Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 153: Đại kết cục ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì ở Giang Thành họ họ hàng, Tết thăm hỏi xong ông bà Chung, cả nhà cũng ngoài nữa.

 

Bây giờ Tiểu Bảo lớn hơn một chút, thể giao tiếp và cũng suy nghĩ riêng của , thỉnh thoảng chỉ là nũng chút thôi, thường thì chuyện tử tế với nó, nó sẽ lời.

 

Vì thế Tạ Trạch cũng vội vàng gọi dì Trần trở , để dì ở nhà cho đến khi Diệp Thư nhập học hẵng .

 

Ba một nhà ở nhà, ngoài quấy rầy. Tạ Trạch phụ trách mua thức ăn và nấu cơm, Diệp Thư cơ bản là chỉ đàn ông việc, chơi với Tiểu Bảo.

 

Chiều hôm đó, Tạ Trạch dẫn thằng bé cùng vắt sữa dê, tay kèm tay dạy nó cách nặn. Đợi vắt đầy một bát sữa dê bế thằng bé bếp nấu sữa.

 

Đợi sữa dê nấu xong, Tạ Trạch múc hai bát nhỏ để nguội.

 

Thằng bé suốt quá trình đều ôm chặt cổ bố. Tạ Trạch thì một tay việc, một tay vịn eo thằng bé, khiến nó vững vàng đùi .

 

Tiểu Bảo nóng bốc lên từ bát sữa dê, nó ghé đầu bát thổi mấy . Thổi xong ngón tay nhỏ chỉ sữa dê, : "Nóng, nóng."

 

Vừa chu môi động tác thổi.

 

Tạ Trạch đáp lời nó: " , bây giờ nóng lắm, lát nữa nguội thì uống cùng nhé."

 

Đợi sữa dê trong bát nguội bớt, Tạ Trạch mới bưng sữa dê phòng khách, với thằng bé trong lòng: "Bây giờ gì nào?"

 

Thằng bé lập tức hiểu ý, hướng về phía phòng gọi: "Mẹ ơi, ơi, uống sữa!"

 

Diệp Thư thấy tiếng thì đặt đồ đang xuống, bước thấy hai bố con đang , cùng với hai bát sữa đặt bàn.

 

Cô bước tới, nắm bàn tay nhỏ của thằng bé đặt lên miệng hôn hôn: "Tiểu Bảo ngoan quá, gọi uống sữa nè."

 

Vừa tranh thủ hôn thêm mấy cái chỗ hõm thịt mu bàn tay thằng bé.

 

Trên đầu truyền đến hai tiếng "hừ hừ" đầy dụng ý của đàn ông.

 

Diệp Thư ngẩng đầu, đàn ông đang , bĩu môi, dường như chút bất mãn.

 

Khóe môi cô cong lên.

 

Lòng bàn tay che mắt thằng bé , giây tiếp theo kiễng chân hôn lên môi đàn ông một cái, khẽ thì thầm: "Cảm ơn chồng."

 

Người đàn ông lúc mới nở nụ .

 

Thằng bé bên che mắt nên đang sức giãy giụa. Diệp Thư rụt tay về, cô bưng một bát sữa dê, với thằng bé: "Tiểu Bảo, uống sữa con."

 

Người đàn ông vỗ vỗ m.ô.n.g thằng bé.

 

Giây tiếp theo thằng bé rành rọt: "Mẹ uống ."

 

Diệp Thư bưng bát , khóe mắt liếc đàn ông, cuối cùng ánh của hai đàn ông lớn và nhỏ , uống cạn sạch sữa dê trong tay.

 

Đợi đến khi dì Trần , Diệp Thư cũng học, thời gian thằng bé chuyện cũng ngày càng trôi chảy hơn.

 

Ngày đầu tiên học, Diệp Thư thằng bé gọi dậy.

 

"Mẹ ơi, mau dậy , sắp đến giờ ăn sáng ."

 

Diệp Thư bế thằng bé từ mép giường lên, hôn "cạp" một cái nó.

 

Ăn sáng xong, Tạ Trạch nắm tay Diệp Thư định ngoài. Thằng bé đáng thương ở cửa phòng khách, bĩu môi họ ngoài.

 

Vẻ mặt đáng thương vô cùng, nhưng thằng bé một lời nào, hề một câu giữ .

 

Tối qua, cả Tạ Trạch và Diệp Thư đều chuyện với thằng bé. Một với thằng bé rằng nó lớn , thể cứ bám lấy mãi. Một thì với thằng bé rằng học, để nó tự chơi ở nhà, đến giờ ăn cô sẽ về.

 

Thằng bé lọt hết, nên bây giờ gì, chỉ là cái vẻ mặt thật sự đáng thương.

 

Dì Trần tới nắm tay thằng bé, dỗ dành: "Đi nào, dì dắt con đồ ăn ngon nhé."

