Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 161: Ngoại truyện: Diệp Thư gốc vs Phó giáo sư (1) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau hiểu lầm , Diệp Thư tưởng rằng sẽ bao giờ gặp cái vị phó giáo sư phiền phức nữa, nhưng thật may…
Một hội nghị học thuật do học viện của cô phụ trách, cô đương nhiên trở thành nhân viên phụ trách của hội nghị , đúng là "nước phù sa chảy ruộng ngoài".
Cô đeo thẻ nhân viên, ở cửa hội nghị đón tiếp các chuyên gia học thuật.
Mèo con Kute
Suốt quá trình luôn giữ nụ môi, hướng dẫn ký tên, dẫn đường.
Cô đến sớm hơn hai tiếng để sắp xếp hội trường, thành thật mà cô giờ chút mệt , lưng cũng thẳng lên .
Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Diệp Thư ở vị trí đăng ký, chống nạnh vặn vẹo phần .
Cũng khá là mệt , trách gì bố cô cứ cô chẳng chịu khổ.
Ngay khi cô đang nhăn nhó khuôn mặt nhỏ bé cố gắng xoa dịu sự khó chịu, một giọng nam trầm ấm vang lên từ phía đầu.
“Ký tên ở đây ?”
Diệp Thư vội vàng rụt tay về, lập tức thẳng , nở nụ chuẩn nhất thể, ngẩng đầu lên, “Vâng ạ…”
Âm cuối tan khí.
Là , vị phó giáo sư cô đột nhập nhà riêng.
Diệp Thư hồn, điều chỉnh biểu cảm, “Chào thầy, đây là bảng đăng ký, thầy ký tên ở đây là ạ.”
Người đàn ông nhận cây bút cô đưa, phóng khoáng ký tên .
Thông thường các giáo sư lớn ngoài việc ký tên còn cần nhân viên dẫn , Diệp Thư vỗ nhẹ bạn học bên cạnh, đó mới giật phản ứng , vội vàng dậy, “Thầ-thầy, mời thầy lối ạ.”
Cô mới bước một bước, kịp rời khỏi góc bàn thì va một trai đang chạy tới.
Cậu trai đó là bạn học cùng khóa với cô, tên là Lâm Mặc.
May mà lực va chạm lớn, cốc sữa tay Lâm Mặc vẫn vững vàng.
Lâm Mặc cũng là thiếu tinh ý, trong mắt thấy vị khách mời đang cạnh đó, vững Diệp Thư : “Diệp Thư, mệt lắm , xem tớ mua gì cho .”
Diệp Thư lúc chỉ bịt mặt vờ như ở đây, cô Lâm Mặc cảm tình với , dù hành vi của cũng chẳng hề kín đáo, chỉ cần những ai hai họ đều Lâm Mặc đang theo đuổi cô.
Và cô cũng rõ với Lâm Mặc từ lâu , hiện tại cô ý định yêu đương, mong từ bỏ việc theo đuổi .
Cô cảm thấy khách sáo , tính tình của cô trong mấy năm gần đây tiết chế nhiều, nếu là , cô chắc chắn sẽ chẳng thèm liếc mắt lấy một cái, từ nhỏ đến lớn cô luôn đối xử như với những mà cô ưa.
Thế nhưng Lâm Mặc là một lạc quan khó hiểu, còn tự tìm lý do cho , rằng mỹ nữ khó theo đuổi là chuyện bình thường, sẽ tiếp tục cố gắng, "gái sắc sợ giai lì" đại loại thế, cô vẫn còn đang ngơ ngác thì tự "cưa đổ" một cách khó hiểu như , khiến cô cạn lời.
Tuy nhiên, cũng chẳng ý gì, chỉ là thực sự chẳng chút tinh ý nào, ví dụ như cái chuyện hiểu lầm , đối với cái tính cách vô tình mà luôn thể tạo những tình huống ngượng chín mặt như thế, một từ mới mà cô học ở thế giới khá hợp với : "vô duyên".
Nói chung, cô thật sự bó tay với Lâm Mặc.
Lâm Mặc đặt cốc sữa lên bàn, mặt đầy đắc ý, thành nhiệm vụ xong, thoắt cái biến mất dấu vết.
Diệp Thư cốc sữa bàn, khẽ thở dài, tùy ý liếc mắt một cái, vô tình đối mắt với đàn ông .
Người đàn ông cô, trong mắt rõ ràng ý trêu chọc, rõ ràng lớn hơn cô là bao, nhưng đeo một cặp kính gọng, tạo một cách lớn với phận sinh viên của bọn họ, toát khí chất điềm tĩnh và cấm dục.
Diệp Thư là đầu tiên rời mắt.
Khi cô đàn ông, chỉ thấy bóng lưng thanh nhã của …
Cô tờ danh sách đăng ký, thầm tên trong lòng: Phương Húc Bạch.
Nữ sinh viên khi tiễn khách xong xuống, cô nàng mặt đầy si mê, ôm mặt hồi tưởng khuôn mặt tuấn tú , cuối cùng vẫn nhịn mà chuyện với Diệp Thư.
“Diệp Thư, thầy giáo đỉnh quá mất, tớ cứ tưởng giáo sư ở trường đều là mấy ông cụ nhỏ như thầy chúng chứ, ngờ một tuyệt vời như !”
Nói , cô nàng hồi tưởng vài câu ngắn ngủi trao đổi với vị giáo sư , trong lòng càng thêm phấn khích.
“Tuy tớ thích kiểu trai 'cún con' hơn, nhưng hình tượng soái ca công nghệ cao học thức cấm d.ụ.c thật sự khiến thể kìm lòng , quá tuyệt vời!”
