Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 54: Cái gọi là Tình đầu chớm nở ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có lẽ vì lâu , ngày đầu tiên Diệp Thư vẫn khá hăng hái, nhưng công việc của cô cũng nhẹ nhàng.

 

Hôm nay gió, những đồng hoạt động một chút là thấy nóng . Riêng Diệp Thư thì như , ghi điểm công thì nhẹ nhàng thật, nhưng ở lâu thì tay chân đều lạnh cóng. Lúc chân cô thật sự lạnh, tay thì đỡ hơn, cô đang cầm túi chườm nóng mà.

 

Cái túi chườm nóng là do Tạ Trạch chuẩn cho cô. Ban đầu cô thấy cần thiết lắm, vì cô ở nhà ăn Tết cũng dùng đến. thì thể lung tung , chủ yếu là chuyện, hai tay thì thường xuyên cầm bút chữ. Lâu dần tay chân đều thấy lạnh, lúc cô vội vàng đặt tay lên túi chườm nóng đặt đùi, tay lập tức cảm thấy dễ chịu.

 

Cô lúc thì dùng lòng bàn tay dán túi chườm nóng, lúc thì dùng mu bàn tay dán , chủ yếu là chỗ nào lạnh thì dán đó. đôi chân nhỏ của cô thì cách nào , để cơ thể ấm hơn một chút, cô vô thức bắt đầu rung đùi, để cơ thể tự sản sinh nhiệt lượng.

 

Đang rung đùi thì cô thấy tiếng quen thuộc từ phía .

 

Quay đầu , Tạ Trạch đang cô, lông mày cong cong, ánh mắt trêu chọc rõ mồn một.

 

Cười cái gì mà !

 

Diệp Thư lườm một cái, thấy đến gần, cô hừ : “Đồng chí Tạ lo việc chạy đến đây gì?”

 

Khóe môi Tạ Trạch lộ một tia thú vị, thấp giọng đáp: “Đến tìm đồng chí Diệp ghi điểm công.”

 

Nhanh ? Diệp Thư liếc một cái, đúng là khỏe như trâu, sức lực cứ dư dả dùng mãi hết.

 

nãy cô, nên bây giờ cô còn quen nữa. Ghi xong công điểm, cô nghiêm mặt đáp , “Được , thể .”

 

Khóe môi Tạ Trạch vẫn vương nụ như như , “Được, phiền tiểu lão thái tiếp tục rung đùi nữa.”

 

Tiểu lão thái?

 

Diệp Thư giơ tay định đ.á.n.h , nhưng Tạ Trạch chạy nhanh hơn, thoắt cái biến mất.

 

Diệp Thư:…

 

Cái gã ch.ó má !

 

Cô bĩu môi vui, cái gã đàn ông , rõ ràng lúc hôn môi cô thì vội vã như khỉ, lúc đó chẳng gì cũng , bây giờ ban ngày dám cô là tiểu lão thái, đúng là gan cùng !

 

Diệp Thư vô tình liếc mắt, thấy đại đội trưởng đang , nụ còn ẩn chứa ý tứ trêu chọc chuyện trai gái, Diệp Thư vội vàng thu vẻ mặt.

 

Lúc , đại đội trưởng lên tiếng, “Xem đồng chí thanh niên trí thức Diệp và Tạ Trạch đang tình cảm lắm nhỉ.”

 

Nhìn cái là hai đang mặn nồng lắm , nếu thì thể ở trong đội mà còn đùa giỡn tình tứ thế chứ?

 

Những cô gái xinh thì luôn chút kiêu ngạo, đặc biệt là loại xinh nổi bật như đồng chí thanh niên trí thức Diệp, nam đồng chí nào trong đội mà chẳng quen với cô chứ, nhưng thật sự ai cô cũng để ý tới, chỉ riêng cái thái độ kiêu ngạo thường ngày, xa cách hàng ngàn dặm của cô khiến ít nam đồng chí bắt chuyện lùi bước .

 

Thế nhưng 'liệt nữ sợ quấn lang', cuối cùng Tạ Trạch hái đóa 'hoa núi cao' , càng khiến ông ngờ là họ mật như khi ở riêng, cái gương mặt đỏ bừng vì thẹn của đồng chí thanh niên trí thức Diệp, cùng với vẻ mặt nũng nịu , chậc chậc chậc, càng cho thêm xinh , kiều diễm.

 

Không chỉ , ngay cả Tạ Trạch cũng thế, khí chất thường ngày là kiểu đừng gần, ngay cả trong làng cũng chẳng vẻ mặt tử tế gì, sớm gánh vác trách nhiệm gia đình, con đặc biệt trầm , hôm nay khiến ông thấy vui vẻ. Tuổi trẻ đúng là thật, yêu đương, tình đầu chớm nở, ngay cả Tạ Trạch cũng ngoại lệ, trêu chọc yêu của giống như một gã trai ngốc nghếch .

