Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 22: --- Anh muốn giở trò lưu manh à?
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:38
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện đang truyền tai ở viện thanh niên trí thức gần đây là cô gái thanh niên trí thức xinh nhất, con gái nhà tư bản , mà một đàn ông nhà quê tán đổ. Sở dĩ chuyện lan truyền là vì thái độ yêu đương của hai họ hề kín đáo, thường xuyên thấy họ trong làng. Lúc đầu là buổi chiều, khi đó trong làng nhiều , ai nấy đều nông cả , hai cứ thế loanh quanh trong làng, chắc là dẫn đồng chí thanh niên trí thức Diệp quen môi trường xung quanh, kết quả mấy đứa trẻ con thấy nên chuyện mới dần dần lan .
Ban đầu còn tin, với nhan sắc và vóc dáng của đồng chí thanh niên trí thức Diệp, ngay cả cơm đồng cô cũng thích ăn, thể đồng ý lời theo đuổi của một đàn ông nhà quê chứ. dần dần, thấy họ cùng ngày càng nhiều, tuy hai hành động mật nào, nhưng thời đại , một nam một nữ ngày nào cũng ở bên thì yêu đương thì gì. Rồi đó, cái Tạ Trạch ngày nào cũng sáng sớm đến viện thanh niên trí thức đón , và thái độ của đồng chí thanh niên trí thức Diệp đối với , cô một cách ngọt ngào, đến đây, mới thực sự tin lời đồn.
Phần lớn đàn ông trong viện thanh niên trí thức khi chuyện đều đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân hối hận, thế đồng chí thanh niên trí thức Diệp vẻ kiêu ngạo, mà dễ tán đến thế, nên tiến tới . Còn các cô gái thanh niên trí thức thì lén lút chế giễu Diệp Thư tự hạ thấp bản , thành phố tìm, cứ tìm nhà quê để yêu đương, đến lúc suất về thành phố xem cô còn về nữa .
Đương nhiên cũng ghen tị với Diệp Thư, gì khác, cuộc sống hạ hương thật sự quá khổ, lẽ như Diệp Thư tìm cho một yêu đáng tin cậy để giúp nông mới là lựa chọn sáng suốt. Kiêu căng thì đáng giá mấy đồng, đổi là nắng cháy đến bong tróc cả da mặt, đau lưng mỏi gối cộng thêm vô vết thương và chai sạn tay. Nhìn khắp cả viện thanh niên trí thức , sống ung dung tự tại nhất chẳng là cô Diệp Thư đó .
Trong một thời gian, suy nghĩ của ít nhiều đều ảnh hưởng, lâu , mấy cô gái thanh niên trí thức khác trong viện cũng tìm những thanh niên bản địa để yêu đương, ai là cường tráng khỏe mạnh cả, nhưng đây là chuyện .
Suy nghĩ của dân làng thì mừng thầm, thì chờ xem kịch . Mừng thầm là vì Tạ Trạch từ nhỏ sống dễ dàng gì, bây giờ cuộc sống khá hơn còn tìm một yêu xinh , là thanh niên trí thức, là thành phố nữa chứ, nghĩ bụng chỉ cần hai đối xử với , dù là ở đây về thành phố thì cuộc sống cũng sẽ tệ. Còn những kẻ hóng chuyện thì thô lỗ cho rằng đến một ngày nào đó Diệp Thư sẽ bỏ Tạ Trạch mà về thành phố.
Sau mấy ngày nông, cuối cùng cũng đến cuối tuần để nghỉ ngơi. Tuy là cuối tuần, nhưng Diệp Thư hề ngủ nướng, vì tối qua Tạ Trạch sẽ dẫn cô chơi ở trấn, nên cô chỉ dậy muộn hơn bình thường một tiếng.
