CÔ THIÊN KIM THẤT LẠC - Chương 462
Cập nhật lúc: 2024-11-17 07:29:10
Lượt xem: 13
Thám viên ngẩn ra: “Trưởng quan?”
“Đoạn ở phút thứ 3 giây thứ 24” Thám trưởng chỉ vào đoạn ghi hình, dặn dò: “Phóng to chỗ3 này lên”
Thám viên hơi thắc mắc, nhưng vẫn làm theo.
Cậu ta thoát khỏi chế độ full màn hình, sau đó ấn tạm dừng.
1
Thám trưởng lại tỉ mỉ quan sát một hồi.
Một lúc sau, anh ta nhíu mày: “Loại vũ khí này không có trong danh sách 9của IBI, quay về báo với bộ phận vũ khí
tiến hành nghiên cứu”
IBI có ghi chép về tất cả các loại vũ khí trên thế giới, để3 có thể lập ra phương án phòng hộ sớm nhất có thể, duy trì
an toàn cho công dân toàn cầu.
“Dạ vâng” Trinh thám viên ghi c8hép lại: “Những thứ khác thì sao?”
“Hết rồi” Thám trưởng gật đầu: “Lưu giữ một bản, gửi về tổng bộ, còn lại xóa hết đi.
”
Trong đoạn băng ghi hình đã ghi lại rất rõ tốc độ và thân thủ của cô gái.
Nếu như truyền ra ngoài, thế giới hẳn sẽ nổ tung.
IBI thường xuyên tiếp xúc với các thợ săn, nhưng chỉ cần có liên quan đến những chuyện siêu nhiên là sẽ xóa bỏ
bằng ghi hình.
“Vâng.
” Thám viên nhanh chóng tiến hành xóa bỏ những đoạn bằng.
Một tiếng sau, cả thành phố Saint đã bị lật tung lên một lượt, không phát hiện ra vật nguy hiểm nào.
“Báo cáo tổng bộ” Thám trưởng lấy ra thiết bị liên lạc chuyên dụng của IBI: “Nguy cơ đã được giải trừ”
“Tổng bộ đã nhận được thông tin”
Thám trường quay về cứ điểm của IBI ở thành phố Saint, lấy đoạn băng ghi hình kia ra, lại nghiêm túc nghiền ngẫm
một lần.
Sau đó anh ta cảm thấy rất chán nản, có cảm giác chẳng còn lưu luyến gì cuộc đời.
Tốc độ của bọn họ đã nhanh lắm rồi, thế mà có người còn nhanh hơn bọn họ, còn thuận tiện giải quyết hết những
kẻ không an phận.
Có lẽ lần này tổng bộ sẽ cắt giảm lượng của bọn họ mất thôi.
***
Sáng sớm, Doanh Tử Khâm từ nước ngoài về đến Đế Đô.
Lúc về đến nhà Kỷ Nhất Hàng là vừa đúng sáu giờ sáng.
Bà Kỷ đã dậy nấu bữa sáng.
Thấy cô quay về, bà cười híp mắt: “Yêu Yêu, hôm qua ra ngoài với bạn trai đấy à?”
Doanh Tử Khâm đặt cái hộp trong tay xuống: “Chắc vậy ạ”
Cô đã gặp thám viên của IBI thì cũng xem như đã gặp Phó Quân Thâm rồi.
Bà Kỷ lấy từ trong tủ lạnh ra một hộp sữa chua, đặt ở trên bàn, sau đó cắt sẵn bánh mì bỏ vào lò nướng.
Doanh Tử Khâm xắn tay áo lên, cũng bắt đầu phụ giúp.
“Ấy, Yểu Yểu, cháu xem này.
” Bà Kỷ lấy điện thoại ra: “Bác follow một bạn fan cứng của cháu, bạn fan này ghép
video đẹp lắm, bác xem đi xem lại mấy lần liền đấy”
Từ khi được Kỷ Ly giúp đỡ khám phá Weibo, giờ đây bà kỷ đã tìm được thú vui mới.
Bây giờ bà cũng không xem tivi nữa, mà toàn lên mạng lưu ảnh với clip về.
“Dạ?” Doanh Tử Khâm đặt d.a.o xuống, nhìn sang.
Cô cảm thấy style cắt ghép video này quen quen.
Cho đến khi cô nhìn thấy tên tài khoản Weibo.
@Ngày hôm nay khỏe mạnh hơn ngày hôm qua.
Doanh Tử Khâm: “.
.
”
Là ông ngoại chứ ai vào đây nữa.
Lúc này bà Kỷ lại lên tiếng cảm thán: “Nhưng mà chủ tài khoản này cũng rộng rãi lắm, nói gì mà bác là follower
thứ 5.
200.
