Kẻ ngốc chủ gia đình
Mãi cho đến khi đến nhà giường, Diệp Thư vẫn còn đang hờn dỗi, lúc ngoài đến Tạ Trạch còn thời gian dỗ cô nữa, kéo cô về phòng , bảo cô đợi giường xong thì hãy qua.
Chỉ thấy dặn dò vài câu đóng cửa , Diệp Thư đầu cánh cửa đóng chặt, giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đừng tưởng cô đang nghĩ gì trong lòng, chẳng qua là sợ cô khác thấy thôi.
Anh chỉ thích giấu cô .
Đợi giường xong, Tạ Trạch bọc chăn cẩn thận, lúc mới sang phòng đón cô về.
Diệp Thư về phòng thấy chiếc giường mới, lập tức chút cạn lời.
“Chiếc giường cũng lớn quá .” Lớn đến mức căn phòng cũng thấy chật, lối cũng hẹp .
Lúc trong phòng ai, Tạ Trạch bắt đầu quấn lấy cô.
Anh ôm cô từ phía , cúi đầu ngửi hương thơm thoang thoảng cô, “Sao lớn chứ, hai chúng ngủ chẳng , em cũng cần chật nữa đúng , hơn nữa giường lớn cũng tiện hơn chút.”
Diệp Thư nắm bắt trọng điểm, nhíu mày hỏi , “Tiện lợi gì?”
Tạ Trạch áp mặt má cô khẽ, đ.á.n.h cắp một nụ hôn, “Em xem tiện lợi gì?”
Vừa nũng nịu cọ cổ cô.
Cái vẻ nũng nịu , Diệp Thư chịu nổi, nổi hết da gà.
Thấy đàn ông ngày càng "lên cơn", bắt đầu "trồng dâu" ở cổ cô , cô mới nhớ một chuyện quan trọng nhưng bỏ qua.
Cô trực tiếp đưa tay nhéo lấy cái miệng đang loạn đó, nghiêng mặt hỏi: “Anh chuẩn b.a.o c.a.o s.u ?”
“Thứ gì?”
Diệp Thư liếc xéo , “Còn thứ gì nữa, b.a.o c.a.o s.u chứ.”
“Chúng dùng cái thứ đó gì?”
Anh bao giờ nghĩ đến chuyện tránh thai, vất vả lắm mới thể cùng cô xây dựng gia đình, cô là duy nhất và là mối bận tâm duy nhất của đời , đương nhiên còn hy vọng hai sẽ một đứa con.
“Chắc chắn là dùng để tránh thai .” Cô đáp một cách hiển nhiên.
Thế nhưng, thấy sắc mặt đàn ông lập tức tối sầm khi cô , trong lòng cô chợt thấy chút chột .
Cô , ôm lấy mặt , “Lại vui nữa ?”
“Tại em tránh thai? Em con của chúng ?”
Với vẻ mặt đáng thương , Diệp Thư một cái là mềm lòng.
Dù cũng là của thời đại , suy nghĩ đương nhiên khác với cô, hơn nữa bên cạnh ngoài cô còn nào khác, việc con cũng là điều bình thường.
Cô bĩu môi hôn nhẹ lên môi , vòng tay ôm lấy eo , còn cô thì vòng tay qua vai , mới giải thích với , “Em là con của chúng , chỉ là bây giờ lúc. Anh xem, bây giờ chúng đến đây, tuy trong tay tiền, nhưng chúng chẳng cần tìm việc ? Lúc mà thêm một đứa trẻ chẳng sẽ tay chân luống cuống ? Đợi cuộc sống của chúng định hơn một chút chúng hãy con, ? Hơn nữa…”
Cô ghé sát , nhỏ bên tai : “Em vẫn chuẩn tâm lý, sinh con đau lắm.”
Trong làng bao giờ chuyện chủ động tránh thai, chỉ sinh quá nhiều thì mới buộc sinh nữa.