Lần Diệp Thư tự búi tóc củ tỏi cho , cô còn cố ý vén mấy sợi tóc mái lưa thưa trán và quanh tai . Quần áo thì cô mặc đại một bộ, cô chọn một chiếc áo màu đỏ bordeaux sẫm, phối với một chiếc quần đen ống suông, đây là những bộ quần áo bình thường nhất trong vali của cô , ngờ hai bộ đồ tưởng chừng đơn giản kết hợp với khá , nhưng cũng thể là nhan sắc của cô cứu vớt bộ quần áo.
Thật Diệp Thư mặc đơn giản như , là cái tên đại xa nào đó tối qua cứ khăng khăng cho cô mặc quá khi ngoài, rằng trấn nhiều kẻ , bảo cô giữ kín đáo, đừng quá nổi bật. Diệp Thư cãi , cuối cùng đành miễn cưỡng đồng ý.
Nghĩ đến khi còn đó c.ắ.n môi hồi lâu, Diệp Thư khẽ thở dài, ban đầu yêu đương cũng khá ngọt ngào, một bạn trai quan tâm , chăm sóc , cảm giác đó thật sự tệ, đặc biệt là cô hình như cũng nhận đối với đó cũng cảm tình, ngược , cô cảm thấy cũng dần dần bắt đầu thích , cảm giác trực quan nhất là cô càng càng thấy thuận mắt, thậm chí đôi khi còn thấy khá trai.
Chỉ là , mỗi hẹn hò đều hôn cô, cô cũng cho hôn, dù cảm giác hôn môi cô cũng thấy khá vui, nhưng mỗi hôn thì điểm dừng, cô thở nổi mà vẫn chịu buông tha cho cô, cô còn may mắn vì ở thời đại của cô, nếu cô ước chừng đùa giỡn đến mức xuống giường mất.
Gần đây cô phát hiện thêm một điểm cô thích, đó là đặc biệt thích quản cô, chơi ngay cả cô mặc gì cũng quản, cô gì nữa, chỉ thể đúng là một gánh nặng ngọt ngào mà!
Tiếng chuông xe đạp bên ngoài khiến Diệp Thư bừng tỉnh, cô ôm chiếc túi nhỏ chạy ngoài, thấy đó chờ cô ở cổng viện thanh niên trí thức.
Chỉ thấy yên chiếc xe đạp khung cao, đôi chân dài chống xuống đất giữ thăng bằng cho xe, chân thật sự dài, chiếc xe đạp khá cao mà chân chống xuống đất còn chống xa thật xa, nếu thì chân cũng cong .
Mọi trong viện thanh niên trí thức đều hai họ, Diệp Thư cũng chút ngại ngùng, cô đến.
"Tiểu Bang ?" Cô tìm một chủ đề để .
Tạ Trạch thẳng thắn: "Hai chơi, dắt theo gì."
Diệp Thư chút buồn , đây là chê là bóng đèn điện .
"Vậy chúng thôi."
Tạ Trạch cách ăn mặc của cô, : “Vẫn còn quá nổi bật, cả mái tóc nữa, vẫn nên tết tóc b.í.m .” Thực trong lòng thấy hôm nay cô tuyệt trần, bộ trang phục đơn giản như càng nổi bật ngũ quan xinh của cô, đặc biệt là mái tóc , khiến cô trông tinh thần, từng thấy ai tết kiểu tóc .
Cô đến , càng khác thấy.
Diệp Thư thì thẳng thừng giáng cho một cái tát, vỗ mạnh cánh tay , tức giận : “Anh bớt lo chuyện của tiểu thư đây .”
Tạ Trạch bật ha hả, “Được , nữa.” Thật sự thể thêm nữa, nữa thì cô tiểu thư đỏng đảnh chắc xù lông mất, thể thấy trang phục hôm nay của cô phần tiết chế hơn , bộ đồ mới đúng là như một con công. Nghĩ , chuyện cũng trách cô , chỉ thể trách cô trời sinh quá xinh .