000 của anh ta, đủ điều kiện bốc thăm trúng thưởng, muốn tặng cho bác một bộ La Mer”
Với điều kiện kinh tế của bà Kỳ đương nhiên không thiếu mỹ phẩm, đồ bà dùng đều là hàng xa xỉ của châu âu.
Nhưng đây là lần đầu tiên bà trúng give away, nên bà vui lắm.
Doanh Tử Khâm mặt không cảm xúc bắt đầu thái thịt.
Ông ngoại của cô đúng là một người luôn bắt kịp xu hướng.
Quả nhiên, chỉ có cô mới là người cổ hủ lỗi thời.
***
Thành phố Hộ.
Nhân viên của Tập đoàn Doanh thì cũng biết tin Doanh Chấn Đình đã chết, nhưng đều không có cảm xúc gì.
Doanh Chấn Đình vì muốn Tập đoàn Doanh thì có thể mau chóng tiến vào Đế đô mà tạo ra rất nhiều áp lực cho
nhân viên.
Cái c.h.ế.t của ông ta ngược lại còn khiến nhân viên thở phào nhẹ nhõm.
Một vài cổ động vẫn luôn ủng hộ Doanh Chấn Đình cũng biết thời thế đã mất, đều thức thời rời khỏi Tập đoàn
Doanh thị.
Tập đoàn Doanh thị đã chính thức lụi tàn.
Doanh Thiên Luật hiếm khi được nghỉ ngơi mấy ngày, anh ta đến thăm ông cụ Chung.
Ông cụ Chung vẫn như thường ngày, đang ngồi cắt ghép video.
Doanh Thiên Luật cầm một cốc trà, nhớ đến báo cáo giám định ADN mình nhìn thấy: “Ông ngoại, năm đó sao Tử
Khâm lại được đón về thể? Chỉ vì nhìn thấy giống thôi à?”
“Tất nhiên là làm giám định ADN rồi” Ông cụ Chung nhìn anh ta như nhìn thằng ngốc: “Cháu tương loại người
như bố mẹ cháu không làm giám định người thân mà đã đón người khác về nhà á?”
“Cháu biết” Doanh Thiên Luật day day trán: “Cháu đã tìm thấy giám định người thân của Tử Khâm trong phòng
làm việc của tổng giám đốc, nhưng trang cuối cùng trống trơn”
Ông cụ Chung cau mày: “Chuyện này thì ông không biết, nhưng mà ông từng hỏi mẹ cháu, nó nói kết quả giám
định không vấn đề gì.
”
Bọn họ luôn giấu ông chuyện này, mãi về sau này ông mới biết, tất nhiên ông cũng chưa nhìn thấy tờ giám định
người thân hồi đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-thien-kim-that-lac/chuong-462.html.]
“Cháu đang nghĩ liệu có thể nào Tử Khâm không phải là người nhà họ Doanh không? Doanh Thiên Luật nói nhỏ:
“Nhưng mà dù sao thì cháu cũng nhận em ấy là em gái cháu”
Chỉ có một khả năng, tờ báo cáo giám định đó đã bị tráo đổi.
Nhưng Doanh Chấn Đình cũng không biết chuyện này, bằng không sẽ không tiện tay bỏ vào trong két sắt bỏ đi.
“Ô, ông cũng từng nghĩ đến khả năng này” Ông cụ Chung chậm chạp gỡ kính lão xuống: “Hơn nữa còn cảm thấy
khả năng này rất lớn, cháu nhìn mấy người nhà cháu xem, có chỗ nào giống Tử Khâm không?”
“Cháu nhìn xem, Tử Khâm bây giờ đã có bạn trai rồi, còn cháu hơn hai mươi tuổi đầu, vẫn là trai tân độc thân, ông
còn chưa thấy bóng dáng chất ngoại của mình đâu đấy”
Doanh Thiên Luật nghe mà nhức đầu: “Ông ngoại”
“Còn nữa.
” Ông cụ Chung nói tiếp: “Con bé đẹp hơn cháu, thông minh hơn cháu, ông cũng cảm thấy nó không
phải em ruột của cháu đầu, mài, cháu đáng thương thật đấy”
Doanh Thiên Luật: “.
.
”
***
Châu u.
Gia tộc Taylor.
Một đội lính đánh thuê kẻ bị thương, người tàn phế đều bị trên cáng khiêng đi.
Người khiêng bọn chúng là các thám viên của IBI.
Sau đó bọn chúng bị vứt thẳng xuống trước cửa nhà gia tộc Taylor, thị uy một cách rõ ràng.
Biết được hành động lần này thất bại, người đàn ông trung niên lạnh giọng nói: “Một lũ ngu xuẩn!”
“Gia chủ, bớt giận bớt giận” Duke bước tới, cười khổ: “Chúng tôi sơ suất quá, không ngờ người giao dịch với
Hickman lần này là cổ võ giả, hơn nữa IBI còn chú ý đến việc này như vậy.
