mươi năm là một cột mốc ranh giới, đó cũng là mốc cao nhất mà 99% lính đánh thuế có thể đạt được dựa vào
thuốc.
Doanh Tử Khâm gật đầu.
Nhóm lính đánh thuế đã đợi Lita rất lâu, một thanh niên bước ra ngay lập tức.
Anh ta liếc nhìn Doanh Tử Khâm đang mặc áo khoác đen trùm kín người, vẻ mặt có chút kiêng dè, nhưng vẫn lên
tiếng: “Cô Lita, uy tín của cô đã được đảm bảo, nhưng có thể là cô đã bị lừa”
Ánh mắt của Lita trở nên lạnh lẽo: “Anh có ý gì?”
“Thì chính là..” Người thanh niên thản nhiên nói: “Chúng tôi nghi ngờ độc dược sư số một mà cô tìm đến là một kẻ
giả mạo!”
Anh ta đưa tay ra, trực tiếp nắm lấy vai cô gái.
Vẻ mặt của Lita thay đổi, cô ấy lập tức rút s.ú.n.g ra: “Anh muốn c.h.ế.t à?”
Tay của người thanh niên cũng đã chạm được bả vai của cô gái.
Không có thay đổi gì.
“Quả nhiên là giả mạo”Thấy vậy,người thanh niên cười nhạo một tiếng:“Trên người cô còn không có độc,nếu dám nói dối chúng
tôi,cô sẽ c.h.ế.t chắc”
Doanh Tử Khâm nghiêng đầu,cố tình đè gọng xuống,hơi khàn khàn,cô cười nhẹ,lạnh lùng đáp:“Anh muốn có độc sao?Được thôi.
Tặng miễn phí!”