Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 20: --- Anh là người yêu của tôi, đối tốt với tôi là điều đương nhiên.
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:36
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai trở về cửa khu thanh niên trí thức. Diệp Thư định bảo buông tay thì đó nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn.
Tạ Trạch kéo cô gần . Anh gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo tinh xảo mặt, một nữa khẳng định: “Từ bây giờ em là yêu của đấy, cho phép em ngày mai chối bỏ .”
Diệp Thư lúc căn bản nên lời về việc hai giờ là yêu. Cô cảm thấy hổ, thậm chí dám thẳng .
Cô đành sang một bên, cho đến khi tay lay nhẹ, cô mới một câu: “Vậy… chúng ngày mai gặp nhé.”
Tạ Trạch sự e thẹn của cô, mỉm : “Được.” Vừa cúi xuống hôn một cái lên má cô.
Ưm, mềm mượt và căng mọng, cảm giác chạm cực kỳ tuyệt vời.
Diệp Thư giây tiếp theo liền che mặt , cô mở to mắt, trong ánh mắt đầy vẻ thể tin .
Người , đúng là to gan thật, ngay cửa khu thanh niên trí thức mà cũng dám hôn cô!
Tạ Trạch vẻ đáng yêu của cô cho rung động, trong lòng ngứa ngáy, như kiến bò.
“Vào , nghỉ ngơi sớm.”
Diệp Thư liếc xéo một cái, trở về khu thanh niên trí thức. Tạ Trạch ở cửa dõi theo cô, cho đến khi cô nhà, cánh cửa đóng chặt, cúi đầu bật .
Lúc ngủ hết, Diệp Thư nhẹ nhàng lên giường, xuống, đắp chăn là thấy thoải mái.
Cô mở mắt cảm nhận bóng tối mặt, trong đầu ngừng tua ngược chuyện xảy tối nay: cái ôm đó, và cả lời tỏ tình đó nữa.
Diệp Thư bất giác c.ắ.n nhẹ môi , lúc thần thái cô đặc biệt e thẹn, rõ ràng là một bộ dạng trái tim đang rung động, chỉ là ẩn giấu trong bóng tối.
Ngày hôm , Diệp Thư thức dậy bắt đầu chải tóc và trang điểm. Có lẽ là vì đó bằng lòng giúp cô việc , hôm nay cô thức dậy với tâm trạng đặc biệt , tết b.í.m tóc ngân nga một điệu nhạc. Cô tết tết mấy , cuối cùng mới ưng ý với b.í.m tóc tết, lúc thì cao một chút, lúc thấp một chút, giờ thì vặn hảo. Cuối cùng, khi ngoài, cô soi gương một nữa, thấy vấn đề gì mới bước .
Cô cũng là để cho , cô chỉ là thích thôi, hơn nữa hôm nay tâm trạng khá , thì cô càng vui vẻ hơn nữa chứ.
Ngô Tiểu Đan thấy đồng chí thanh niên trí thức Diệp cuối cùng cũng khôi phục vẻ rạng rỡ thường ngày, cứ như gió thổi. Mặc dù cô chuyện gì xảy , nhưng cảnh trong lòng cô vẫn khá vui vẻ.
Đến đồng lúa mì, Ngô Tiểu Đan bước đến gần thấy Tạ Trạch.
Cô thấy Tạ Trạch đang trừng mắt chằm chằm đồng chí thanh niên trí thức Diệp, ánh mắt vẫn sáng rực.
“Sao đến sớm thế?”
Ngô Tiểu Đan thấy đồng chí thanh niên trí thức Diệp hỏi .
Lại thấy Tạ Trạch lời hỏi của đồng chí thanh niên trí thức Diệp thì đột nhiên , nụ đặc biệt… quyến rũ, đó liền : “Làm xong cho em , để em sớm về nghỉ ngơi.”
Ngô Tiểu Đan về phía đồng chí thanh niên trí thức Diệp, chỉ thấy đồng chí thanh niên trí thức Diệp vẻ e thẹn, liếc Tạ Trạch một cái nhanh chóng lảng , đó đáp một tiếng “Ồ.”
Ngô Tiểu Đan cảm thấy giữa hai gì đó khác lạ , mặc dù cô vẫn hiểu khác lạ ở chỗ nào, chỉ đây Tạ Trạch thường lén lút đồng chí thanh niên trí thức Diệp với ánh mắt đặc biệt sáng rực, mà hôm nay dám công khai thể hiện biểu cảm đó mặt đồng chí Diệp. Hơn nữa , đồng chí Diệp bắt đầu e thẹn, đây rõ ràng hề như . Và tuy chỉ liếc qua một cái, nhưng cô phát hiện , mắt đồng chí Diệp cũng trở nên lấp lánh .
Ngô Tiểu Đan chút hiểu, chỉ cảm thấy hai hình như ngầm hiểu và mặc định một chuyện, còn là chuyện gì thì cô tài nào hiểu nổi. cô cũng chẳng còn thời gian suy nghĩ nhiều nữa, vì đến giờ bắt đầu công việc .
