Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 33: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:49
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đóng chặt m.ô.n.g

 

Sau mấy ngày mưa tầm tã, bầu trời bắt đầu quang đãng, nhiệt độ mấy ngày qua giảm mạnh cũng bắt đầu dấu hiệu ấm lên.

 

Từ khi chuyển đến nhà Tạ Trạch, cuộc sống của Diệp Thư càng trở nên thoải mái hơn. Có phòng riêng , cô cũng chẳng buồn mắc màn nữa. Không những thế, Tạ Trạch dùng cách nào, tìm cho cô một công việc ghi công điểm.

 

Thực , công điểm của Diệp Thư vốn ghi nhà . Nếu tự nguyện chia công điểm của cho Diệp Thư thì khác cũng chẳng quản . Diệp Thư dù cũng là hưởng ứng lời kêu gọi xuống nông thôn để cải tạo, cộng thêm phận nhạy cảm của cô, nếu ngày nào cũng việc gì, dễ là phái hưởng lạc. Tạ Trạch mới nghĩ cách .

 

Công việc vốn là của con gái trưởng thôn, nhưng cô mới sinh con cách đây ít lâu, đang trong thời gian ở cữ, nên mấy tháng vị trí ghi công điểm bỏ trống. Mặc dù chỉ là tạm thời mấy tháng, đợi con gái trưởng thôn về thì vị trí vẫn trả , nhưng Diệp Thư hài lòng .

 

Những ngày đó, Diệp Thư thường xuyên chỉnh trang tươm tất mới ngoài. Bây giờ cô còn sợ lem luốc vì việc đồng áng nữa, dù thì cô cũng chẳng nông mấy ngày.

 

Nhiệt độ hơn hai mươi độ vẫn dễ chịu, đặc biệt đối với những nông. Họ cuối cùng cần đổ mồ hôi đầm đìa nắng nữa, thậm chí thể tận hưởng làn gió nhẹ nhàng và thảnh thơi một chút, như bây giờ chẳng hạn.

 

Mấy trai trẻ khi bận rộn một lúc thì dậy, ai nấy đều ăn ý về cùng một hướng, đó chính là vị trí của Diệp Thư.

 

Chỉ thấy cô một tay cầm bút, đang gì đó cuốn sổ tay . Họ , đó là cô đang ghi công điểm.

 

Chỉ là cũng đều ghi công điểm, trông khác biệt đến thế nhỉ? Cái bàn tay nhỏ nhắn , cách cầm bút cũng giống khác. Khác như thế nào thì chẳng ai , chỉ cảm thấy cây bút cô cầm một cách vô cùng thành thạo, hề vẻ gượng gạo như khác.

 

Lại thấy cô dùng đầu bút gõ gõ sổ, lúc rảnh rỗi còn cầm bút xoay tròn tay, cứ như thể cây bút là thứ cô gắn bó bao nhiêu năm.

 

nghĩ , tiểu thư nhà tư bản chẳng ở nhà cầm bút đó , lẽ nào như họ, từ nhỏ cầm cuốc?

 

Con với con quả thật khác . Cứ tưởng xuống nông thôn thì sẽ giống như dân quê , nhưng giờ mới chỉ cầm một cây bút thôi, cái dáng vẻ khác biệt với họ . Ấy mà cái như thế để cho tên Tạ Trạch hời , thật là... haizz!

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt về phía Diệp Thư thêm một phần tiếc nuối. lúc , một làn gió nhẹ thổi qua, một bên áo của Diệp Thư dán , một nửa dáng của cô cứ thế hiện . Cái đường cong đó, cái eo nhỏ nhắn đó, và cả cái phần nhô cao đó nữa, thời nay hiểu thế nào là dáng S-line, chỉ thấy cảnh tượng cực kỳ , mấy đều ngây .

 

Đột nhiên, Tạ Trạch bên cạnh cô, che chắn làn gió. Ánh mắt vô tình liếc xuống ruộng, những thấy bắt gặp thì liền cúi đầu bắt đầu việc.

 

Tạ Trạch thu ánh mắt về, nhíu mày mặt. Cô hề nhận sự xôn xao do gây , đôi mắt to tròn còn đặc biệt vô tội , như thể đang hỏi đến tìm cô.

 

Tạ Trạch thở dài trong lòng. Người quá xinh thì dễ thu hút ong bướm. Cho dù cô gì, cũng sẽ những kẻ điều ngửi thấy mùi mà tìm đến.

 

"Từ ngày mai phép mặc loại quần áo nữa. Mặc quần đen cho , với cả áo cũng ngắn như thế, che kín cả m.ô.n.g !"

 

Diệp Thư: ...