”
“Đây không phải là lý do” Giọng điệu của người đàn ông trung niên càng lạnh lùng hơn: “Kẻ ra tay là ai?”
“Không, không thể xác định được” Duke lau mồ hôi: “Chúng tôi đã lấy được một đoạn ghi hình ngắn, người ra tay
không để lộ mặt, chỉ có thể nhìn ra là nữ giới.
”
Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Mang đoạn ghi hình đó đến đây
Duke vội vàng dâng lên.
“Thân thủ này.
” Người đàn ông trung niên nheo mắt: “Cổ võ giá, không thể sai được.
”
Còn rất trẻ mà đã có thân thủ như vậy.
Người phù hợp với những điều kiện này chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng bất kể là kẻ nào, đều tuyệt đối không phải hạng dễ dây vào.
Người đàn ông trung niên chậm rãi thở ra: “Phiền rồi đây.
”
Chỉ có thành viên chi chính của các gia tộc lớn trong giới cổ võ, mới có thể có được võ công cao cường như vậy ở độ
tuổi này.
Mấy thể gia hàng đầu Đế Đô cũng chẳng xứng lọt vào mắt bốn nhà tài phiệt lớn ở châu u.
Giống như nhà họ Mục, nhà họ Nhiếp từ thế kỷ 20 mới bắt đầu làm kinh doanh, không thể so được với bốn nhà tài
phiệt lớn ở châu Âu đã có lịch sử mấy trăm năm được.
Nhưng giới cổ võ đúng là khiến người ta phải dè chừng.
bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu dựa vào thuốc, mới có thể khiến một lượng nhỏ lính đánh thuế có được sức mạnh
của cổ võ giả.
Nhưng bọn họ cũng biết, lính đánh thuế có đẳng cấp cao đến mấy cũng không thể so được với cổ võ giả có tu vi
trên trăm năm.
Mà trong giới cổ võ, lại không hề thiếu những cổ võ giả ở cấp bậc này.
Hiện giờ, rất có thể bọn họ vì ra tay với Hickman mà đã chọc giận một gia tộc cổ võ lớn!
“Kiểu gì cũng phải tìm ra được cổ võ giả này trong thời gian ngắn nhất” Người đàn ông trung niên hít một hơi thật
sâu: “Sau đó, nhất định phải cử người đến nhà xin lỗi.
”
“Gia chủ, quả thật không có cách nào? Duke lắc đầu: “Từ đầu tới cuối cô ta không hề lộ mặt, khoảng cách lại xa,
thật sự không thể nhận ra được.
”
Người đàn ông trung niên cau mày thật chặt.
Cố Diệp Phi
Đây đúng là một vấn đề khó.
“Gia chủ, có cách” Quản gia đột nhiên lên tiếng: “Không phải bốn nhà tài phiệt lớn đã đặc biệt thiết lập nên một
kho dữ liệu ư, bên trong có bằng ghi hình của các cổ võ giá, còn đính kèm cả tên nữa”
“Tải đoạn băng ghi hình đó lên, nói không chừng có thể dựa vào động tác mà xác định độ tương thích.
”
Đúng là cổ võ giả chẳng mấy khi ra khỏi giới cổ võ, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có.
Bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu đã thu thập tài liệu ghi hình về các cổ võ giả xuất hiện ở thế giới bên ngoài.
Bởi vì bí kíp cổ võ của mỗi đại gia tộc cổ võ đều có chỗ khác biệt, ví dụ như nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt là hai
trường phái hoàn toàn khác nhau, cho nên có lúc, có thể dựa vào động tác để phán đoán xem là thành viên của gia
tộc nào.
Nếu như là gia tộc nhỏ thì bọn họ sẽ không để tâm.
Nhưng gia tộc lớn, thì bọn họ sẽ nghiêm túc đối đãi, còn phải chuẩn bị quà tặng.
“Đi” Người đàn ông trung niên gõ lên mặt bàn, trầm giọng nói: “Đi đến kho dữ liệu”
Kho dữ liệu do bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu cùng nhau lập nên, bắt buộc phải được sự cho phép của ba nhà tài
phiệt còn lại mới có thể đi vào.
Đến khi lấy được giấy thông hành đã là chuyện của một tiếng đồng hồ sau.
Người đàn ông trung niên không đợi nổi nữa, sải bước tiến vào: “Tải băng ghi hình lên”
Duke lập tức tải bằng ghi hình lên.
[Đang load.
.
]
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào màn hình lớn màu xanh.
[Ghép đôi hoàn tất]
Người đàn ông trung niên giật mình, lập tức nhìn sang.
Trên màn hình lớn xuất hiện một tấm ảnh và một khung chữ màu đỏ.
[Nhà họ Lâm, Lâm Thanh Gia, 22 tuổi, mức độ tương thích s3.
6%]