Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 48: --- Ngủ như chú heo con
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Trạch từ bên ngoài trở về, Diệp Thư gục mặt bàn ngủ . Tạ Trạch buồn , lắc đầu, bế cô lên. Đặt cô lên giường sưởi, cởi giày cho cô, nhét chân cô trong chăn. Làm xong những việc đó mới thẳng dậy gương mặt say ngủ của cô. Thật là càng càng thích.
Nghĩ đến việc cô học theo bà nội gọi là Trạch , liền nhịn . Anh đưa tay vuốt ve một bên má cô, "Tiểu quỷ."
Hóa cô uống rượu là mặt sẽ đỏ bừng, cái má nhỏ sắp thành m.ô.n.g khỉ . da cô thật sự , mịn màng độ đàn hồi, sờ càng mềm mại, căng mọng. Anh từng thấy ai trắng đến thế, nghĩ đến mùa hè cô sợ nóng sợ nắng, chỉ thấy làn da thế quả thực nên để đen . , cô trắng như tuyết, sớm thấy , còn cả đôi môi đỏ mọng mời gọi nữa... Càng nghĩ càng lệch lạc, Tạ Trạch vội vàng ngăn những suy nghĩ trong đầu , đắp chăn kỹ hơn một chút, cúi xuống hôn cô một cái .
khi thật sự hôn một cái thì nỡ rời , đặc biệt khi thấy đôi môi nhỏ của cô chu chúm chím, tim như tan chảy. Cuối cùng thể kìm nén khát khao trong lòng, cúi đầu hôn nhẹ từng chút một lên cô như đóng dấu, thậm chí còn ngửi thấy mùi rượu nếp thoang thoảng từ thở của cô.
Đối với mắt , thật sự yêu quý đến nỗi cho . Anh chỉ rằng chỉ cần cô thể ở bên cạnh , dù cô gì, lòng cũng tràn đầy, thậm chí những xung quanh cũng thấy thuận mắt hơn. Anh dám nghĩ nếu một ngày nào đó cô thật sự bỏ mà , lẽ sẽ phát điên mất.
Sau khi hôn cô thỏa thích, định dậy thì thấy cô mở mắt , ánh mắt vẫn còn mơ màng. "Em tỉnh ?" Thấy cô gì, mới tiếp tục , "Anh phiền em nữa, em cứ ngủ thêm một lát , tối sẽ gọi em dậy ăn cơm." Nói xong liền định dậy, nhưng Diệp Thư lúc vươn tay ôm lấy cổ .
"Hửm? Có chuyện gì ?" Diệp Thư vẫn im lặng, dừng một chút, cô ngẩng đầu mở đôi môi nhỏ ngậm lấy môi . Trong lúc đang ngẩn , cô trực tiếp tiến sâu , trêu chọc và đùa giỡn. Tạ Trạch chỉ dừng một giây, giây tiếp theo lập tức phản công dữ dội hơn, giữ chặt lấy má cô, hung hăng hôn cô. Sau khi quấn quýt hồi lâu, khó khăn buông cô , thở dốc : "Đủ , mau ngủ ."
Nếu cứ tiếp tục đùa giỡn, thật sự sợ nhịn nổi. lúc , bên còn nở nụ đắc ý và quyến rũ, chỉ , đôi môi hồng nhỏ của cô cũng yên phận, khẽ thốt vài chữ, khiến khả năng tự chủ đang bờ vực sụp đổ của tan vỡ trong khoảnh khắc. "Có thời gian nhảm, chi bằng hầu hạ chị đây cho tử tế ." Các dây thần kinh trong đầu như đứt phựt, nghiến răng, cúi xuống hôn lên môi cô. Lần hôn mạnh hơn, thậm chí còn chút trút giận mà mút lấy cô.
Nụ hôn dần dần trượt xuống, những vùng da chạm hằn lên những dấu vết đậm nhạt. Thậm chí khi cởi bỏ những vướng víu cô, đến lớp cuối cùng, tay khựng , nhưng cuối cùng vẫn chiều theo khát khao mà hành động.
Thứ bật ngay khoảnh khắc đó... suýt chút nữa va mặt , chỉ thấy mắt hoa lên, nóng ran.
…
Diệp Thư ôm lấy cái đầu lớn đang vùi n.g.ự.c , ngừng vì cù lét.
Thứ đó cứ rung rinh theo tiếng của cô…
Tạ Trạch vùi mặt đó suýt nữa thì phun m.á.u mũi.
Cuối cùng vẫn dừng , quấn chặt cô chỉ để lộ mỗi cái đầu, hít sâu vài , với cô: "Sau uống rượu nữa."
Không đúng.
Anh sửa : "Không uống rượu mặt những đàn ông khác, rõ ?"
Đáp là ném chiếc áo lót nhỏ lên trán . Anh cầm chiếc áo lót đầu xuống, vẻ đắc ý của cô mà thật hết cách.
