Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 89: --- Hữu ý mà làm
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thư tàu hỏa mấy tiếng đồng hồ mới đến thành phố lân cận, đến bệnh viện nơi Tạ Trạch đang viện, cô dựa kinh nghiệm ở thời hiện đại mà chạy thẳng đến phòng cấp cứu tìm .
Quả nhiên những bệnh nhân nhập viện vì chấn thương bên ngoài như thế thì bác sĩ đều chút ấn tượng, khi hỏi đến vị bác sĩ thứ hai, Diệp Thư hỏi khoa mà Tạ Trạch đang ở.
Cô nhanh chóng về phía khu nội trú, khi hỏi thăm y tá ở quầy trực, phòng của Tạ Trạch.
Cô do dự một lúc cửa, hít sâu mấy , mới mở cửa bước .
Lúc Tạ Trạch đang giường, khi xe lật, chủ yếu kính vỡ cắt trúng, khiến ít vết thương lớn nhỏ, băng gạc quấn quanh gần như biến thành nửa cái xác ướp, trông thật sự chút khoa trương.
Trong lòng tự rõ, những vết thương đáng ngại, thì đáng sợ nhưng thực chỉ là vết thương ngoài da, qua một thời gian kết vảy là sẽ thôi. Sở dĩ đưa đến bệnh viện theo dõi là vì một là do giúp đỡ tha thiết yêu cầu, hai là bác sĩ yêu cầu viện theo dõi vài ngày, sợ não thể phản ứng bất lợi chậm chấn động do xe lật.
Nói thì vụ t.a.i n.ạ.n tuy ngoài dự liệu của , nhưng ngay từ đầu cũng thể coi là do cố ý .
Hôm qua khi ăn cơm ở nhà hàng quốc doanh, trong quán một cặp vợ chồng già trông khá lớn tuổi đang bế một đứa bé hơn một tuổi dùng bữa. Cặp vợ chồng đó ăn mặc cầu kỳ, khí chất nhã nhặn, vẻ sang trọng toát từ họ hợp với những xung quanh.
Đứa bé trong vòng tay phụ nữ trắng trẻo mũm mĩm, má còn bụ bẫm hơn. So sánh những đứa trẻ nông thôn với đứa bé , thì chỉ là một trời một vực, kể quần áo đứa bé là từ chất liệu .
Quả nhiên bàn bên cạnh bắt đầu bàn tán về cặp vợ chồng già đó, Tạ Trạch ăn cơm lặng lẽ lắng .
Người đàn ông ở bàn bên cạnh : "Đồng chí nam đó là giám đốc một nhà máy khóa kéo nổi tiếng, nhà giàu . Đồng chí nữ bên cạnh là vợ , gia thế còn khủng hơn, bố là phó thị trưởng, hai kết hôn cũng coi như liên minh cường giả, chỉ là kết hôn gần mười năm mà cũng con, năm ngoái mới sinh một đứa con trai. Ông xem đứa bé đó nuôi dưỡng kìa, chậc chậc chậc, sinh trong gia đình như đứa bé đó đúng là phúc ."
Tạ Trạch tùy ý liếc cặp vợ chồng đó, khóe miệng khẽ cong lên.
Đứa bé đó phúc thì thật sự khó . Đứa trẻ khó , đương nhiên sẽ cưng chiều hết mực, cuộc sống của sung sướng, cứ nghĩ ngoài cũng thoải mái như họ, dẫn con ngoài một chút cũng giữ ý.
Vô tình liếc thấy chiếc vòng vàng cổ tay đứa bé, Tạ Trạch khẽ hừ một tiếng, thu ánh mắt cúi đầu ăn rau nữa.
Lần thứ hai gặp cặp vợ chồng đó là ở cửa hàng quốc doanh, lúc đó Tạ Trạch mới mua quà xong cho "bảo bối" của , đang chuẩn rời , vô tình liếc thấy xa một đôi nam nữ lén lút chằm chằm một chỗ.
Tạ Trạch theo ánh mắt của họ sang, mới họ đang cặp vợ chồng . Hoặc lẽ là đứa bé trong vòng tay của cặp vợ chồng đó.
Tạ Trạch từ đến nay thích lo chuyện bao đồng, nhấc chân bước khỏi cửa hàng quốc doanh, đến tận cửa mới dừng . Anh đầu bên trong.
Nếu đứa bé đó thật sự trộm, giúp cứu đứa bé về... thì cái ơn của cặp vợ chồng đó chắc nhỏ nhỉ.
Nghĩ đến đây, trong mắt lóe lên một tia sáng chắc chắn, đó sải bước ngoài.
Vài giờ , một phụ nữ lớn tiếng kêu lên: "Con của ! Con của mất ! Con của , ai giúp tìm con với!"