Diệp Thư bóng cây, tuy trời vẫn nóng nhưng cô cảm thấy lúc trời đặc biệt xanh, khí cũng đặc biệt trong lành, còn thấy tiếng chim hót nữa.
Sao tiếng chim hót nhỉ, Diệp Thư khắp xung quanh, phát hiện cành cây mấy con chim sẻ đang dính ríu rít hót. Nhìn thấy cảnh tượng đáng yêu cô bật . Nơi chim sẻ từ khi nào , đây cô từng phát hiện .
“Em đang gì thế?” Tạ Trạch tới.
Diệp Thư đầu , thấy đến là Tạ Trạch thì trở nên e thẹn.
“Sao tới đây?” Cô ngại dám hỏi xong việc .
“Anh mang đồ cho em .”
Đồ? Đồ gì cơ?
Cô lúc mới chú ý thấy tay mấy cái cà mèn và cả một cái bình nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-20-anh-la-nguoi-yeu-cua-toi-doi-tot-voi-toi-la-dieu-duong-nhien.html.]
Tạ Trạch đặt các hộp cơm cho cô, đặt bình nước tay cô.
“Giờ trời nắng to, em uống chút nước .”
Diệp Thư ngoan ngoãn mở bình nước, mở thấy đó chủ động thông báo: “Cái bình rửa nhiều lắm , chắc chắn mùi .”
Diệp Thư nhịn “chậc” một tiếng bật , cô ngửa cổ uống một ngụm nước, cô phát hiện ——
Cô ngạc nhiên đó, : “Sao nước lạnh thế?” Thực so với đời thì nước thể gọi là lạnh, chỉ là Diệp Thư ngờ trời nóng thế mà thể uống nước mát lạnh đến , rằng thông thường nước mang theo đều nhiệt độ nóng lên hết mới .
Tạ Trạch thấy cô quả nhiên thích nước mát , trong lòng cũng thấy thỏa mãn.
“Anh ngâm giếng cả đêm, sáng mới vớt lên cho bình đấy.”
“Ồ.” Ra là thế, thật là lòng.
Trong lòng Diệp Thư ngọt ngào.
“Tranh thủ còn mát em cứ uống nhiều chút, còn nữa,” thuận tay mở các hộp cơm mặt .
Sau đó mắt Diệp Thư sáng bừng, chỉ thấy trong những chiếc hộp mở, một hộp đựng trứng gà và ngô thái sẵn, một hộp đựng mấy loại trái cây sạch, còn một hộp khác là bánh đậu xanh và kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.
“Sáng ăn sáng chắc ngon miệng đúng , đói thì ăn chút , thấy khô cổ thì uống nước.”
Thế thì quá là thịnh soạn !
Diệp Thư giờ đây cảm thấy mặt thật vĩ đại, thật giỏi giang, đôi môi nhỏ của cô cũng kìm mà cất lời khen ngợi.
“Anh giỏi quá .” Dừng một chút : “Đối xử với em cũng nữa.”
Tạ Trạch nhận ánh mắt ngưỡng mộ của cô, trong mắt tràn đầy ý : “Em là yêu của , đối xử với em là điều đương nhiên.”
“Thôi , việc đây, em cứ nghỉ ngơi cho khỏe ở đây nhé.”
Diệp Thư ngoan ngoãn gật đầu.
Đợi xa , Diệp Thư mới cầm một miếng trái cây lên ăn.
Mèo con Kute
Lúc miệng thì ngọt, nhưng trong lòng còn ngọt ngào hơn, Diệp Thư tủm tỉm.
Hóa yêu đương đến , thế yêu sớm hơn .
Chờ Tạ Trạch cắt xong lúa mì, tiên vết thương tay Diệp Thư. Thấy vết thương khô nhưng đóng vảy, với cô buổi tối hãy bờ sông cạnh khu thanh niên trí thức, sẽ bôi t.h.u.ố.c cho ngón tay cô.
Giờ quan tâm như , Diệp Thư đương nhiên sẽ từ chối. Trước khi , cô cầm một chiếc cà mèn vẫn còn đầy trả .
“Em ăn hết nhiều thế , còn tự ăn .”
Sợ nghĩ nhiều, cô cố ý giải thích: “Em thích ăn lắm, chỉ là dày em nhỏ, em ăn no nên mới còn thôi.”
ngờ Tạ Trạch lập tức cầm lấy hộp cơm, còn với cô thật rạng rỡ.
“Ăn no thì đừng ăn nữa, kẻo đau dày. Cái mang về giải quyết, em ăn hết cứ đưa , sẽ ăn hết cho em.”
Người chuyện thế nhỉ…
Diệp Thư lời mà mặt chút nóng bừng, cứ như thể sẽ ăn hết đồ ăn thừa của cô .
Lời thật chút vô lý, hơn nữa xong cô còn thấy hổ, cứ như thể hai họ sẽ như thế nào , rõ ràng mới yêu đương thôi mà.
Cuối cùng cô chỉ đáp một câu: “Anh chuyện đúng là mồm mép tép nhảy quá .”
Tạ Trạch vẻ mặt cô đỏ bừng, trong mắt lóe lên một tia sáng tối, bật .