“Lên .”
Diệp Thư lên yên , Tạ Trạch bắt đầu đạp xe.
Đạp một lúc, Diệp Thư hỏi mệt , lắc đầu mệt.
Mèo con Kute
Anh thực sự mệt, chỉ là đạp xe đạp thôi, cô quá nhẹ, cơ bản mấy trọng lượng, hơn nữa chỉ cần nghĩ đến lưng là cô, sức lực dồi dào mệt.
Lại qua một lúc nữa, Diệp Thư bắt đầu im lặng, vì m.ô.n.g cô đau quá, cái yên xe bằng sắt, lúc đầu thì , nhưng lâu thật sự cấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-22-anh-muon-gio-tro-luu-manh-a.html.]
“Sao gì nữa? Nóng quá ?”
“Không , là cái yên xe , cấn quá.” Cô ngượng dám m.ô.n.g đau .
Nghe cô , Tạ Trạch nghĩ cô nàng da mềm thịt mịn , chắc chắn sẽ cảm thấy cấn, điểm đúng là bỏ qua.
Anh dừng xe , cởi áo , may mà bên trong vẫn mặc một cái áo ba lỗ.
Diệp Thư thấy dừng xe cởi áo cũng ngớ .
Anh định gì đây?
Sau đó cô thấy lấy chiếc áo cởi quấn mấy vòng quanh yên , với cô: “Tạm thời chỉ thể thế thôi, em cố chịu một chút, chúng sắp đến nơi . Đến trấn, sẽ tìm chỗ mua một cái đệm.”
Diệp Thư ngờ chu đáo đến mức , cô ngọt ngào đáp: “Được ạ.”
Sau khi lên đường trở , Tạ Trạch cố tình tránh những con đường đá sỏi, chỉ sợ phía cảm thấy quá xóc.
“Nếu mệt quá xóc thì em cứ vịn eo , đừng để ngã xuống.”
“Ừm ừm.” Diệp Thư do dự một lát, cuối cùng vẫn vòng tay ôm lấy eo .
Cô phía nhịn mà lén , quả nhiên hình , bụng là cơ bắp.
Đến trấn, hai đạp xe nữa, Tạ Trạch dắt xe bộ song song với Diệp Thư. Diệp Thư thực nắm tay , dù đây cũng là đầu tiên cô yêu đương, hôm nay coi như là hẹn hò đầu tiên của cô và , nắm tay thì thật là vô vị quá mất?
Nào ngờ Diệp Thư định tiến gần thì khác nhắc nhở.
“Khụ.”
“Bây giờ ở bên ngoài, chúng nên quá mật.”
Diệp Thư vui, lúc thì những lời đường hoàng, tối đến lúc ai, vồ lấy cô hôn là ai nữa.
Tạ Trạch thấy cô vui, dỗ dành: “Ngoan, phong khí xã hội bây giờ là như , đợi chúng đăng ký kết hôn thì ai quản chúng nữa.”
Diệp Thư sững sờ, cô bất giác thốt lên: “Chỉ là yêu đương thôi mà, ai là đăng ký kết hôn chứ?”
Đến lượt Tạ Trạch sa sầm mặt.
“Em đăng ký kết hôn với ?”
Diệp Thư:…
Anh đăng ký kết hôn ? Chẳng chỉ là yêu đương thôi ? Yêu đương là yêu đương, đăng ký kết hôn là đăng ký kết hôn, hai chuyện khác mà, nhưng khuôn mặt đang sa sầm của , cô dám thật nữa.
“Em giở trò lưu manh ?”
Diệp Thư:…
Cái gì mà giở trò lưu manh, rõ ràng mấy giở trò lưu manh là mới .
Tạ Trạch Diệp Thư vẻ mặt chột , còn dáng vẻ lanh lợi đó nữa, đại khái đoán suy nghĩ trong lòng cô, thế là mặt càng đen hơn.