Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 40: --- Lắp bóng đèn

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Trạch về làng sớm hơn Diệp Thư tưởng. Cô cùng bà Tạ dọn dẹp xong bếp núc, bà Tạ sang nhà hàng xóm chơi. Giờ thì cô đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo phơi khô.

 

Những bộ quần áo cô đang sẽ mặc nữa một thời gian. Thời tiết ngày càng lạnh, những lúc nắng mà gió đặc biệt lớn, hình nhỏ bé của cô cứ hễ gió thổi là run lên cầm cập.

 

lúc cô đang nghĩ tới thị trấn may thêm vài bộ quần áo mới thì bên ngoài cửa tiếng động.

 

Nghe thấy động, Diệp Thư ngoài, là giọng Tạ Trạch nên cô để ý, tiếp tục sắp xếp quần áo. Chẳng mấy chốc Tạ Trạch bước .

 

Anh thấy Diệp Thư đang giường gấp quần áo. Động tác thuần thục và tự nhiên của cô lọt mắt , khoảnh khắc đó, trái tim như đ.á.n.h trúng. Anh dường như một ảo giác, cảm thấy họ bây giờ thực sự là sẽ ở bên trọn đời.

 

Diệp Thư liếc một cái hỏi: “Về ?”

 

Nghe câu đó, mắt lóe lên tia sáng khó hiểu, khóe môi hiện rõ ý .

 

“Về .”

 

“Ăn cơm ?”

 

“Ừm, ăn .”

 

Diệp Thư ăn cơm thì quản nữa, chuyên tâm cúi đầu gấp quần áo tiếp. Tạ Trạch trực tiếp nắm lấy tay cô kéo cô dậy.

 

“Có chuyện gì ?”

 

Tạ Trạch , giả bộ thần bí : “Cô phòng đợi một lát, lát nữa gọi thì cô hẵng qua.”

 

gấp xong quần áo.”

 

“Cứ để đó, lát nữa cho.”

 

Nói xong, kéo tay cô, đưa cô ngoài.

 

Diệp Thư khỏi phòng mới thấy trong sân còn mấy nữa, tay còn cầm theo dụng cụ.

 

Mấy đó thấy Diệp Thư, mắt lập tức sáng lên, trong lòng thầm cảm thán: “Người phụ nữ sinh thật .” Chẳng trách đàn ông sẵn lòng bỏ tiền lớn lắp thứ ở quê, hóa là để dỗ phụ nữ vui lòng.

 

Tạ Trạch đưa cô phòng , chỉ một câu “cứ ở yên trong đó đừng ngoài” , ngay cả cửa cũng đóng chặt .

 

Diệp Thư còn hiểu rõ tình hình, cô hé mắt qua khe cửa ngoài mấy , chỉ thấy mấy đàn ông đó phòng cô, còn thì thấy nữa.

 

trong phòng, loanh quanh một lúc, còn đợi bao lâu, Diệp Thư cũng nữa, nhiều chân sẽ đau, cô trực tiếp đến giường Tạ Trạch lên.

 

Hừ, dù cũng từng .

 

Cô còn lén hít hít, ngửi thấy mùi gì khó chịu.

 

Không tồi, cũng coi như là một đàn ông sạch sẽ.

 

lúc cô đó sắp ngủ gật thì Tạ Trạch cuối cùng cũng phòng.

 

Anh cô một lúc lâu, cô giường , đôi mắt to chớp chớp, lúc nhắm lúc mở.

 

Cuối cùng cô cũng dần chấp nhận cả về thể xác lẫn tinh thần.

 

Nhận điều , ánh mắt cô càng thêm dịu dàng. Anh bước tới, trực tiếp ôm cô lên.

 

Diệp Thư giật tỉnh dậy, cô vẫn còn ngơ ngác, gương mặt gần ngay mắt, hỏi: “Xong ?”

 

“Ừm, xong .” Nụ mặt thể rõ ràng hơn.

 

Nói , ôm cô ngoài. Diệp Thư còn tưởng đám bên ngoài vẫn còn ở đó, định nhắc đặt xuống, vì cái thời dù họ là đối tượng của cũng nên mật quá mặt ngoài.

 

Thế nhưng khỏi cửa, cô thấy sân viện trống , nào còn bóng dáng ai khác.

 

Thôi .

 

Cô im lặng khép miệng .

 

Tạ Trạch ôm cô về phòng. Ban đầu Diệp Thư thấy, đợi đến khi gần hơn cô mới để ý đến thứ bức tường cạnh giường .

 

Hoá là——

 

Tạ Trạch giường, đặt cô lên đùi , nhẹ nhàng hôn một cái lên má cô. Không vì gì khác, chỉ vì bộ dạng của cô mà thật sự nhịn .

 

Diệp Thư dường như chút phản ứng nào với nụ hôn của , mãi đến khi Tạ Trạch hỏi cô: “Thích ?” cô mới gật đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-40-lap-bong-den.html.]

