Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 59: --- Thích cô ấy đến mê mẩn rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Thư thật sự c.h.ế.t vì yêu của cô.

 

Hôm nào cũng đón cô tan thì thôi , mà hôm nay còn về đến nhà mấy lời ngọt ngào buồn nôn, chẳng còn dáng vẻ đắn thường ngày khi ở bên ngoài nữa.

 

Nào là mặt cô còn mềm hơn mấy đứa nhóc củ cải trong lớp cô, nào là c.ắ.n vài cái, còn đón cô về mỗi ngày cứ như đón con nít .

 

xong chỉ , mấy đứa trẻ đều tự về nhà cả, đón kiểu con nít nào cơ chứ.

 

Tạ Trạch gì nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sảng khoái, trong lòng kìm mà thoải mái vô cùng.

 

Anh thật sự cảm thấy như , lúc đó cô và đám nhóc củ cải nhỏ cùng , mấy đứa nhóc củ cải đó đến cổng chạy tán loạn khắp nơi, chỉ cô là thấy , từng bước vững vàng về phía .

 

Bây giờ nghĩ đến cảnh tượng đó, cả như ngâm trong nước ấm, đều ấm áp.

 

Diệp Thư cảm thấy yêu của cô ngày càng đáng yêu, lúc mới yêu miệng còn lúng túng lắm, chỉ cúi đầu giúp cô việc, âm thầm đối với cô.

 

Bây giờ thật sự khác , vì ngày càng thoải mái với cô hơn , cô bây giờ thật sự nhận những khía cạnh khác của , đúng hơn là chân thật hơn, mới thật sự đáng yêu, ở thế giới của gặp đàn ông như nhỉ, một đàn ông khiến cô yêu thích đến thế.

 

Nghe thấy chút động tĩnh xa, cô sang.

 

Xem chắc là nhóm thanh niên trí thức mới đến , cái dáng vẻ cầm gói đồ nhỏ theo của năm ngoái .

 

Cô chú ý thấy một cô gái trong đám đông, trông khá xinh , ở thời đại lâu như , ngoài bản thì cô từng thấy ai làn da trắng như cả, hôm nay thì thấy .

 

Chắc cũng giống cô, là con nhà tư bản thôi.

 

Một cô gái xinh như , chịu khổ hạ hương, hy vọng cô thể kiên cường một chút, đừng như cô, mệt đến mức chỉ nhè.

 

“Nhìn gì đấy?”

 

Diệp Thư thu hồi ánh mắt.

 

“Hình như thanh niên trí thức mới đến.”

 

“Ồ.” Anh đến mí mắt cũng thèm chớp lấy một cái.

 

“Sao xem? Trong đó một thanh niên trí thức xinh đấy.”

 

“Xinh là chuyện của cô , liên quan gì đến ?”

 

xinh đến mấy thì bằng cô ? Anh chỉ thích cô thanh niên trí thức xinh thôi.

 

Diệp Thư mới tin đàn ông mê sắc .

 

“Anh xem, thật sự xinh mà.”

 

Tạ Trạch chịu nổi cô, tùy ý liếc nhanh đám đông, giây tiếp theo thu hồi ánh mắt.

 

“Sao, ?”

 

“Bình thường thôi, còn bằng một nửa của em.”

 

Căn bản là ngay cả một ngón tay của cô cũng thể sánh bằng mới đúng.

 

Mặc dù cảm thấy quá lên, nhưng Diệp Thư vẫn cảm thấy vui vẻ vì lời của .

 

Thì cô cũng thích những lời tình tứ giả dối như đấy .

 

Phì ~

 

Tạ Trạch cúi đầu cô, “Cười gì, vốn dĩ là sự thật mà.”

 

“Được , .” Diệp Thư kìm nụ mặt.

 

Bạn trai quá yêu thì bây giờ, chỉ thể "" thôi.

 

Tạ Trạch chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đột nhiên thu hồi ánh mắt cúi đầu xuống, khóe miệng khẽ cong lên, cũng để lộ nụ ấm áp.

 

——

 

Sau khi Tô Cẩn đến nhà Tưởng Quốc Bang, vì đủ phòng, cô đành chen chúc ở cùng với hai cô em gái của Tưởng Quốc Bang.

 

Quả nhiên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-59-thich-co-ay-den-me-man-roi.html.]

thở dài.

 

Lúc đó trong sách, để nữ chính thể ở nhà nam chính, cô mới đặt tình tiết , vì nhiều phòng, ba ngủ chung thực sự chật.

 

Cũng khi cô và nam chính hẹn hò một thời gian, nam chính mới mở lời để cô dọn đến nhà ở.

 

Lúc đó trong sách cô nữ chính dọn căn phòng mà vợ của nam chính từng ở, nữ chính từ cách bố trí trong phòng đó thể nhận nam chính từng chiều chuộng vợ đến mức nào.

 

Nguyên văn cô như thế :

 

Tô Cẩn thấy mấy hũ kem dưỡng da lớn bày chỉnh tề bệ, cô đưa tay sờ thử, phát hiện những hũ kem hũ rỗng, dùng hết, thậm chí còn mấy hũ mới.