Diệp Thư ngẩn lời cô nàng , nhấm nháp kỹ cái cụm từ miêu tả , “soái ca công nghệ cao học thức cấm dục”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-161-ngoai-truyen-diep-thu-goc-vs-pho-giao-su-1.html.]
Cô khẽ gật đầu, bày tỏ sự đồng tình sâu sắc.
Cô nhận ở thời đại đặc biệt giỏi tổng kết, hơn nữa mô tả đúng trọng tâm, mới đến như cô hiện tại vẫn khó mà học kỹ năng .
Nữ sinh viên thấy Diệp Thư trả lời , đụng nhẹ vai cô hỏi thêm một câu: “Cậu mau, tớ đúng !”
Diệp Thư vội gật đầu, đồng tình : “Cậu chính xác!”
Nữ sinh viên lúc mới hài lòng, lẩm bẩm một câu: “Không cái kiểu thầy giáo văn phòng dạy học thì giữ dáng thế nào nhỉ, đừng cởi áo lộ cái bụng bia thì đúng là mất hết cả hình tượng…”
Diệp Thư trong lòng khẽ “hề hề” một tiếng, cô gái nghĩ cũng nhiều thật, nhưng mà… cô lo lắng thừa , về vóc dáng của , cô , những bụng bia, mà thậm chí còn cơ bụng nữa…
Cả hội nghị chỉ kéo dài hơn 3 tiếng rưỡi, Diệp Thư với tư cách là nhân viên, quan sát diễn biến bộ hội nghị, phát hiện sớm các tình huống bất ngờ và xử lý kịp thời.
May mắn , hội nghị diễn suôn sẻ, các vấn đề nhỏ hầu như xảy .
Hội nghị kết thúc, các giáo sư ở các học viện đều ngoài chụp ảnh kỷ niệm, điều nghĩa là lát nữa hội nghị sẽ chính thức kết thúc.
Nghĩ đến đây, Diệp Thư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lát nữa cô nhất định sẽ về nhà ngủ một giấc thật đời.
Đang mải nghĩ về việc về nhà sẽ tận hưởng thế nào, thì tiếng thầy giáo cắt ngang.
“Diệp Thư, Diệp Thư.”
Diệp Thư hồn, đáp lời, về phía thầy giáo.
khi thấy đàn ông bên cạnh thầy giáo, hiểu cô cảm thấy tự nhiên.
Thầy giáo của Diệp Thư là một ông cụ nhỏ hiền lành, trong mấy học trò của ông, ông quý Diệp Thư nhất.
Gia thế , xinh , tính tình trầm , những thái độ học tập tích cực, mà việc còn cẩn trọng.
Nếu cô bé chịu khó học tiếp, ông giữ cô trường giáo viên, con gái giáo viên đại học, thể diện mệt mỏi.
Cũng giống như vị phó giáo sư trẻ tuổi mới về của học viện Kinh tế , từ nước ngoài về “mạ vàng” bằng cấp, học vấn cao, năng lực giỏi, còn điển trai, gia cảnh cũng , trong hội nghị ông tùy tiện chuyện vài câu, vị thanh niên ưu tú còn đối tượng, lập tức nghĩ ngay đến học trò của .
Ông thầm nghĩ hai xứng đôi, nhưng bản cũng tiện quá rõ ràng, song giới thiệu để hai quen thì vẫn thể, nảy sinh tình cảm thì .
Khi Diệp Thư đến gần, thầy giáo : “Diệp Thư, đây là giáo sư Phương của học viện Kinh tế, chính là vị giáo sư thầy bảo em gửi tài liệu cho.”
Nói xong, ông sang Phương Húc Bạch, “Chuyện học trò của kể với , cũng là tại lúc đó vội quá, kịp liên lạc với thầy, cô bé chỉ nghĩ đến việc thành nhiệm vụ giao, chứ cố ý chạy nhà thầy .”
Nói xong thầy giáo tự phá lên.
Diệp Thư càng thêm ngượng chín mặt, cô thầy giáo cô bình thường là một ông cụ nhỏ nghịch ngợm.
Lúc đó cô sợ đàn ông sẽ mách thầy, nên mới nghĩ đến việc tự khai thật với thầy, kết quả giờ thì…
Biết thế .
Phương Húc Bạch mặt nở nụ nhạt, Diệp Thư, đáp: “ , cô giải thích .”
Diệp Thư đang về tờ giấy ghi chú .
“Vậy thì , hiểu lầm là , ha ha ha, đây, Diệp Thư, chúng cùng chụp một tấm ảnh nào.” Vừa , thầy giáo vẫy tay về phía Diệp Thư.
Diệp Thư bất lực, lẩm bẩm trong lòng, cái tật cũ của thầy giáo bao giờ mới bỏ đây.
Thầy còn kéo cô học trò giữa để chụp ảnh cùng hai , còn bảo cô đừng ngại ngùng, thẳng lên một chút.
Cô thật : “Thầy ơi, thầy đừng lộ liễu quá như chứ.”
Cạch ——
Ảnh chụp xong.
Diệp Thư cảm thấy chắc chắn chụp , biểu cảm chắc chắn cực kỳ gượng gạo, tư thế cũng cứng nhắc, vì cô dám chạm đàn ông bên cạnh.
cô vẫn ngửi thấy mùi hương thoang thoảng từ , cô nhiều ở thời đại thích dùng nước hoa, cô thường xuyên sặc, nhưng mùi hương hề nồng gắt, mà dễ chịu một cách bất ngờ.
Anh… cũng dùng nước hoa ?