Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 61: --- Chúng ta đi đăng ký kết hôn đi
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:25
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai đó , Tạ Trạch liền nắm tay cô nhà, giờ ngoài nữa, mới bắt đầu lầm bầm.
"Yên lành thế ngoài gì, việc gì to tát , giường ấm áp sướng hơn , chiều còn học nữa."
Diệp Thư nhét trở chăn, thấy miệng vẫn ngừng lải nhải, cô bịt tai , "Anh thật là lắm lời."
Mắt Tạ Trạch trợn tròn, cái cô bé vô lương tâm , sợ cô lạnh, cô ngược còn chê lắm lời.
Anh cúi đầu c.ắ.n nhẹ đôi môi căng mọng của cô.
Diệp Thư đẩy , cô xoa xoa môi c.ắ.n đau, mắng: "Anh là ch.ó ? Cắn gì."
Tạ Trạch khẽ hừ một tiếng, "Cho em chừa cái tội chê lắm lời."
Cái đồ đàn ông nhỏ nhen .
Lúc cô cũng còn buồn ngủ nữa, nghĩ đến cô tri thức nãy, cô mở miệng hỏi: "Cô tri thức nãy cũng định tìm giúp nông ư?"
" chuyện của ." Tạ Trạch thờ ơ đáp, giờ chỉ quản chuyện của một , mà còn dùng thủ đoạn mới quản .
" cô tri thức trông yếu ớt quá, chắc nông sẽ mệt lắm." Nghĩ đến vóc dáng của cô tri thức đó, Diệp Thư nhận xét một câu.
"Đã xuống nông thôn thì chấp nhận phận, nhiều thì cơ thể tự nhiên sẽ rắn rỏi lên thôi."
Cái .
Diệp Thư , "Vậy giúp việc, để luyện tập cho rắn rỏi lên ?"
Tạ Trạch cô, một cách đường hoàng: "Người khác thể so với em ? Người khác quản , nhưng em thì khác, em là của ."
Diệp Thư bật khúc khích, cô đưa ngón tay chọc chọc má , hết đến khác.
"Nói thật, chúng rõ ràng là giao dịch mua bán mà, đúng ?"
"Nếu lấy tiền, em chịu để ý đến ?" Để tiếp cận cô, dùng đủ cách, cả lộ liễu lẫn âm thầm.
Diệp Thư liền véo má , "Quả nhiên ngay từ đầu ý đồ bất chính với ."
Nói đến đây, Tạ Trạch đầy vẻ kiêu ngạo, "Phải, chính là thích em, thấy em đầu tiên em , em chắc chắn thoát ."
Lần đầu tiên? Nghĩ đến đầu họ gặp mặt, sờ m.ô.n.g cô .
Tay cô tăng thêm lực, véo đến mức mặt biến dạng.
"Anh còn dám cái , cái tên háo sắc sờ m.ô.n.g ."
Cái thật sự oan cho , thích cô ngay từ cái đầu tiên thật, nhưng từng nghĩ sẽ giở trò khinh bạc cô ngay đầu gặp mặt, đó thật sự là một tai nạn.
Diệp Thư giải thích, chỉ một mực ngụy biện.
Cuối cùng Tạ Trạch cúi đầu, trực tiếp chặn miệng cô, cho cô cơ hội nữa.
Ngụy biện thì ngụy biện , dù bây giờ cô cũng là của .
Anh hôn lên cổ cô, hít lấy mùi hương cơ thể cô, vô thức chìm đắm trong đó.
"Em thơm quá." Anh thì thầm.
Diệp Thư nghĩ nhiều, "Có mùi kem dưỡng da ? Thích thì cũng lấy một lọ mà dùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-61-chung-ta-di-dang-ky-ket-hon-di.html.]
Bao nhiêu lọ mua cho cô, dùng mà hết chứ.
Tạ Trạch tranh thủ trả lời, "Không , là mùi da em, là mùi hương cơ thể của em."
Diệp Thư đỏ mặt, cô nghĩ chắc là mùi trái cây tỏa từ cơ thể cô do ăn "quả quả" bao nhiêu năm nay. gần đây cô lâu ăn "quả quả", vốn dĩ khẩu phần ăn của cô ít, ăn "quả quả" thì càng ăn nổi nữa. Mà ngày nào cô cũng ăn cơm cùng Tạ Trạch và bà Tạ, nếu ăn ít bà Tạ sẽ liên tục khuyên cô ăn thêm, nếu mà còn ăn "quả quả" nữa thì thật sự nuốt nổi một miếng nào. Ngược , cô thường cắt sẵn "quả quả" cho bà Tạ ăn thêm một chút, già ăn "quả quả" cho sức khỏe.