 

mở hũ kem rỗng bên trong, một hũ đựng một ít tiền lẻ, và một hũ đựng đủ loại phiếu tem.

 

Một thanh niên trí thức hạ hương thì nhiều đồ như , chắc là Tạ Trạch cho vợ , cô thậm chí thể tưởng tượng, đây thể là niềm vui đặc biệt giữa hai họ.

 

phụ nữ đó vẫn bỏ , tình yêu của cô dành cho Tạ Trạch lẽ là , nhưng thể chỉ là một chút, so với cuộc sống ở thành phố, chút tình yêu đó thể vứt bỏ .

 

bận tâm đến vợ của , nhưng còn , tại bây giờ vẫn giữ những thứ ? Anh vẫn quên vợ ? Vậy tại đồng ý yêu của cô chứ?

 

——————

 

Sau đó cô nữ chính tâm sự, cô ăn giấm chua, và cãi với nam chính vì chuyện đó, nam chính chủ động lành, hai trải lòng với , nam chính cũng chính là lúc mới thật sự bắt đầu đặt nữ chính trong lòng.

 

bây giờ…

 

Nhìn vị trí phân cho , còn hẹp hơn cả cái giường đơn ở ký túc xá của cô .

 

Chỉ thể mong tình tiết truyện nhanh nhanh diễn , đợi đến khi dọn nhà nam chính, cô sẽ căn phòng riêng của .

 

Và nam chính mà Tô Cẩn đêm ngày mong nhớ đang gì? Lúc đang đè “vợ ” của hôn hít.

 

Diệp Thư c.ắ.n đến ngừng, cái tên xa , còn chờ trời tối mới chạy phòng cô, hôm nay thì nóng vội, cô mới về phòng lâu thì theo ngay , còn lén đóng cửa .

 

Hỏi gì cũng , bổ nhào tới ôm cô lên, vùi mặt chỗ mềm mại của cô mà cọ xát, hít hà, cô tránh cũng tránh , chỉ thể ôm lấy đầu , cô xoa đầu , đừng , tóc còn gai tay nữa chứ.

 

Mèo con Kute

Chưa một lúc đặt cô lên giường, hôn lên môi nhỏ, mặt nhỏ của cô, kích động đến mức thở dốc.

 

Xem thật sự thích cô đến mê mẩn .

 

Tình yêu của ngày càng nồng nàn, càng bộc lộ ngoài, cô bỏ qua cũng , đôi khi hôn cô vì ham , mà là vì tình yêu, yêu con cô, hôn cô như thể nuốt chửng cô bụng .

 

Lần cô thuận theo để càn, cúi đầu chăm chú việc, cô chợt nhận , đàn ông , thật sự bại váy của .

 

Quả nhiên, Tạ Trạch hôn đời, kìm nén khao khát ôm cô : “Em cả đời đều là của , , em chỉ thể là của , nếu em dám bỏ rơi , nhất định sẽ tha cho em .”

 

Diệp Thư:…

 

Tô Cẩn vốn tưởng vẫn thể chịu đựng công việc đồng áng, dù nhiều năm , từ nhỏ cũng luôn việc nhà, chỉ là cô quên mất, cơ thể còn là cơ thể cũ của cô nữa, cô trao cho nữ chính một hình của mỹ nhân, mà mỹ nhân thì việc nặng !

 

nhổ cỏ gần cả buổi sáng , tuy bây giờ nhiệt độ cao, nhưng cô vẫn đổ mồ hôi ướt đẫm, lòng bàn tay cũng đau.

 

Có mấy đồng chí nam hỏi cần giúp đỡ , cô từ chối.

 

chắc chắn sẽ tìm giúp đỡ, nhưng đó, cô tìm nam chính.

 

Ngồi xổm gần hết buổi sáng, cuối cùng cũng thấy nam chính tới.

 

nhẹ nhàng đến gần , tủi bắt chuyện, "Đồng chí, thể giúp nhổ cỏ ? sắp nhổ xong , chỉ còn một chút thôi, thật sự là tay đau quá, sắp chảy m.á.u , thể..."

 

"Không rảnh."

 

Tạ Trạch đến lấy dụng cụ, cầm lên thấy tiếng ai đó léo nhéo bên tai.

 

Anh đáp hai chữ bước qua cô mà .

 

Mấy cô nương đỏm dáng như , là thanh niên trí thức từ thành phố về, tí việc nhổ cỏ mà cũng lóc. Đã về đây thì chấp nhận phận, thì nhiều hơn, lâu tự nhiên sẽ quen. Còn đến tìm giúp, trông rảnh lắm ?

 

Tô Cẩn bóng lưng lạnh lùng của nam chính, chút hình.

 

bây giờ cô cũng coi là một mỹ nữ, hơn nữa cô còn là nữ chính chính thức của mà, thái độ như thế ư?!

 

Được thôi, đợi chúng yêu đương , xem tính sổ với thế nào!

 

 

Loading...