Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 154: --- Ngoại truyện: Độc thoại của Tạ Trạch
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi ký ức, nghèo đói là điều thường ngày của , hồi nhỏ hiểu những chuyện , lớn hơn một chút mới gia đình vất vả đến nhường nào.
Thật trong làng ai cũng mấy khá giả, chỉ là nhà đặc biệt hơn một chút, cha , nhà đàn ông trụ cột.
Câu " đàn ông trụ cột" là câu nhiều nhất từ nhỏ, sự vất vả của bà nội cũng thấy rõ, nên khi chút sức lực, bắt đầu tìm cách để giải quyết vấn đề lương thực.
Mục đích của đơn giản, đó là để bà nội và chịu đói nữa, còn gì thì quan tâm, vả , trộm gà móc ch.ó thì là gì .
cây trồng trong làng chỉ bấy nhiêu, thể trộm mãi . Công việc của đội cũng , dù bao nhiêu nữa, nhà cũng thấy thêm nhiều lương thực, càng đến cơn thèm ăn thể kìm nén của khi tuổi tác ngày càng lớn.
vẫn thường xuyên chịu đói.
Điều khó khăn hơn là sức khỏe của bà nội thể trì hoãn nữa.
Thế là liều mạng chạy thị trấn tìm cơ hội, chỉ cần thể giải quyết hai vấn đề của , gì cũng màng, nếu bà nội mất , thì c.h.ế.t cũng c.h.ế.t .
Không bà nội, mỗi ngày vẫn tiếp tục cặm cụi lụng vất vả, ăn no bụng, ngày hôm vì lương thực mà tiếp tục lụng vất vả, chi bằng c.h.ế.t quách cho .
ngờ thực sự , tuy vất vả, thực sự kiếm tiền, tin rằng trong làng mấy ai nhiều tiền bằng tiền trong tay .
Có tiền thật , như ý đưa bà nội khám bệnh, với bác sĩ rằng tất cả các loại t.h.u.ố.c đều dùng loại nhất, bởi vì còn thiếu tiền nữa .
Có tiền quả nhiên thể cũng cứng cáp hơn, còn vì một miếng ăn mà cúi lưng việc từ sáng đến tối ngoài đồng nữa, thời gian rảnh rỗi, hứng thú ngẩng đầu ngắm mảnh đất , mặc dù cảnh vật đó chẳng gì đáng để thưởng thức.
Sau khi tâm thả lỏng, thỉnh thoảng cũng trò chuyện với trong làng, giống như thích trêu chọc con ch.ó ở đầu làng .
Cũng chỉ là g.i.ế.c thời gian thôi.
Cuộc sống vẫn vô vị, nhưng cũng tạm .
Có lẽ trong làng kiếm tiền, bắt đầu sắp đặt giới thiệu đối tượng cho .
Ha, họ lẽ căm ghét hầu hết trong làng , và càng ý định dính líu với bất kỳ phụ nữ nào.
trông vẻ cợt nhả, nhưng thực lạnh lùng vô tình.
Cho đến khi đầu tiên thấy cô , ban đầu chỉ là một cái liếc mắt vô tình, nhưng thể rời mắt nữa.
Màu vàng non đó là ấn tượng đầu tiên của về cô , thế giới của vì màu vàng mà bắt đầu màu sắc.
Dù trải qua gần hết cuộc đời, cũng diễn tả cảm giác như thế nào, chỉ là mãi mãi thể quên sự rung động đó, đến mãi , học một từ từ cháu trai: npc (nhân vật chơi).
mới chợt hiểu .
Thì thế giới của từng thực sự bắt đầu, nó là màu xám trắng, nó vận hành như một chương trình. Tất cả bao gồm cả đều sống như những npc.
Vì cô , thế giới của mới bắt đầu màu sắc, những suy nghĩ khác biệt so với những npc khác, chấp niệm.
từng nghĩ sự của bà nội và việc cô bỏ trốn là những khủng hoảng lớn nhất đời .
yêu cô , nên như vớ cọng rơm cứu mạng mà nắm chặt lấy cô , may mắn là cô với , cô cũng yêu , cô bằng lòng ở bên .
Cô lẽ , chính tình yêu của cô cứu mạng .
Sao nỡ lòng nào thực sự đ.á.n.h gãy chân cô , chỉ là cam tâm thôi, cam tâm buông cô , cam tâm cứ thế c.h.ế.t , nhưng nếu cô thực sự chịu yêu , nghĩ sẽ buông tha cô , sẽ một ngày như , và ngày đó chính là ngày c.h.ế.t.
May mà, may mà cô yêu .
Đó là thời gian hạnh phúc vô cùng.