 

Cái lão thô kệch ở quê lên cơn gì nữa ? Cô đang tâm trạng , thấy cũng khá vui, mà tên đến sưng sỉa mặt mày, phê phán đủ thứ về quần áo của cô, còn cả m.ô.n.g cô nữa. Chẳng lẽ cô mặc quần đũng ? Thật là! Cô còn đến m.ô.n.g cô .

Mèo con Kute

 

Tạ Trạch thấy cô đáp , vẻ mặt nhỏ bé thậm chí còn lộ ý phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-33.html.]

 

"Cô thấy ?" Anh chút thổi râu trừng mắt .

 

Diệp Thư căn bản sợ .

 

"Nghe thấy cái đầu quỷ nhà á." Cô kiêu ngạo hừ một tiếng, trực tiếp bỏ , tránh xa cái tên đàn ông thối .

 

Tạ Trạch lập tức trừng mắt, thật là phản trời , nuông chiều cô gái thành hư !

 

Trước đây tiểu thư nhiều lắm cũng chỉ đỏng đảnh chút thôi, bây giờ dám cãi , thậm chí còn dám bỏ thẳng.

 

Anh bóng lưng cô, chằm chằm cái m.ô.n.g nhỏ nhắn lắc lư . Đi kiểu gì mà cứ lắc m.ô.n.g như thế gì, sợ khác cái m.ô.n.g ?

 

Tạ Trạch chỉ đưa tay vỗ cho cái m.ô.n.g đó thẳng , nhất là đ.á.n.h thêm hai cái nữa, xem cô còn dám lắc m.ô.n.g nữa !

 

cũng chỉ thể nghĩ thôi. Anh âm thầm nghiến răng, nghĩ đến việc chiều nay còn thị trấn...

 

Diệp Thư ở nhà Tạ Trạch một thời gian, mới phát hiện Tạ Trạch thường xuyên nhà. Anh dường như luôn việc , nên khi việc xong cô đều ở nhà cùng bà Tạ ăn cơm, trò chuyện.

 

Cũng bởi Diệp Thư bầu bạn, bà Tạ dạo mặt nở nhiều nụ hơn hẳn. Bà xoa xoa bàn tay nhỏ nhắn của Diệp Thư, ánh mắt giấu nổi vẻ hài lòng. Con gái vẫn là nhất, con gái quan tâm. Cứ cháu trai bà, tính cũng là đứa hiếu thuận nhất , nhưng lúc nào tâm sự chuyện trò riêng tư, còn chẳng nhiều bằng mấy ngày Diệp Thư chuyện .

 

Cháu trai cho bà cuộc sống , để bà ăn ngon ngủ yên, nó . một bà giữ căn nhà , khó tránh khỏi cảm thấy cô đơn. thấy cháu trai bận rộn suốt ngày, bà cũng dám nhiều. Bây giờ thì , ngày nào bà cũng chuyện, còn là một cô bé miệng ngọt như thế, còn thể sẽ là cháu dâu của bà nữa. Bà càng ngày càng yêu thích cô gái mặt .

 

Người già thường ngủ sớm. Diệp Thư hầm xong t.h.u.ố.c bắc cho bà Tạ mang lên, thấy bà uống xong, đưa cho bà ăn nửa quả cây, là để át vị đắng trong miệng.

 

Diệp Thư thích bà Tạ, điều liên quan đến Tạ Trạch, mà vì cụ bà nhân hậu và đối xử với cô. Mấy ngày cô đến, cô cũng phát hiện bà Tạ sức khỏe , thường xuyên uống thuốc. Tục ngữ câu "thuốc đắng dã tật", cô liền nghĩ cách , quả cây chỉ lợi cho sức khỏe, già ăn chắc chắn sẽ hơn.

 

Sau khi sắp xếp xong cho bà Tạ, Tạ Trạch vẫn về, Diệp Thư liền rửa mặt tắm rửa .

 

Cô tắm mất nửa tiếng. Khi cô tắm xong trở về phòng, liền thấy đó đang ghế trong phòng cô.

 

định mở lời hỏi về muộn thế, nhưng nhớ đến chuyện ban ngày, cô lập tức đổi giọng.

 

"Anh phòng gì?"

 

Tạ Trạch nhướng mày. Tiểu thư lời cũng sợ rụng răng , lười như sâu bọ hằng ngày là ai nữa, lười còn thích sạch sẽ, sai dọn dẹp nhà cửa cho cô, một chút bụi nào. Cái kiểu cách nhà tư bản đó, mặt còn che giấu nữa , còn thưởng cho , bảo là tiền công vất vả, hừ, thể lấy tiền của cô ? Chỉ là tiền công vất vả thì nên đưa, lúc đó lấy thứ khác , đó mới là thứ thưởng.

 

Anh đôi môi đỏ mọng càng thêm quyến rũ khi tắm xong một lúc, : "Xem quần áo bàn thích ?"

 

Mua quần áo cho cô?

 

 

Loading...