Diệp Thư ngờ đám cưới ở thời đại cũng khá mệt mỏi, cả ngày trời, mặt cô đến cứng đờ.
Mãi đến khi đám cưới kết thúc, cô mới vội vàng tẩy trang, gỡ búi tóc, lúc đó mới cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
Tạ Trạch chống cằm bên cạnh cô chải rửa, trong mắt lóe lên ý .
Diệp Thư đang định chải tóc, thấy tủm tỉm như kẻ trộm gạo, liền dùng ngón tay chọc đầu : "Cười cái gì mà , mau đun nước cho , đun nhiều , tắm."
"Được!" Tạ Trạch dậy, hai lời liền đun nước.
Diệp Thư lẩm bẩm theo bóng lưng mới tiếp tục chải tóc, chỉ là nụ nơi khóe môi cô vẫn luôn hiện hữu, từng biến mất.
Tạ Trạch quả nhiên đun đủ nước, đổ bồn tắm đầy đến mức sắp tràn ngoài. Diệp Thư cầm quần áo , đang định tắm thì thấy ai đó vẫn còn nán trong phòng, liền : "Đứng đây gì, mau ngoài chứ."
"Có tắm uyên ương ?" Anh khoanh tay hỏi.
Mèo con Kute
Diệp Thư nheo mắt mỉm với , đó tiện tay vớ lấy thứ gì đó bên cạnh ném về phía . "Đồ lưu manh, cút ngoài!"
Diệp Thư ngâm trong bồn tắm, sức chà xát khắp cơ thể, bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào, khe kẽ đều cọ rửa sạch sẽ.
Thành thật mà , đối với chuyện sẽ xảy tối nay, cô cũng căng thẳng, trong lòng chút ngượng ngùng, chút mong đợi, chút lo lắng, sợ sẽ hài lòng...
Nhận mặt nóng, Diệp Thư vội vàng lắc đầu xua những suy nghĩ "đen tối" trong đầu, nhưng thể kiểm soát nhịp tim đang liên tục đập nhanh.
Tắm xong, cô thoa lên một lớp kem dưỡng da dày. Sau khi chắc chắn kem thẩm thấu hết, cô mới đưa cánh tay lên ngửi.
Ừm, vấn đề gì.
Lại nghĩ đến lời từng , cô lấy một quả từ gian ăn. Chuyện ... tính là gian lận đấy chứ?
Ăn xong, cô đ.á.n.h răng sạch sẽ, mới mặc quần áo ngoài.
Tạ Trạch ở bên ngoài dọn dẹp xong xuôi cái bãi chiến trường đám cưới. Thấy cô , nhướn mày: "Bà cô của ơi, cuối cùng em cũng tắm xong , còn tưởng em định ở lì trong đó luôn chứ."
Đồ đàn ông thối, cưới cô về nhà dám châm chọc cô , cô khẽ hừ một tiếng: "Anh nhất là rửa cho sạch sẽ , thì tối nay đừng hòng lên giường của !"
Nói xong, cô hất hàm kiêu hãnh về phòng, chỉ để Tạ Trạch với nụ đầy ẩn ý.
Nằm giường đất, Diệp Thư đắp chăn kín mít. Nhìn chiếc gối mang đến đặt cạnh, cô dịch lên gối của , kìm nụ cứ chực nở môi. Càng nghĩ càng thấy ngượng, cuối cùng cô vùi mặt trong chăn, che kín cả .
Tạ Trạch dù trông vẻ điềm tĩnh, nhưng tranh thủ lúc cô về phòng, cũng vội vàng tắm. Anh sợ cô sẽ chê mùi.
Dù từng ngửi thấy mùi khó chịu nào , nhưng vì thường xuyên việc nặng nhọc, sợ sẽ những mùi mà nhận .
Còn cô thì khác, cô vĩnh viễn giống như một nàng tiên nhỏ thơm tho, thể để ký ức cho đầu của hai .
kiên nhẫn tắm nước nóng. Giờ đây đang nóng ran kiểm soát , trực tiếp dùng nước lạnh xoa xà phòng chà xát khắp . Tắm xong một vẫn yên tâm, dùng xà phòng tắm thêm hai nữa mới thôi.