Tạ Trạch đương nhiên cũng ý nghĩ ưu sinh ưu dục, bây giờ cô , nghĩ cũng thấy lý. Tuy là trụ cột gia đình, nhưng cái nhà vẫn vững vàng, dựa tiền tiết kiệm mà ăn hết thì cũng thực tế, lúc quả thực thích hợp để con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-79.html.]
Lại cô sợ đau, nghĩ đến vẻ nhõng nhẽo của cô…
Thôi , đứa trẻ , cứ để tính.
“Được, cứ theo lời em.”
Diệp Thư rúc lòng thầm, đàn ông thật dễ dỗ!
Tạ Trạch cũng ôm cô, trong lòng nghĩ rằng cái nhà thì , ngày mai sẽ tìm việc .
Buổi tối, ông bà Chung gọi hai đến ăn cơm, bàn ăn hỏi thăm kế hoạch sắp tới của hai . Nghe Tạ Trạch chuẩn tìm việc, ông Chung bảo một nhà máy gần đây đang tuyển .
Thời công việc nhiều, ngoài việc quan hệ, còn chút tài cán trong mới . Cứ như công việc thì đúng là một miếng mồi ngon, chỉ là cần kỹ thuật, bình thường thì thật sự .
Hỏi mới , hóa là tuyển tài xế.
Nói là nhà máy nhập hàng lớn, sắm thêm vài chiếc xe tải mới, nên mới thiếu tài xế.
Chỉ là tài xế là lên ngay , vì bây giờ đang cần gấp, nên họ tuyển lái xe, hơn nữa lái xe cũng thể nhậm chức ngay , theo các sư phụ trong nhà máy học vài tháng, cuối cùng còn qua sát hạch, đó chỉ nhận một nửa lương cơ bản, nếu cuối cùng qua sát hạch thì nhà máy sẽ giữ .
Ông Chung , Tạ Trạch gật đầu, “Vậy ngày mai xem .”
Diệp Thư chút ngạc nhiên, cô chỉ lái máy kéo, ngờ còn lái xe tải nữa.
Tối về phòng, Tạ Trạch chiếc giường mới ôm phụ nữ yêu, đang định âu yếm một chút thì Diệp Thư chặn đầu hỏi, “Anh lái xe tải từ khi nào ?”
Tạ Trạch hôn ngón tay cô giải thích, “Em quên đây gì , đôi khi buổi tối kéo hàng, thì tự lái xe chở hàng về.”
Khi đó vì kiếm tiền mà học đủ kỹ thuật, tuy học theo kiểu đường ngang lối tắt, nhưng lớn gan sợ sai, nhiều thì cũng học , lái xe tải chỉ là một trong đó.
Thì là , cô còn hỏi thêm thì chặn miệng.
“Khoan chuyện nữa, lâu gặp em, nhớ em c.h.ế.t .”
…
Làm gì lâu, rõ ràng mới chỉ cách một đêm mà thôi.
Mèo con Kute
Tuy nhiên, đàn ông đối với chuyện đó thực sự giống như thầy tự thông, còn dáng vẻ ngây ngô như nữa, một phát chủ đề chính.
Chiếc giường mới vẫn chắc chắn, dù họ nghịch ngợm cả đêm, tiếng động cũng lớn, nhưng vẫn cảm thấy giường sưởi vững chãi hơn.
Ngày hôm , Tạ Trạch khỏi nhà từ sớm, đặt bữa sáng bàn đậy kín , hôn một cái lên vẫn đang chìm trong giấc mộng mới cửa.
Diệp Thư tỉnh dậy gần trưa, cơ thể đau nhức, mắt cũng mỏi.
Cái đồ sói con đó đúng là phiền phức, cô lâu ngủ muộn như .
Cô dậy định thẳng …
Xì –
Cái tên , thật sự là chút kỹ thuật nào cả, còn đưa cô cuốn Kim Bình Mai để cùng học hỏi, cô chẳng tin thật sự nó .
Cái đồ ngốc nghếch !
Diệp Thư ăn bữa sáng, nghĩ bụng lát nữa về chắc chắn tính sổ với mới .