Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 85: Bán đứng bản thân ---
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là một nụ hôn chút lạnh giá.
Diệp Thư ngơ ngẩn đàn ông mặt, cảm giác lành lạnh môi vẫn còn vương vấn.
Khuôn mặt cô tự chủ mà nhuộm một sắc màu diễm lệ, tim đập thình thịch.
Cô khẽ mặt , một lúc lâu mới mang theo chút giận dỗi đáng yêu : “Nhạt nhẽo.”
Vẻ ngượng ngùng của cô đàn ông hài lòng.
Tạ Trạch vươn tay nắm lấy gáy cô, ngẩng mặt cô lên, cúi hôn xuống.
Nồng nàn quyến luyến.
Anh ôm lấy đầu cô, nhắm mắt theo bản năng hôn lên đôi môi đào của cô.
Diệp Thư cuốn vòng xoáy của nụ hôn sâu, cô ôm chặt lấy , cả hai dán chặt , hôn say đắm quên .
Không từ lúc nào, Diệp Thư đùi .
Bàn tay to liên tục di chuyển, cho đến khi dừng ở một vùng bí mật nào đó, cứ thế lưu luyến rời.
Diệp Thư kích thích đến giật , đó đàn ông vỗ vỗ: “Bé cưng, thư giãn chút .”
…
Tình thế dần mất kiểm soát, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Thư lên tiếng nhắc nhở: “Đi lấy ‘áo mưa’.”
Người đàn ông nghiến răng, trực tiếp ôm lấy cô, lấy đồ từ ngăn kéo, vội vàng xé bao bì.
…
Khoảnh khắc tiếp theo, cả hai cùng lúc phát tiếng thở dài thỏa mãn.
…
Xong xuôi, Diệp Thư giường thở hổn hển, bây giờ cô toát mồ hôi nóng, cả cũng bốc nóng.
Người đàn ông bên cạnh còn ôm cô, cô trực tiếp vươn tay đẩy khuôn mặt to .
“Nóng c.h.ế.t , đừng dính đây.”
Người đàn ông phát tiếng khẽ: “Vừa nãy ai là ôm buông ?”
Trên mặt Diệp Thư lóe lên một tia hổ và tức giận, trong lòng cũng chút hối hận.
Thật đúng là đàn ông lừa, chỉ vì hai que kem mà bán cả bản .
Người đàn ông dậy, vỗ nhẹ chỗ mềm mại của cô, : “Dậy , em tắm ?”
Diệp Thư tiên trừng mắt , liếc xéo cái tay yên phận .
Ha ha, đàn ông phát tiếng trầm thấp.
Anh tiếp tục hỏi: “Còn nữa?”
"Đi chứ! Sao ." Dừng một lát, cô mới ngượng ngùng , " giờ còn sức nữa , chân mềm nhũn ."
Phì... ha ha ha ha ha.
Bên tai truyền đến tiếng càng thêm phóng túng của đàn ông, tiếng ngớt hẳn thì mới bắt đầu giúp cô mặc quần áo, cuối cùng đỡ cô dậy.
Diệp Thư trong lòng vẫn còn khó chịu, nhưng cũng thật sự còn cách nào khác, ...
Mèo con Kute
Bản cũng chút mất kiểm soát, dốc sức cùng trêu ghẹo, nhưng với sức lực nhỏ bé của thì đấu . Giờ xong xuôi , dư vị vẫn còn, hai chân cũng vẫn mềm nhũn.
Đứng dậy xong, cô c.ắ.n cắn môi, âm thầm tự nhủ, sẽ bốc đồng như nữa.
Suy nghĩ của đàn ông bên cạnh thì ngược , đang nghĩ còn cách nào thể khiến cô nhiệt tình đến thế...
Tắm xong trở về, Diệp Thư quần áo xong liền lên giường, Tạ Trạch xuống theo liền ôm cô.
Không ngoài dự đoán, cô đẩy , chiếc quạt trong dự liệu cũng bay tới.
"Quạt của đấy, lo mà quạt , ngoan ngoãn chút."
Tạ Trạch ngoan ngoãn cầm quạt lên quạt, đợi phụ nữ bên cạnh ngủ say , mới dừng , cúi xuống hôn nhẹ lên má cô một cái.
"Ngủ ngon, bảo bối."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-85-ban-dung-ban-than.html.]
Lâm Linh hẹn Diệp Thư mua sắm từ mấy ngày , rằng trai cô bảo cửa hàng nhập về một quần áo , rủ Diệp Thư cùng xem.
Người đàn ông ở nhà dạo công việc vẻ khá bận rộn, mỗi về nhà đều muộn hơn cô, hình như đến kỳ sát hạch cuối cùng, đôi khi tan còn ăn cơm với đồng nghiệp gì đó.
Anh ở nhà máy mấy tháng mà cô vẫn gặp một đồng nghiệp nào của , tuy cô cũng đặc biệt quen với đồng nghiệp của , nhưng cô cũng mơ hồ cảm thấy tên cố ý.
