Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 34: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sữa mạch nha? Ngon thì uống nhiều

 

Diệp Thư liếc một cái, đến bàn, mở bọc vải , cầm lấy quần áo bên trong .

 

Quần áo thì cũng , cả kiểu chiết eo nữa, một cái màu xanh nhạt, một cái màu trắng, đều hoa văn cánh nhỏ. Chỉ là, mấy bộ đồ là kiểu vạt chéo cài khuy tàu, cô từng thấy cô gái trẻ nào trong làng mặc kiểu bao giờ. Có vẻ như kiểu dáng thời thì , chỉ thấy quần áo của mấy cụ già còn kiểu .

 

Cô ném quần áo lên bàn, " thích."

 

"Sao thích? Màu với hoa văn bây giờ đang thịnh hành mà."

 

"Kiểu dáng cũ quá , trong làng gì còn cô gái trẻ nào mặc như thế nữa."

 

Tạ Trạch: ...

 

Thế mà thấu .

 

Uổng công còn đặc biệt tìm vải , còn cố ý chọn hoa văn , xem cô tiểu thư thật sự dễ qua mặt chút nào.

 

Thật nghĩ kiểu quần áo là từ ký ức về bộ đồ của bà nội hồi nhỏ. Anh nhớ bộ đồ khá dài, như những bộ cô đang mặc bây giờ. Cô mặc bộ chắc chắn sẽ che vòng ba. Hơn nữa, đây là thiết kế cải tiến mà đặc biệt tìm, còn là kiểu dáng cũ nữa, sửa thành kiểu chiết eo , áo chiết eo cô chắc chắn sẽ thích.

 

"Đây là cách mặc thịnh hành nhất trong thành phố bây giờ đấy, cô cứ thử xem, thử thời ?" Anh bắt đầu bừa.

 

Diệp Thư chút nghi ngờ, "Thật ?"

 

"Thật mà, bao giờ lừa cô ."

 

Diệp Thư lúc mới cầm quần áo lên xem xét kỹ một nữa, kỹ thì đúng là khá trong trẻo và kiểu cách chút nào. Người vẫn thời trang là một vòng lặp, bây giờ thật sự đang thịnh hành trở thì .

 

"Được thôi, thử ."

 

Tạ Trạch lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

"Anh... mặt chỗ khác, trộm đấy."

 

Tạ Trạch: ...

 

Diệp Thư quần áo xong, cô soi gương một chút, hình như thật sự già dặn như cô nghĩ, trông còn vẻ thanh thuần nữa.

 

Tạ Trạch đợi lâu mà thấy động tĩnh gì, thì thấy cô mặc xong, đang soi gương ngắm nghía.

 

Anh để lộ cảm xúc, liếc bộ quần áo cô.

 

Rất , vạt áo đủ che kín vòng ba.

 

Anh bước tới, từ phía ôm lấy eo cô, cô trong gương, tiên là hôn nhẹ lên môi cô một cái, đó khen ngợi: "Đẹp thật đấy, cô nàng thanh thuần từ ."

 

Diệp Thư khen đến bật , cô hỏi: "Thật sự ?"

 

"Thật sự , đặc biệt thanh thuần, còn thanh thuần và hơn cả bó hoa bàn nữa."

 

Diệp Thư bó hoa bàn, mặt khỏi lộ nụ thẹn thùng. Bó hoa ban đầu là cô nhất quyết bắt hái cho, là để trong phòng cho . Cô cứ thích bày vẽ mấy thứ phù phiếm , đối với cô thì đó gọi là thú vui trong cuộc sống. Sau cũng tự giác, cứ hai ngày đổi cho cô một bó hoa mới.

 

"Được , tin một , bộ quần áo nhận."

 

Tạ Trạch thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng dỗ cô nàng .

 

"À đúng , còn mang cho cô một món đồ ." Tạ Trạch kéo tay cô, để cô xuống ghế, đó lấy một hộp sữa bột. Diệp Thư qua, sữa mạch nha ?

 

"Cái bổ dưỡng đấy, cô gầy như , đặc biệt mua về để cô bổ sung dinh dưỡng."

 

"Cái ngon ?" Thật nghi ngờ.

 

"Ngon chứ, thành phố ai cũng thích uống, ở nông thôn mấy ai đủ tiền mà uống . Sao? Cô từng uống ?" Không chứ, theo lý mà , điều kiện gia đình cô , đáng lẽ uống từ nhỏ chứ.

 

Diệp Thư lúc mới chợt nhận suýt chút nữa lỡ lời, nhưng cô lập tức lanh trí chữa .

 

"Ồ, ăn nhãn hiệu nước ngoài thôi, từng ăn loại ."

 

"Được thôi." Hóa cuộc sống đây của cô còn hơn tưởng tượng.

 

"Vậy hôm nay cô thử cái xem, cái cũng ngon, còn đặc biệt bổ dưỡng nữa."

 

Diệp Thư chút do dự gật đầu, "...Được."

 

Tạ Trạch cầm lấy bình thủy trong phòng bắt đầu pha cho cô. Anh còn sợ cô thấy đủ ngon, múc mấy muỗng lớn bỏ ly như thể tiếc tiền.

