Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 38: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh là đàn ông cả đời của em

 

Tạ Trạch xong lá thư, đặt nó xuống bàn, đang cúi đầu gì, hỏi: “Người là ai? Đối tượng của em ?”

 

Diệp Thư lập tức ngẩng đầu, trực tiếp lắc đầu phủ nhận, “Đâu , em đối tượng nào .”

 

Cô bĩu môi nhỏ bé nũng với vẫn đang giữ vẻ mặt nghiêm nghị, : “Người chỉ yêu mỗi thôi.”

 

“Không quan hệ đối tượng, tại em cầu xin , tại sẽ đợi em, còn tặng em giày da?”

 

Anh liếc đôi giày da đó.

 

Diệp Thư vội vàng đẩy đôi giày da xa một chút, “Ai thèm giày da của chứ, xuống nông thôn ai còn giày da nữa. Tên đầu óc , em mới chẳng thèm . Nếu nhà chút năng lực, em nhờ giúp cha em, thì em chẳng thèm để ý đến . Hắn đợi em cũng chỉ là tự đa tình thôi, chỉ là một kẻ si tình mù quáng thôi, thật đó, tin em .” Nói xong cô chớp chớp mắt .

 

“Kẻ si tình mù quáng?” Tạ Trạch hiểu lắm ý nghĩa của từ .

 

Diệp Thư lập tức giải thích: “Chính là ý theo đuổi em đó, đối tượng của em. Loại bên cạnh em nhiều lắm.”

 

Lúc hiểu, nhưng nửa , lông mày nhíu .

 

Diệp Thư tưởng cho rằng cô đang cũng là kẻ si tình mù quáng nên giận dỗi, trong lòng thầm nghĩ đàn ông đúng là quá nhỏ nhen, nhưng cô nhát gan, chỉ dỗ dành .

 

Thế là cô dậy lên đùi , vòng tay ôm cổ , giả vờ đáng thương : “Em là kẻ si tình mù quáng, em cũng thích mà, nếu thì là đối tượng của em chứ, đúng ?”

 

Tạ Trạch trong lòng khẽ khẩy, thầm nghĩ là đối tượng của em là vì thủ đoạn đó thôi.

 

“Em thật sự thích ?” Anh hỏi.

 

“Ừ ừ ừ, em thích.” Diệp Thư điên cuồng gật đầu.

 

“Vậy em chứng minh thế nào?”

 

Hả? Thích còn chứng minh ?

 

Tạ Trạch tiếp tục : “Em từng chủ động hôn , thích một sẽ hôn đó ?”

 

“Hả?” Chủ đề cũng nhảy vọt quá .

 

“Lại đây.” Nói xong khẽ nhấc cằm lên một chút, chờ đợi nào đó chủ động.

 

Nhìn gương mặt tuấn tú ở gần ngay mắt, Diệp Thư nuốt nước bọt, từ từ ghé sát .

 

Cô ngậm lấy môi hôn một cái, lùi . Thấy vẫn đang , ánh mắt như : Chỉ thôi ?

 

Do dự vài giây, Diệp Thư hôn lên môi hết đến khác, nhưng dù cô hôn thế nào cũng động tĩnh gì. Cô đành khẽ hé môi một chút, ngậm lấy môi , hôn nhiều , cho đến khi môi của sưng lên, đó vẫn bất động, chỉ là ánh mắt cô càng thêm sâu thẳm.

 

Thật là!

 

Đành liều !

 

Diệp Thư một nữa hôn , chỉ hé môi mà còn l.i.ế.m môi . Chạm đến khe hở, cô luồn lưỡi trong, quấn quýt lấy , hệt như cách hôn cô đây.

 

Cuối cùng, sự cố gắng ngừng của cô, đó cuối cùng cũng phản ứng, hơn nữa còn mạnh bạo, khiến Diệp Thư đau điếng.

 

“Ưm——”

 

Diệp Thư lùi , nhưng ấn chặt gáy.

 

Hai hôn càng lúc càng mãnh liệt, từ lúc nào mà hai chân Diệp Thư vòng qua hai bên đùi , nửa của hai dán chặt , một bàn tay lớn di chuyển lưng cô, từ từ trượt xuống , véo lấy hai bên…

 

Diệp Thư động tác cho sợ hãi đến mở to mắt, cô dùng sức đẩy vật đang trêu chọc trong miệng, đẩy vai một chút.

 

“Tay để , mau bỏ !”

 

Tạ Trạch tà mị, trực tiếp nắm lấy m.ô.n.g cô ôm lên. Suốt quá trình đó, Diệp Thư cố gắng nắm tay đẩy để cứu vớt cái m.ô.n.g của , tiếc là sự chênh lệch về sức lực khiến cô thể lay chuyển một chút nào.

 

Tạ Trạch ôm cô đến cửa , dùng chân khép cửa , ôm trực tiếp đến giường kang, đè cô xuống .

 

Diệp Thư dùng tay chống lên n.g.ự.c , “Anh, gì?”

 

Ánh mắt Tạ Trạch nóng bỏng, , đáp: “ hối hận .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-38.html.]