Dù tan học cô cũng chẳng việc gì nên đồng ý với Lâm Linh. Sau khi báo cáo xong với đàn ông ở nhà, cô nhét cho mấy tấm phiếu hàng hóa và tiền mặt mệnh giá lớn. Xong xuôi, đàn ông còn ghế ngẩng đầu cô dặn dò một hồi.
"Đi chơi với bạn bè cho vui nhé, thấy cái gì thích thì cứ mua."
Diệp Thư dở dở , lời giống cha dặn dò con cái thế .
Vừa đến cửa hàng quốc doanh, Lâm Linh kéo Diệp Thư tìm trai cô .
Lâm Sơ đang kiểm kê hàng hóa quầy, thấy giọng quen thuộc phía , .
Quả nhiên là em gái , bên cạnh còn kéo theo một nữ đồng chí, chắc hẳn là bạn cùng lớp mà em gái nhắc tới .
Khi rõ dung mạo của bạn học của em gái, mới nhận miêu tả "dung mạo tầm thường" mà em gái phần quá mỏng manh.
Nữ đồng chí nào chỉ là dung mạo tầm thường, dung mạo rực rỡ nổi bật từng thấy thứ hai ở Giang Thành.
Diệp Thư Lâm Linh kéo đến mặt trai cô , cô khẽ gật đầu coi như chào hỏi.
Sau khi Lâm Linh giới thiệu Diệp Thư sơ qua với trai thì liền kéo xem quần áo ở quầy.
Lâm Linh xem hào hứng, Diệp Thư ở bên cạnh cùng xem, thỉnh thoảng sẽ đưa vài lời khuyên.
Diệp Thư ý định mua sắm gì, đồ cô dùng chỉ vài thứ đó, hơn nữa cô cũng chẳng cần bận tâm, luôn là đàn ông ở nhà giúp cô bổ sung.
Thời đại ngoài những thứ thiết yếu, cô hiếm khi chủ động mua thứ gì khác, thật sự là đồ đạc thời cô ưng mấy, tính thực dụng thì , nhưng kiểu dáng khá bình thường. Với một chuộng vẻ như cô thì xem xong căn bản ham mua.
Cho đến khi cô vô tình thấy một chiếc d.a.o cạo râu nam giới quầy.
Tạ Trạch d.a.o cạo râu , nhưng cũ, kiểu dáng cũng loại , chắc hẳn dùng lâu .
Anh quả thực quá cầu kỳ về vật chất, quần áo cũng chỉ cần mặc là , thậm chí giặt đến bạc màu cũng chẳng bận tâm.
đàn ông thói quen như dung túng thói quen phần kiêu sa xa xỉ của cô. Anh bao giờ cô quần áo quá nhiều, chỉ là khi cô mặc quá khác chằm chằm thì sẽ ghen.
Thậm chí thói quen thích tích trữ đồ của cô cũng chiều, mở tủ cùng trong nhà là kem dưỡng da mà cô dùng hàng ngày.
Cuối cùng cô mua chiếc d.a.o cạo râu .
Lâm Linh thì mua khá nhiều, đợi khi họ chuẩn về, Lâm Sơ tiễn họ khỏi cửa hàng, lúc gặp Tạ Trạch đến đón.
Diệp Thư thấy cũng chút bất ngờ.
"Ôi, chồng đến đón kìa." Lâm Linh trêu chọc Diệp Thư.
Diệp Thư nở một nụ ngọt ngào, với Lâm Linh bên cạnh: "Vậy đây."
Cô bước về phía Tạ Trạch, Tạ Trạch đầu cô, cho đến khi cô đến bên cạnh, tự nhiên cầm lấy túi xách của cô.
"Nhiều sách thế , đeo lâu như mệt ?"
Diệp Thư ngẩng đầu , "Không , quen ."
Tạ Trạch lướt khắp mặt cô một lượt, xác định cô sắc mặt hồng hào, dấu vết mệt mỏi, mới yên tâm.
"Chúng về nhà thôi."
"Ừm ừm."
Lâm Linh bóng lưng hai vợ chồng Diệp Thư sánh bước bên , khỏi cảm thán một câu, "Họ thật là ân ái."
Lâm Sơ cũng liếc theo, cuộc đối thoại của hai vợ chồng cũng thấy, thể thấy nam đồng chí quan tâm đến bạn học của em gái .
Quả thực một phụ nữ xinh như , đàn ông cưới về đều sẽ đặc biệt trân trọng.
Chỉ là nữ đồng chí khí chất gia cảnh hẳn là tệ, kết hợp với đàn ông như thì chút đáng tiếc.
Nghe hai họ đều địa phương, đàn ông cũng chỉ là một tài xế xe tải chuyển chính thức mà thôi.
Thật đúng là ngựa thường chở kẻ ngu, vợ khéo sánh cùng chồng vụng.
Tuy nhiên, thời đại thì cũng thể hiểu .