Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 64: --- Đừng dùng ánh mắt đó nhìn em
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:28
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thư dùng sức đẩy , nhưng giữ chặt lấy đầu. Anh hôn vội vàng hung bạo, cô thậm chí ngửi thấy mùi m.á.u tanh.
"Anh đừng như ."
Cuối cùng cô cũng đẩy , cô mới thể hít thở bình thường.
Giây tiếp theo, Tạ Trạch ấn cô lòng , ôm cô thật chặt.
"Đừng chia tay, em? Em đừng bỏ rơi ." Giờ đây, giọng của rõ ràng mang theo tiếng .
Nước mắt Diệp Thư cũng chảy xuống, cô lắc đầu.
Bọn họ vốn dĩ một đôi, vận mệnh của định đoạt, còn cô, chỉ cứu lấy mạng .
"Anh buông tha cho em ." Cô nức nở thành tiếng.
Tạ Trạch ôm cô càng chặt hơn, "Anh buông, đời , em đừng hòng rời xa ."
Diệp Thư dùng sức đẩy , "Anh thể đừng như nữa ? Anh nhất định để em cắm sừng ? Nhất định để em chạy theo khác ? Nhất định để em đến mức mới chịu buông tha em? Mới chịu chấp nhận khác ? Anh nhất định hy sinh em ?"
Không thể để cô yên thoát khỏi cốt truyện ?
"Không , là yêu em mà, chăm sóc em cả đời."
" em cần sự chăm sóc của nữa, hãy chăm sóc khác . Coi như em cầu xin , đồng ý , ?"
Tạ Trạch thu vẻ mặt van nài. Anh cô, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng như c.h.ế.t.
"Nói thì em cũng chỉ chia tay thôi. Vậy bây giờ cho em , đồng ý. Chuyện em hứa thì giữ lời. Ngày lành tháng xem , chính là nửa tháng nữa, chúng đăng ký kết hôn."
"Em ..."
Tạ Trạch trực tiếp ngắt lời cô, "Anh đang xin ý kiến của em, đang thông báo cho em."
"..."
"Em tắm ?" Anh lên tiếng.
"Không gì ? Vậy là tắm , thôi. Vậy em ngủ sớm ." Anh chuẩn ngoài, ngang qua bàn thì dừng , "Mì em ăn thì cứ để đấy, mai sẽ đến dọn."
Diệp Thư bóng lưng , cô đỡ trán thở dài một .
Chẳng lẽ cốt truyện thực sự khó thoát đến ?
Ngày hôm , Diệp Thư bước chân khỏi phòng thấy đang đợi ngoài cửa. Người đó thấy cô ngoài liền thẳng dậy, ánh mắt cô rực lửa xa cách.
Anh dám gần cô.
Diệp Thư chỉ liếc một cái, ánh mắt đau nhói. Cô cúi đầu nữa.
Đừng dùng ánh mắt đó em... Nó sẽ khiến em cảm thấy thật tàn nhẫn.
Diệp Thư đường đến trường, Tạ Trạch cứ thế từng bước theo cô.
Cô mấy đầu , nhưng đều nắm c.h.ặ.t t.a.y nhẫn nhịn, cho phép .
Bản cô thể cho hy vọng nữa . Mặc dù bây giờ cô cũng đau đến c.h.ế.t sống , nhưng nghĩ đến việc sẽ c.h.ế.t, sẽ yêu khác, cô cam tâm.
Nếu là kết cục như , thì cô là gì? Một tên hề ?
Cô c.ắ.n chặt môi , tự nhủ thể mềm lòng. Cô nhất định rời khỏi đây, nhất định thoát khỏi cốt truyện.
"Đợi em tan học sẽ đến đón."
"Vâng."
Cô bây giờ cãi với nữa. Chọc giận , đường của cô sẽ càng chặn .
Tạ Trạch bóng lưng cô dần xa, lòng đau nhói càng rõ rệt hơn. Đêm qua hề ngủ. Anh hiểu rõ ràng họ đang dần lên, tại chỉ trong đầy một ngày thứ thành thế ? Cô thậm chí cho nguyên nhân.
Anh đổ nguyên nhân cho cô thanh niên trí thức ngã xuống nước . Chính là từ lúc cứu đó. Sớm sẽ như , thà cứ để cô c.h.ế.t chìm .
Ánh mắt lạnh lẽo.
Tô Cẩn việc quanh xem nam chính ở đó . Hôm qua quá nhanh, cũng tay cứu cô. Cô sợ khác cứu, đến lúc đó sẽ đồn đại chuyện với khác mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-64-dung-dung-anh-mat-do-nhin-em.html.]