Một phụ nữ từ cửa hàng quốc doanh chạy , vẻ mặt hoảng hốt, ánh mắt ngừng đảo quanh phố, "Không , , con bé rốt cuộc !"
Người đàn ông cũng chạy ngoài theo, an ủi vợ , "Chúng tìm , khi con bé vẫn còn ở trong đó, trẻ con thì chạy xa ."
Người phụ nữ sốt ruột đến mức sắp , " nãy tìm lâu như ..."
"Tại hết, chỉ vắng mặt một lát, nhờ trông con, để nó xuống chứ!"
"Anh..." đàn ông giải thích, chỉ để đứa bé xuống đất bộ một chút, cũng ngờ chỉ một lát để ý mà đứa bé mất tích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-89-huu-y-ma-lam.html.]
Người phụ nữ cãi với đàn ông nữa, cô chạy ngoài đường lớn tìm kiếm bóng dáng đứa bé khắp nơi.
Không ... chính là ...
Chồng của phụ nữ cũng đến bên cạnh cô, cùng cô ngó khắp nơi.
Họ đều phát hiện một đôi nam nữ đang vội vàng cách đó xa, trong lòng đàn ông còn ôm một đứa bé, chỉ là đứa bé đó một chiếc áo khoác bọc kín , thể thấy diện mạo của đứa bé.
Thấy đôi nam nữ sắp xa, từ một góc truyền đến một tiếng nhỏ.
"Này, đứa bé trong lòng hai là con của hai ?"
Tạ Trạch vốn đang dựa tường khoanh tay đó, đợi đến khi đôi nam nữ thấy tiếng , dừng về phía , mới thẳng dậy.
Khóe miệng cong lên, " chính là hai đó, đứa bé trong lòng hai là từ ?"
Đôi nam nữ đó bắt đầu hoảng sợ, họ . Còn cặp vợ chồng cũng thấy động tĩnh bên , họ bắt đầu về phía .
"Lộ mặt đứa bé xem nào, để cho xem đứa bé mà hai đang bế con của ." Tạ Trạch nhướng cằm chỉ về phía cặp vợ chồng đó.
Đôi nam nữ đó lúc mới phát hiện cặp vợ chồng về phía họ.
Ngay lúc , phụ nữ thấy bàn tay lộ của đứa bé, cô thấy chiếc vòng vàng quen thuộc đó.
"Là con của ! Mau trả con cho !"
Đôi nam nữ đó thấy sự việc bại lộ thì ôm đứa bé bỏ chạy thục mạng. Cặp vợ chồng già vì ở khá xa nên nhất thời tài nào đuổi kịp, thấy đôi nam nữ sắp chạy mất hút, còn những qua đường ít ỏi cũng ý định tay giúp đỡ.
Tạ Trạch thầm mắng một tiếng, con vịt nấu chín thể để nó bay mất .
Anh trực tiếp nhanh vài bước, lên xe tải, chuẩn lái xe chặn đường đôi nam nữ , nhưng xui xẻo là họ chạy tách . Anh đương nhiên chọn chặn đàn ông đang ôm đứa bé. Ngay khi chuẩn cua xe để chặn lối của đàn ông, phụ nữ ban nãy chạy từ xông chặn đầu xe .
Nếu kịp thời đạp phanh, phụ nữ thành miếng thịt băm , nhưng cũng vì phanh gấp khi cua xe mà chiếc xe mất lái lật nghiêng.
Người phụ nữ suýt c.h.ế.t vì xe đè, sợ đến tái mặt ngay tại chỗ. Người đàn ông thấy cũng chạy nữa, chạy đến bên cạnh phụ nữ xem phản ứng của cô , xác nhận cô chỉ dọa sợ thì mới kéo cô tiếp tục chạy trốn, nhưng đáng tiếc quá muộn.
Mèo con Kute
10. Tạ Trạch ở trong xe chịu đựng cơn đau thấy cảnh thì đảo mắt một cái. Hai cũng coi là tình nghĩa với , nhưng chuyện gì mà trộm con nít chứ.
Cuối cùng, việc đúng như Tạ Trạch dự đoán, cặp vợ chồng già cảm ơn , sẽ chi trả bộ chi phí viện và còn sắp xếp cho một phòng riêng.
Chút ơn huệ nhỏ nhoi chẳng thèm để mắt tới, sớm muộn gì cũng sẽ lúc cần dùng đến họ thôi.
May mắn là tin tức thương dặn dò đồng nghiệp đừng truyền về vội, nếu để bảo bối của thì cô sẽ lo lắng thừa thãi.
Anh nghĩ là đợi dưỡng thương vài ngày về sẽ tùy tiện tìm một cái cớ để lấp l.i.ế.m cho qua.
Thế nhưng, bây giờ thấy ở cửa, ngây .
Người đang với đôi mắt ngấn lệ, sắp mà chẳng là bảo bối của ?