Đầu Tạ Trạch dần dần di chuyển xuống , cho đến khi vùi cả đầu trong chăn.
Áo lụa vén cao lên.
Cơ thể Diệp Thư co , cô theo bản năng ôm lấy đầu qua lớp chăn, nhưng ngờ ấn chặt sự mềm mại, cả hai cùng khẽ rên một tiếng.
Tạ Trạch càng trực tiếp vươn tay sang một bên khác, cảm giác tuyệt diệu đến mức thể nào nắm trọn trong một bàn tay.
Cảm nhận những động tác càng lúc càng phóng túng của , Diệp Thư cảm thấy cơ thể dần nóng lên, mấy cô đều trêu chọc đến mức chịu nổi, nhưng trớ trêu nào cũng nhịn , cuối cùng ngược là cô chút hụt hẫng, lẽ nào cô cũng là một cô nàng háo sắc nhỏ?
Quả nhiên Tạ Trạch dừng ở giây phút cuối cùng, ôm lấy Diệp Thư, cả hai đều thở dốc, mở lời: "Chúng đăng ký kết hôn nhé, đợi đến mùa xuân sẽ đăng ký, ?"
Diệp Thư cả hai danh phận chính thức mới chạm cô.
Trước đây cô bận tâm đến chuyện trở về, giờ nghĩ , thế yêu cô như , cô cũng thích , đăng ký thì đăng ký thôi, chẳng chỉ là một tờ giấy thôi .
Cô thích đàn ông mắt , lúc cô thật lòng vợ , bất kể sẽ thế nào, hiện tại họ yêu , khi ở bên từng hối tiếc, như là đủ .
"Được."
Tạ Trạch vốn nghĩ cô sẽ từ chối như khi, vốn ôm hy vọng, khi thấy từ "Được" đó, tim chậm nửa nhịp, vài giây mới phản ứng kịp.
"Em đồng ý ?" Anh chút thể tin .
"Ừm, em đồng ý ." Cô cong cong đôi mắt , ngẩng đầu , mỉm nhẹ với .
Tạ Trạch ôm chặt cô lòng, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô, giọng chút run rẩy, "Em đổi ý nhé, tuyệt đối cho phép em đổi ý!"
Mèo con Kute
Khóe miệng Diệp Thư nở một nụ , cô cũng ôm lấy eo , ghé sát hơn.
"Không đổi ý."
"Được... Vậy sẽ chọn ngày lành, mùa xuân chúng sẽ đăng ký kết hôn." Không còn mấy tháng nữa là đến mùa xuân .
"Được."
"Em yên tâm, sẽ tìm cách tìm bố em ở ." Anh hứa với cô thì nhất định sẽ .
"...Được."
Cuộc sống của Tô Cẩm gần đây mấy dễ chịu, vì đến nhà nam chính , cô phát hiện Tưởng Quốc Bang xa lánh . Hiện tại cô đang ở nhờ nhà khác, ý duy trì mối quan hệ với , nhưng đáp khiến cô chút bất lực, đặc biệt là gần đây cô còn phát hiện cả nhà lén lút ăn trứng gà lưng cô!
Gần đây cô ăn cũng hết, việc lâu thì gánh nặng cơ thể càng ngày càng nặng. Cô thật sự chút hối hận, vì sảng khoái mà cái văn dở , kết quả tự hại đến nông nỗi .
Mấy cô đều gặp nam chính, cô chào hỏi , nhưng ngay cả liếc mắt cũng thèm , coi cô như vô hình, mấy khiến cô tức đến nghiến răng ken két.
Cô nghĩ đến đầu tiên nữ chính và nam chính tiếp xúc trong tiểu thuyết, đó là nữ chính rơi xuống nước, nam chính cứu cô lên. Thời đại còn bảo thủ, nam chính vì cứu cô thực hiện ép tim, cảnh tượng nhiều thấy, đều bàn tán xôn xao.
Đại khái ý là nam chính nên chịu trách nhiệm, đó nam chính tìm nữ chính, kể chuyện từng vợ, xứng với cô, rằng lúc đó mạo phạm cô chỉ là để cứu cô...
Có lẽ đầu cô và nam chính tiếp xúc sâu sắc nên là lúc đó.
Được thôi, thì đợi đến lúc đó hãy tiếp xúc với nam chính, dù cô cũng đủ kiên nhẫn với cái bản mặt lạnh lùng của .