Đang định mặc quần áo, chợt thấy trong tầm mắt chiếc kem dưỡng da cô để quên. Do dự một lát, vươn tay cầm lấy, mở nắp, múc một thìa lớn thoa khắp .
Trong lòng tự nhủ tối nay là trường hợp đặc biệt, chắc chắn sẽ bôi cái thứ "ẻo lả" như thế nữa.
Sau một hồi "thao tác như hổ", từ phòng tắm bước trời nhá nhem tối. Anh đến cổng sân ngoài, xác nhận ai nấp bên ngoài mới khóa chặt cổng, đó về phòng cô.
Trong lòng khỏi mừng thầm.
Từ hôm nay, sẽ còn nửa đêm rời khỏi phòng cô nữa, cuối cùng cũng thể ôm cô ngủ .
Trở về phòng, đóng chặt cửa, đến bên giường đất. Nhìn thấy cục u trong chăn, bật khúc khích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-75-tan-hon.html.]
Nhẹ nhàng vén chăn lên, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của cô, đỏ ửng, vô cùng đáng yêu.
Anh kìm cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô. Thấy cô phản ứng chút nào, lập tức nổi lên ý trêu chọc.
Anh chống hai tay bên cô, như đang chống đẩy, cúi đầu hôn từng chút từng chút một lên đôi môi nhỏ nhắn của cô.
Chụt chụt chụt chụt chụt.
Anh ngừng hôn cô, dù cô tỉnh, nhưng vẫn say sưa chán, cho đến khi môi cô cong lên mới đổi vị trí, bắt đầu "đóng dấu" khắp mặt cô, cho đến khi hôn cổ cô, hôn cọ xát, Diệp Thư mới mơ màng tỉnh giấc.
Cô đầu tiên cảm thấy cổ nhột nhột, khẽ mở mắt , liền thấy một cái đầu lớn đang ở mặt . Lúc cô mới nhớ hôm nay kết hôn, lát nữa sẽ là...
"Em tỉnh ."
Tạ Trạch cảm nhận .
"...Ưm..." Diệp Thư đáp .
"Vậy thì đúng lúc."
"Ừm... ưm..." Ngay giây tiếp theo, miệng cô chặn .
Tạ Trạch ngậm lấy môi cô, thở nóng bỏng, vồ vập sâu thẳm. Anh đưa tay ấn trán cô, nâng đầu cô lên để hôn sâu hơn.
Diệp Thư nhắm mắt đáp .
"Nặng." Diệp Thư phản đối.
Dưới ánh đèn vàng vọt, bóng hai kéo dài tường.
Đến đoạn , Diệp Thư trốn, cô dậy định rời , nhưng chân còn chạm đất kéo .
Mãi đến nửa đêm, "trận chiến" mới kết thúc.
Anh kìm thơm cô một cái, ôm cô chặt hơn: "Em thơm quá."
Diệp Thư bĩu môi nhưng dám bừa nữa. Vừa cô cứ như một con búp bê vải rách vứt qua vứt , mà sức lực cô đủ, từ chối cũng .
Cái , giấy đăng ký kết hôn xong như con ngựa hoang mất cương, cứ như thể ngày mai sống nữa , kéo cô càn đến tận bây giờ mới chịu dừng.
Tạ Trạch vẫn ôm cô buông, trong lòng lúc đang sung sướng.
lúc vẫn còn đang thưởng thức dư vị , trong lòng hỏi: "Sao mùi kem dưỡng da ? Anh lén lút dùng đồ của em ?"
Tạ Trạch vội vàng phủ nhận: "Đừng bậy, một đàn ông to lớn như bôi thứ đó gì chứ, là dính mùi em đấy."
Lại sợ cô tin, thêm một câu: "Có em thoa dày quá ."
Diệp Thư hề nghi ngờ, cô nghĩ ngợi, quả thật thoa khá dày.
cô mới thừa nhận , cô còn đổ ngược : "Không lén dùng đồ của ."
"Nói bậy, dùng đồ của em chứ, chỉ mua đồ cho em thôi."
Nói hôn cô một cái.
Diệp Thư cũng chút chột , cô hừ một tiếng, thèm để ý đến nữa.