"Ngủ ." Anh hôn lên trán cô, dậy bước ngoài.
Diệp Thư giường trần nhà, một cách ranh mãnh. Cảm giác chếnh choáng thật sự tồi, chuyện thật là .
Tạ Trạch ngoài đó đốt sưởi cho cô, chỉ sợ cô ngủ sẽ lạnh. Anh đang cời cời mấy khúc gỗ, nghĩ đến điều gì mà phụt một tiếng bật .
Đến giờ cơm tối, Tạ Trạch phòng gọi cô dậy, nhưng lúc Diệp Thư say bí tỉ , dù vỗ bịt mũi thế nào cô cũng tỉnh , Tạ Trạch đành chịu thua.
Anh về bếp, giải thích với bà Tạ, rằng cứ để cô ngủ một lát, tối tỉnh dậy sẽ nấu mì cho cô ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-48-ngu-nhu-chu-heo-con.html.]
Kết quả là bà Tạ mắng một trận, cũng cản , rượu nếp độ cồn thấp .
Mèo con Kute
Tạ Trạch cũng phản bác, lông mày khóe mắt vẫn vương ý , chỉ : "Biết , cháu nhất định sẽ cho cô uống."
Ăn xong bữa tối, Tạ Trạch dọn dẹp bát đũa, với bà Tạ một lúc, dậy đốt ấm giường cho bà Tạ, đỡ bà phòng nghỉ.
Đằng nào cũng rảnh, phòng Diệp Thư cũng yên ắng, tiện thể đốt nước tắm cho .
Biết cô thích sạch sẽ, mà thường xuyên việc nặng nhọc, sợ mùi sẽ cô chê, bây giờ cũng siêng tắm hơn. Tuy phóng đại đến mức ngày nào cũng tắm như cô , nhưng cứ cách vài ngày hoặc khi mồ hôi là tắm.
Nhắc đến chuyện tắm rửa, bây giờ trời lạnh thế , mỗi cô tiểu thư khó chiều cứ kiên quyết tắm, lúc lo cô cảm lạnh nên khuyên can, nhưng cái miệng nhỏ của cô liến thoắng lý lắm, nào là mỗi ngày cơ thể đều sản xuất chất thải, nào là dầu nhờn nào là vảy bẩn, một loạt những lý lẽ cùn. Kết quả là tắm xong chạy như bay chui chăn, trốn trong đó run lẩy bẩy như cái sàng, còn , hễ là cô bảo tại , tại đốt lò sưởi đủ nóng.
Khóe mắt bất giác cong lên, ý lan tỏa trong đáy mắt.
Rốt cuộc cô lớn lên bằng cách nào , ngang ngược thì lý lẽ hùng hồn, mà ngoan thì khiến ngứa ngáy trong lòng.
Lại nghĩ đến cái thùng gỗ mà đặt cách đây ít lâu, chắc là qua Tết là thể lấy . Đến lúc đó sẽ thêm một cái khung vải xung quanh cho cô , để nóng thoát chậm hơn, như khi tắm sẽ còn lạnh nữa.
Đến 8 giờ tối, bà Tạ cũng ngủ say, đồng hồ, chuẩn phòng gọi cô dậy ăn chút gì đó.
Mặc dù cô kén ăn, hồi ở khu thanh niên trí thức ăn ít, đến nhà thì ăn nhiều hơn một chút rõ ràng, nhưng cũng là ăn quá nhiều, đúng là cái dày chim sẻ. Thế nhưng hôm nay cô chỉ ăn bữa sáng cộng thêm một ít đồ ăn vặt, còn uống rượu, vẫn nên ăn thêm chút gì lót mới .
Tạ Trạch giường đất, nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của cô, giọng dịu dàng đến lạ thường, "... Thư Nhi, Thư Nhi, dậy ."
Đây là đầu tiên gọi cô như , mặc dù trong lòng diễn tập vô , nhưng đầu thực sự gọi , dù cô thấy, cũng khiến đỏ mặt.
Ai đó đang ngủ say vẫn chút phản ứng, ngay cả khi tinh nghịch véo mặt cô thành hình chú heo con.
Đôi môi nhỏ hồng hào véo đến mức chu , thỉnh thoảng vì thở mà khẽ rung động, vẻ đáng yêu khiến ngừng bật .
"Quả nhiên là bé heo con... chịu chuyện với ..." Một giọng nam cưng chiều vang lên.
Mắt Diệp Thư chợt mở , nào đó đang tươi rói.
Bốn mắt .
Tạ Trạch vội vàng buông tay đang véo má cô , nghĩ rằng cô thấy gọi cô là bé heo con nên mới mở mắt. Anh chút chột , bắt đầu tự biện hộ: "Anh em..."
"Nhà tiêu."
"Hả?" Tạ Trạch nhất thời phản ứng kịp.
"Em nhà tiêu, em tè."