Không bà nội giận , vì bà nội, sống hơn một chút, nhưng cô , mới thế nào là hạnh phúc, thế nào là nhớ nhung khôn nguôi.
gì cũng nghĩ đến cô , cô ở bên thì nhớ cô , cô ở bên thì cũng nỡ rời mắt khỏi cô , mỗi thức dậy, mở mắt thấy cô trong vòng tay , khuôn mặt ngủ say chút phòng của cô , trời lúc đó hạnh phúc đến nhường nào.
cố tình luôn điều, một một phá hoại cuộc sống của .
thể để cô toại nguyện.
Đương nhiên là thù tất báo, khiến kẻ chướng mắt biến mất khỏi cuộc đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-154-ngoai-truyen-doc-thoai-cua-ta-trach.html.]
Cái gì mà thế giới trong sách, cái gì mà nam chính nữ chính.
thừa nhận khi sự thật chút d.a.o động ngắn ngủi, nhưng khi về đến nhà thấy cô , sự chắc chắn đều vứt bỏ đầu trong tích tắc.
Thế nào cũng , chỉ cần cô ở bên là .
Sau chúng con, so với bản đứa bé, việc đứa bé là con của cả hai chúng càng khiến phấn khích.
, cô .
Trong những ngày đêm đó, vô xem xét những gì xảy hôm đó, vô tự trách , chính gián tiếp đẩy cô .
Giá như lúc đó còn giữ một chút lý trí, để cho đó một con đường sống, thì cô biến mất.
tìm cách, đều .
Mèo con Kute
Cô thể .
Hạnh phúc của sẽ bao giờ trở nữa.
Sau trong cuộc đời chỉ một việc, đó là tìm cô , điều dường như trở thành chấp niệm mới của .
với con cái, nhưng thể kiểm soát bản , cảm thấy sắp phát điên , mỗi ngày trong đầu cứ như một sợi dây đang căng thẳng, khi tỉnh táo thì nhớ cô , khi ngủ thì mơ thấy cô , thà rằng phát điên còn hơn.
Một cô khác sống gần chúng , với con, đây là dì của nó, với nó rằng dì của nó và của nó trông giống hệt , dặn nó nhất định nhớ rõ hình dáng của .
Ban đầu nhớ cô quá mãnh liệt, liền xem cô , vốn tưởng sẽ khiến lòng dễ chịu hơn, nhưng ngờ ngược , ngay khi thấy, lòng liền chua xót khôn tả, trở về nhà trốn phòng, đau lòng đến rơi nước mắt.
Rõ ràng là cùng một , so với cặp song sinh, họ giống như cùng một cá thể hơn, nhưng cố tình là cô .
Cố tình là cô …
Chỉ cần nghĩ đến điều , tim đau thắt, về , cố ý xem cô nữa, nếu nhớ quá thì chỉ xem ảnh cưới của chúng .
Tấm ảnh đó, trong những ngày luôn ở bên , ban đầu thường xuyên vuốt ve khuôn mặt cô trong ảnh, nhưng do vuốt ve nhiều quá, màu sắc chút phai nhạt nên dám vuốt nữa.
bao giờ từ bỏ việc tìm cô , cứ thế tìm mười năm, vẫn kết quả.
mới ba mươi mấy tuổi, rõ ràng vẫn còn trẻ, nhưng bắt đầu bệnh tim đập nhanh, nghĩ lẽ là do nhớ cô quá mà .
Trong mười năm , Tiểu Bảo cũng lớn, đứa con trai cô sinh cho , trông giống , chỉ là đen như .
hiểu đứa trẻ hiểu sự cố chấp của , cũng thấy đau lòng cô , đứa con cô yêu thương đến , cuối cùng vẫn thua bởi thời gian.
Một cách tình cờ, gặp một thầy bói đến từ Hương Cảng, vốn tin, nhưng một câu của ông khiến nắm hy vọng.
Sao nghĩ nhỉ.
Nếu cô thể , tại thử xem thể đến đó .
tốn nhiều công sức để đến Hương Cảng, khi cãi vài câu với Tiểu Bảo, lời là thật lòng, nhưng cũng chút cố ý trong đó.
là một cha trách nhiệm.
Tiểu Bảo trong lòng vẫn dựa dẫm , nhưng đến Hương Cảng thì định về nữa, điều đối với Tiểu Bảo là tàn nhẫn, nhưng cuộc đời là như , nó luôn học cách đối mặt, sẽ ở bên nó cả đời, từ đến nay đều là ích kỷ, dù nó là con trai .
Trái tim chỉ thể chứa một , và bây giờ sẽ tìm cô .
Nghi lễ bắt đầu.
Cơ thể dâng lên cảm giác khó chịu, nhưng trong lòng vô cùng thoải mái, dù kết quả thế nào, là tìm thấy cô là c.h.ế.t , cũng giải thoát.
từ từ nhắm mắt , là ảo giác , hình như thấy một thế giới khác, thấy cô .
Cô vẫn như trong ký ức của , vẫn xinh đến thế…
, bao nhiêu năm , cuối cùng cũng gặp cô .