Làm thể như ? Cô dứt khoát giả vờ hôn mê nữa.
Nhìn lâu cuối cùng cũng thấy . Cô sửa b.í.m tóc, cảm thấy kiểu tóc của chắc rối, mới về phía .
Đi đến mặt nam chính, cô nhẹ giọng : "Hôm qua, cảm ơn cứu ."
Thấy đáp , cô ngẩng đầu lên, chỉ thấy đó trừng mắt chằm chằm cô, cứ như thể hận cô đến tận xương tủy.
Cô ánh mắt hung tợn của dọa sợ, lùi một bước.
Chuyện gì ? Tự dưng cô như gì?
"Rốt cuộc cô là thứ quái gì?"
"Hả?"
" vốn dĩ nên cứu cô." Từng lời thốt đều như mang theo sự hận thù.
Tô Cẩn chút ngớ . Cô là đến để cảm ơn mà. Nam chính điên ?
"Đừng để thấy cô nữa, cút ."
Tạ Trạch xong liền bỏ thẳng. Anh căn bản ở chung với cô . Rõ ràng chẳng quan hệ gì với cô , nhưng vô cớ ảnh hưởng đến , cả quan tâm nhất nữa.
Mèo con Kute
Tô Cẩn cả thật sự cạn lời, nam chính quả là một con ch.ó điên! Sao cô loại thành nam chính chứ. Hơn nữa bản còn dựa mới thể rời khỏi đây. Không sự giúp đỡ của , cô sẽ nông mãi. Vậy thì cô thi đại học , cho dù thi đỗ đại học thì cũng tiền chứ.
Diệp Thư thời gian thực sự sắp phát điên , Tạ Trạch căn bản hề buông bỏ cảnh giác!
Anh mỗi ngày đều đến đợi cô ở cổng trường khi cô tan học. Hơn nữa chỉ cần cô ngoài, sẽ theo cô. Anh cũng hỏi cô , chỉ đơn thuần theo phía cô.
Không chỉ , ngay cả khi cô ở nhà ngoài, cũng tuyệt đối ngoài. Cho dù phòng cô, cũng sẽ ở trong sân, chỉ cần một cái là thể thấy rõ tình hình trong phòng cô.
Người , căn bản là sợ cô chạy trốn mà!
, cô chạy trốn. Bây giờ cô cũng , cứ thế thì cô căn bản thể chạy thoát .
Cô thể cứng đối cứng với nữa, cô giảm bớt sự cảnh giác của .
"A Trạch~"
Cô gọi từ trong phòng, quả nhiên, lâu bước .
Anh cũng dám mật với cô như . Anh xa, vẻ mặt thu , hỏi cô, "Sao em?"
Diệp Thư cảm thấy chua xót trong lòng, hà cớ gì cẩn trọng đến mức .
"Anh qua đây." Cô vẫy tay với .
Tạ Trạch lời cô, đến mặt cô. Diệp Thư trực tiếp ôm lấy . Cô áp mặt lồng n.g.ự.c , lắng tiếng tim đập.
"Em ôm em."
Đây là lời thật lòng của cô, cô dối. Mấy ngày nay tình cảm và lý trí của cô luôn giằng xé. Cô nghĩ lẽ thật lòng yêu , nên cô xót xa cho . Xót xa cho luôn cô nhưng dám gần. Xót xa vì trở nên còn giống nữa.
lý trí của cô tin sự dịu dàng . Cho dù lúc là thật, nhưng cô sẽ c.h.ế.t mà, cũng sẽ yêu khác mà. Nếu , cô thà để chịu tổn thương lúc . Cô sống, cô c.h.ế.t trong cuốn sách .
Hàng rào phòng thủ trong lòng Tạ Trạch một câu của cô dễ dàng phá vỡ. Anh ôm chặt lấy cô.
"Em hết giận ? Em giận nữa ?"
Làm bây giờ? Cô .
"Vâng."
Giọng cô khẽ, nhưng đủ để khiến trái tim đang lo lắng của thả lỏng. Anh ôm cô lên, nâng cô để đôi chân cô vòng quanh eo . Anh một tay giữ eo cô, một tay đặt lên vai cô, ôm sát cô .
Rồi vội vàng hôn cô, dường như đang giải tỏa cảm xúc bất an. Anh hôn cô, lặp lặp bên môi cô.
"Anh yêu em."
"Anh yêu em."
"Anh yêu em."