Mèo con Kute

 

“Hối hận cái gì?”

 

“Anh đợi tìm bố em chúng mới đăng ký kết hôn nữa, muộn nhất là năm chúng sẽ đăng ký kết hôn.”

 

Chuyện hôm nay quả thực gióng lên một hồi chuông cảnh báo cho , với điều kiện đây của cô, đàn ông ý với cô chỉ nhiều chứ ít, nếu một đàn ông nào đó đến và thể giúp cô trở về thành phố, dám tin rằng cái tên tiểu nha đầu vô lương tâm chắc chắn sẽ chút do dự mà vứt bỏ .

 

Sao nhắc đến chuyện đăng ký kết hôn nữa ?

 

Nếu cái tên Huy gì đó bây giờ mà ở mặt cô, cô nhất định đá cho hai phát, tự dưng việc gì thư, gửi giày da cho cô gì, đúng là hại cô t.h.ả.m .

 

“Em còn nhỏ mà,” cô tùy tiện bịa một lý do, “Em sớm như , hơn nữa sinh con đau lắm.”

 

Trên mặt Tạ Trạch bắt đầu nở nụ , là câu nào của cô vui lòng.

 

“Hừ, em nghĩ xa thật đấy.”

 

Diệp Thư nhăn cái mặt nhỏ , thầm nghĩ, xa , cái thời đại cái thứ tránh thai đó nhỉ? Cô cảm thấy chắc chắn là , nếu thì đây sinh con mà đẻ như lợn con , nhà nào cũng năm sáu bảy tám đứa bé, nếu hai họ năm mà thật sự đăng ký kết hôn, cô dám đảm bảo đến hai tháng cái bụng của cô to lên .

 

Biết sinh đứa đầu xong, mấy tháng m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai… , nghĩ thôi thấy kinh khủng !

 

Cô vội vàng đổi sang một nụ tươi, lành với đàn ông, “Vậy nên mà, đợi thêm chút nữa ? Anh nhất định là đàn ông của cả đời em, tuyệt đối sẽ khác.”

 

“Em đảm bảo chứ?”

 

Diệp Thư giơ tay động tác thề, “Em đảm bảo.”

 

Tạ Trạch cô mấy giây, cuối cùng mở miệng, “Được, tin em .”

 

Diệp Thư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, đó cô liền thấy đàn ông : “Đã là đàn ông của cả đời em, sẽ khác, bây giờ đòi chút lợi lộc thì quá đáng chứ?”

 

“Hả?” Diệp Thư hiểu.

 

Tạ Trạch nở một nụ đắc thắng, cúi đầu phong bế đôi môi cô nữa.

 

Diệp Thư khuấy đảo khoang miệng, cô vốn nghĩ chỉ đến thế thôi, nên vẫn luôn phối hợp.

 

Kết quả bao lâu, cô nhận đang cởi cúc áo của cô, cô vội vàng giữ chặt quần áo cho đạt ý.

 

Tạ Trạch lùi khỏi miệng cô, nắm lấy tay cô, : “Rõ ràng nãy em đồng ý mà.”

 

Diệp Thư: ??

 

Cô đồng ý lúc nào? Cô căn bản là hề hiểu ý mà.

 

“Vẫn , em tắm.” Cô buột miệng một cái cớ.

 

“Em thơm nhất, tắm đều thơm.” Rồi kéo tay cô ấn xuống hai bên.

 

Diệp Thư ngăn cản, nhưng cho dù cô đến mấy, sức lực cánh tay châu chấu cản nổi bánh xe, cuối cùng vẫn đạt mục đích.

 

Tạ Trạch cảnh tượng , cả đều ngây , cảm nhận m.á.u đang sôi trào.

 

Thì, thì đây chính là cơ thể của phụ nữ ?

 

Anh bao giờ , thì chỗ đó của phụ nữ trắng thế, tròn thế, thế, còn nhớ từng gương mặt trắng trẻo của cô một ý nghĩ lóe lên: liệu cơ thể cô cũng trắng như ?

 

Bây giờ , quả thực là trắng như , hơn nữa hình như còn trắng hơn, quả thực còn trắng hơn cả chiếc bánh bao lớn của tiệm ăn quốc doanh, còn lớn hơn nữa…

 

Anh kìm mà nuốt nước bọt, chú ý đến chiếc áo lót xa lạ , mắt hề chớp lấy một , chỉ lẩm bẩm hỏi: “Đây là chiếc áo nhỏ em ?”

 

Diệp Thư lúc cũng đỏ bừng cả mặt, cô cũng ngượng đến cực điểm, nhưng trong lòng cô một cảm giác nóng rực khó hiểu.

 

“Vâng.” Cô đáp.

 

Anh cuối cùng cũng đặt tay lên, động tác vuốt ve nhẹ nhàng đó khiến Diệp Thư run lên một cái.

 

Tạ Trạch ánh mắt sâu thẳm nơi tuyệt đó cũng run lên mấy cái.

 

“Đẹp quá!” Anh kìm mà cảm thán, giây tiếp theo trực tiếp úp lên.

 

 

Loading...