“Thích.”

 

“Lúc đèn điện ? đấy.” Ở cái làng từng thấy bóng đèn điện nào, cũng thể là do cô thường xuyên trong làng, chung cô còn tưởng bây giờ đèn điện để dùng cơ.

 

Tạ Trạch cô: “Sao thế, nhà cô hẳn là dùng từ lâu chứ.”

 

Á, lỡ lời .

 

“Ý trong làng đèn điện , còn tưởng chỉ thể dùng đèn dầu hỏa thôi chứ.”

 

Tạ Trạch kề sát gương mặt nhỏ của cô, cọ cọ má cô, trơn mềm, cảm giác thật sự quá tuyệt vời, chút nghiện .

 

“Không dùng nhiều, nhưng cũng mấy nhà dùng .”

 

Nói , cầm sợi dây công tắc đèn điện đặt tay cô: “Thử xem.”

 

Diệp Thư nắm chặt sợi dây kéo một cái, bóng đèn điện tức thì sáng trưng.

 

Oa ~ thật tuyệt.

 

“Tuyệt vời quá!” cô thán phục .

 

Tạ Trạch cũng hài lòng, quả nhiên, nghĩ lắp cho cô một cái đèn điện là sai.

 

Bên Tạ Trạch còn vui vẻ xong thì Diệp Thư mở lời: “Giờ đèn điện , thể tìm ít tiểu thuyết cho trong phòng buổi tối ? Thật sự thì báo chí cũng , kén chọn .”

 

Tạ Trạch nhướng mày, véo má cô, giả vờ trách mắng: “ là chủ nghĩa hưởng thụ tư bản, mới lắp đèn điện nhiều yêu cầu thế .”

 

Diệp Thư cũng giận, cô “hì hì” : “Buổi tối thời gian dài mà, ngủ thì buồn chán lắm.”

 

Mắt Tạ Trạch sáng lên: “ nghĩ một cách để g.i.ế.c thời gian, cô ?”

 

“Cái gì? Cái gì?” Tạ Trạch là bản địa ở đây, Diệp Thư thật sự tin lời .

 

“Chúng đăng ký kết hôn , buổi tối sẽ chơi cùng cô, sẽ buồn chán nữa.”

 

Diệp Thư:…

 

“Xì!” Diệp Thư trực tiếp đ.ấ.m một cái, cái miệng nhỏ còn luyên thuyên mắng : “Đồ đàn ông thối, đầy đầu những thứ đen tối, còn dám ô uế bổn tiểu thư!”

 

Mèo con Kute

“Ha ha ha ha ha.”

 

Sau trận lớn, Tạ Trạch nắm lấy bàn tay cô đang đ.ấ.m , đặt lên môi hôn nhẹ, nhưng mắt vẫn luôn cô, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.

 

Anh chậm rãi mở lời: “Vì thích em, nên tình khó tự chủ.”

 

Nghe câu đó, mặt Diệp Thư kìm nóng bừng lên. Này, cũng khá cách trêu ghẹo đấy chứ, thật ngờ.

 

“Mấy thứ cô đó, nếu tìm cho cô thì cô sẽ cảm ơn thế nào?”

 

Đây là đồng ý ?

 

Cô giả vờ suy nghĩ: “Cảm ơn thế nào ư? Vậy thì sẽ để giúp việc nữa.”

 

“Nghịch ngợm.”

 

Bây giờ cô đang công việc ghi công điểm, gì còn cần giúp đỡ nữa.

 

Diệp Thư nhịn trộm, cô còn trêu nữa, nhưng mở miệng chặn .

 

Tạ Trạch một tay giữ chặt gáy cô, tay ôm lấy eo cô, kéo cô ghì sát .

 

Những nụ hôn vụn vặt từ nông đến sâu, Diệp Thư dần hôn đến mức thở , mặc dù cô dường như cũng mê mẩn nụ hôn nồng nhiệt .

 

“Trạch , cháu về ?” Giọng bà Tạ vọng từ ngoài sân .

 

Diệp Thư chợt tỉnh, cửa còn đóng.

 

đẩy , đồng thời định rút cái miệng ngậm lấy, nhưng cả hai đều . Cô ghì chặt eo và đầu, miệng cũng , sức lực mạnh khủng khiếp, cô kìm chặt đến mức động đậy .

 

Tức giận, cô bắt đầu giãy giụa đùi , đó chỉ thấy Tạ Trạch khẽ rên một tiếng. Giây tiếp theo, cô cảm nhận một thứ gì đó cứng như búa đang chạm .

 

Diệp Thư nào thực sự chạm thứ bao giờ, cô ngây tại chỗ, đó lấy sức từ , lập tức đẩy đó ngã nhào xuống giường. Còn bản cô thì giày cũng , trực tiếp chạy trốn xuống.

 

giường, ánh mắt như chứa đầy sự tố cáo, nhưng hai má đỏ bừng, hổ lắm .

 

 

Loading...