 

Trước ông vốn mấy tin tưởng cặp đôi , dù một là dân thành phố, con gái nhà tư bản, còn dung mạo , là gã trai quê cha , thế nào cũng thể đến với . Hôm nay xem , ngược là ông nông cạn .

 

Diệp Thư khan mấy tiếng, đáp gì. Yêu đương là chuyện của hai , hơn nữa cô cũng ý định chia sẻ những ngọt bùi chua chát của tình yêu với khác, đặc biệt là những quen.

 

Thế nhưng cái gã chạy nhanh thật đấy, hừ, đợi đấy cho .

 

Về đến nhà, Diệp Thư cũng chẳng vội vàng gì, ngoan ngoãn ăn xong bữa tối tắm, đó chui chăn vùi đầu trong.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-54-cai-goi-la-tinh-dau-chom-no.html.]

Quả nhiên lâu , tiếng mở cửa vang lên. Nghe tiếng bước chân dần đến gần, Diệp Thư trốn trong chăn án binh bất động. Đợi khi bên ngoài định vỗ chăn xem cô thì cô liền lật chăn lên, dùng chăn trùm thẳng đầu đó .

 

Rồi bang bang đ.á.n.h mấy cái.

Mèo con Kute

 

Vừa đ.á.n.h mắng , “Để dám là bà già, đánh, đánh, đ.á.n.h đánh đánh!”

 

Cô còn đ.á.n.h xong, bên dùng sức, đè cả cô lẫn cái chăn xuống .

 

Tạ Trạch véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, “Hóa vẫn là một tiểu lão thái bà thù dai.”

 

“Anh còn , còn !” Cô đ.ấ.m .

 

Tạ Trạch vẻ mặt xù lông của cô, trong mắt nở từng điểm ý .

 

Có lẽ thật sự nên cho cô , buổi sáng cô cuộn tròn thành một cục nhỏ ở đó mà rung đùi trông đáng yêu đến nhường nào. Mỗi thấy cô, bất kể trong cảnh nào, dường như đều thể rời mắt khỏi cô, mỗi thấy cô tâm trạng lạ thường, kìm trêu chọc cô, chọc ghẹo cô, nếu cô xù lông lên thì ngược sẽ càng vui hơn.

 

Nghĩ đến đây, áp mặt mặt cô, cọ cọ má cô với xúc cảm tuyệt vời, tay còn ôm lấy đầu cô, cả mãn nguyện tả xiết.

 

“Làm bây giờ, hình như thật sự thích em đến mức cho nữa .”

 

Lời tỏ tình nồng nhiệt đột ngột khiến Diệp Thư ngượng chín mặt. Cô cố vẻ bình tĩnh, kiêu ngạo đáp : “Hừ, thích chẳng bình thường , gì mà chứ.”

 

Tạ Trạch gần như sự mặt dày của cô đ.á.n.h bại, nhưng cô quả thực tư cách để mặt dày như .

 

May mắn , bây giờ cô là của .

 

“Anh thể hôn em ?”

 

Trời những điều chỉ thế.

 

 

“Anh hôn , từng hôn…”

 

Giây tiếp theo, môi cô chặn , Diệp Thư đắm chìm trong nụ hôn của . Thật , cô khá quen với sự mật của , nên cả cô vẫn tương đối thả lỏng.

 

Chỉ là Tạ Trạch dường như thỏa mãn, quậy phá hồi lâu vẫn tính, thậm chí còn...

 

Diệp Thư sợ hãi kêu lớn, giọng lúc ngọt đến mức phát ngán.

 

Anh mà...

 

giãy thoát , nhưng giữ chặt.

 

Diệp Thư mặt đỏ bừng, vẻ mặt sảng khoái của ai đó, nghĩ đến việc dạy hư, khiến cô... khiến cô...

 

Đáng ghét quá !

 

Cô liền đạp một cước qua. Nếu là bình thường, Tạ Trạch chắc chắn sẽ bắt chân cô, nhưng đúng lúc Tạ Trạch là lúc hề phòng nhất. Dù lực chân mạnh lắm, nhưng cuối cùng vẫn “đùng” một tiếng đá văng xuống giường.

 

lúc quần cũng lỏng, đất, cả đều hớ hênh hết cả.

 

Diệp Thư chỉ liếc một cái, vội vàng bịt mắt , lớn tiếng mắng: “Tên lưu manh thối!”

 

Tạ Trạch cũng chút ngẩn ngơ, khi phản ứng thì ngượng ngùng, thoắt cái leo dậy mặc quần .

Loading...