 

"Ấy... đừng, đừng cho nhiều thế..." Diệp Thư ngăn cản, cô chút nghi ngờ, cái thứ giống bột ngọt Ta Ta Le, thật sự ngon ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-34.html.]

 

"Nào, uống ." Tạ Trạch thì hăm hở.

 

Diệp Thư nhận lấy chiếc ly, vẻ mặt cô chút xoắn xuýt. Cô ngửi ngửi một cái, đó ánh mắt mong chờ của ai đó, cô cầm ly đặt lên miệng bắt đầu uống.

 

Mới chỉ nếm một ngụm...

 

Ọe~

 

Diệp Thư nhổ sữa mạch nha trong miệng .

 

"Khó uống quá!"

 

Tạ Trạch vẻ mặt thể tin , "Sao thế ?" Anh tin, "Cô uống thêm một ngụm nữa xem."

 

Diệp Thư lắc đầu lia lịa, "Không , uống nữa ." Nói , cô nhét chiếc ly trong tay tay .

 

"Anh thích uống thì uống nhiều , uống nữa ." Nói xong, cô còn dùng mu bàn tay lau miệng thật mạnh.

 

Bái bái bái, đúng là khó uống chịu nổi. Một mùi vị đường hóa học nồng nặc, ngọt đến suýt nghẹn c.h.ế.t cô, còn thêm mùi vị lạ nữa, chung là khó uống khó uống khó uống!

 

Tạ Trạch khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó của cô, cũng bắt đầu hoang mang.

 

Thật sự khó uống đến ?

 

Anh cầm ly lên uống một ngụm lớn.

 

Không khó uống mà, thứ ngọt như thế , khó uống ?

 

"Ngọt ngọt, ngon mà." Anh .

 

Diệp Thư thật sự thể đồng tình nổi, ở thời đại cứ hễ ăn đồ ngọt là thấy đó là mỹ vị trần gian , chỉ trách vật chất bây giờ thật sự quá thiếu thốn mà thôi.

 

Nghĩ đến đây, Diệp Thư Tạ Trạch với ánh mắt đầy đồng cảm, "Đứa trẻ ngoan, ngon thì uống nhiều ."

 

Tạ Trạch mặt sa sầm, "Cô linh tinh gì đấy?"

 

Diệp Thư bật phụt một tiếng.

 

"Dù cũng thích uống, thích thì tự uống nhiều , hì hì, bổ sung dinh dưỡng mà." Cô híp mắt, lấy lời để trả cho .

 

" bổ sung cái dinh dưỡng khỉ khô gì, cơ bắp đây , còn cô thì, cũng chỉ hơn da bọc xương một chút thôi."

 

"Xì."

 

Diệp Thư lười tranh cãi với tên đàn ông khô khan , một tên như thì hiểu cái gì chứ. Cái kiểu như cô, mặc đồ thì trông thon thả, cởi đồ thì da thịt, khó tìm đến mức nào ? Cũng chỉ vì mặt dày, cô quấn lấy, chứ thì tìm đại mỹ nhân như cô yêu chứ.

 

"Xì cái gì?" Tạ Trạch thật sự dạy dỗ cô một trận. Đối với yêu là mà cô hề sợ hãi thì thôi , đằng còn suýt nữa thì tác oai tác phúc đầu .

 

"Không gì, dù cũng uống ." Cô những lời khó .

 

" đặc biệt mua cho cô mà..." Nhìn thấy thái độ hề ơn của cô, giọng điệu tự chủ mà mang theo chút ai oán.

 

"Hì hì," Diệp Thư đến gần, ôm lấy mặt : "Vậy thì mỗi tối pha cho một ly nhé, như sẽ phí phạm. Với bà nội nữa, hai cứ uống một ly khi ngủ."

 

là một khuôn mặt tươi như tranh vẽ!

 

Anh cô với ánh mắt nóng bỏng, trực tiếp đặt chiếc ly tay xuống bàn, hai tay nâng niu khuôn mặt cô, cúi hôn lên.

 

"Ưm..." Diệp Thư đẩy , miệng đầy mùi sữa mạch nha, cô thật sự chịu nổi .

 

cánh tay gầy guộc, đôi chân mảnh khảnh của cô đẩy nổi con cơ bắp chứ. Không chỉ đẩy , mà thậm chí còn thể lay chuyển dù chỉ một li.

 

Hôn đến lúc tình cảm sâu đậm, trực tiếp vác cô lên, ôm lòng đặt lên giường.

 

Anh mạnh mẽ đè cô xuống, ôm lấy đầu cô, hôn thật sâu, như nuốt chửng cô .

 

Anh cảm thấy cơ thể dần dần nóng ran, nhưng cũng chỉ hôn đến cổ cô dám xuống nữa. Bàn tay cũng , chỉ dám dán chặt eo thon của cô, dám tùy tiện cử động.

Mèo con Kute

 

Cuối cùng kiềm chế khát khao của , hôn mạnh cô một cái, dùng chăn quấn chặt lấy cô.

 

"Thôi , ngủ sớm , đây."

 

Nói xong liền ngoài, chỉ là dáng vẻ phía lưng chút như chạy trốn thục mạng.

 

Diệp Thư chạy một mạch ngoài, cuối cùng vẫn nhịn bật .

 

 

Loading...