 

Dì Trần hơn nửa tháng tiếp xúc với thằng bé, để thằng bé thể gần gũi với , ngay ngày đầu tiên cùng thằng bé đồ ăn vặt, quả nhiên nhanh khiến thằng bé thiết với .

 

Cứ tưởng cũng thể thành công đ.á.n.h lạc hướng thằng bé, ngờ thằng bé chịu đáp lời, rút tay khỏi tay dì Trần, mắt dán chặt hai sắp ngoài.

 

Diệp Thư bộ dạng cứng đầu của thằng bé, trong lòng xót xa buồn .

 

Thế thì cô nỡ chứ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-153-dai-ket-cuc.html.]

Cô buông tay đàn ông , , một tay bế thằng bé lên.

 

"Đưa Tiểu Bảo cùng , dù cũng lái xe mà, đợi em đến trường đưa nó về cũng mà."

 

Vừa cần đàn ông đồng ý , trực tiếp ôm thằng bé ngoài.

 

Đợi xe chạy đến cổng trường, Diệp Thư khi xuống xe, hôn đủ bàn tay nhỏ của Tiểu Bảo, đảm bảo với thằng bé rằng nhất định sẽ ăn cơm cùng thằng bé buổi trưa, lúc mới lưu luyến xuống xe.

 

Đợi Diệp Thư xa , Tạ Trạch mới đứa con trai mắt đỏ hoe, trêu chọc: "Tối qua là tiểu nam tử hán , tiểu nam tử hán còn nhè ."

 

Thằng bé lau lau nước mắt, với bố bằng giọng non nớt: "Tiểu Bảo là tiểu nam tử hán, Tiểu Bảo kiên cường, Tiểu Bảo thích nhất."

 

Nghe những lời trẻ con của con trai, Tạ Trạch giật giật khóe môi, xoa đầu thằng bé một cái.

 

——

 

Diệp Thư nhanh thích nghi với cuộc sống ở trường, cô thể thuận lợi lấy bằng nghiệp đại học, về nhà thể ở bên Tiểu Bảo. Vì cô chọn dành nhiều công sức hơn khi ở trường, về nhà, thời gian của cô đều thuộc về hai đàn ông trong nhà.

 

Cùng với việc chính sách hiện tại mở cửa, Tạ Trạch cũng dần mở rộng công việc kinh doanh của nhà máy. bất kể bận rộn đến , chỉ cần về đến nhà là còn quan tâm đến công việc nữa, tâm ý ở bên Diệp Thư và Tiểu Bảo.

 

Lại một năm trôi qua, khi Tiểu Bảo hơn hai tuổi, Diệp Thư m.a.n.g t.h.a.i thứ hai thành công.

 

Hai từ bệnh viện về đến nhà, Diệp Thư lập tức ôm chặt Tiểu Bảo, với Tiểu Bảo rằng nó sắp .

 

Tiểu Bảo vẫn hiểu là gì, Diệp Thư đặt Tiểu Bảo lên xích đu, nhẹ nhàng đu đưa xích đu cho nó.

 

"Làm nghĩa là Tiểu Bảo sẽ một em trai hoặc em gái. Em trai hoặc em gái sẽ cùng Tiểu Bảo lớn lên cùng , cùng học. Sau dù bố còn nữa, Tiểu Bảo cũng sẽ cô đơn một ."

 

Cô vẫn còn nhớ, nhớ trong sách Tiểu Bảo trải qua thời niên thiếu cô đơn như thế nào.

 

Tiểu Bảo hiểu, hỏi: “Sao bố ở đây ạ, ngày nào Tiểu Bảo cũng thấy bố mà.”

 

Diệp Thư xoa đầu nhóc con, gì thêm.

 

Tạ Trạch một bên, lắng cuộc trò chuyện giữa cục cưng và con trai, nụ môi từng biến mất.

 

Lần m.a.n.g t.h.a.i thứ hai , Diệp Thư quyết định mang bụng bầu đến trường học, thể nghỉ học như khi mang Tiểu Bảo nữa. May mắn , nhóc con trong bụng đặc biệt ngoan ngoãn, ngoài việc chân cô sưng phù, cô hề cảm thấy khó chịu.

 

Mang thai mười tháng, đến ngày lâm bồn, cô thuận lợi hạ sinh Nhị Bảo, là một bé gái.

Mèo con Kute

 

Tạ Trạch bế Tiểu Bảo cùng ngắm Nhị Bảo đang ngủ, với Tiểu Bảo, đây chính là em gái của nó.

 

Tiểu Bảo sờ sờ má em gái, đó vươn cổ hôn một cái lên má em gái.

 

Ngắm em gái thơm tho mềm mại một lúc lâu, Tiểu Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ lên với bố: “Tiểu Bảo thích em gái.”

 

——

 

Vài năm nữa trôi qua, Tiểu Bảo đến tuổi nhà trẻ, việc đầu tiên nó mỗi ngày khi từ nhà trẻ về nhà là tìm em gái, đối với em gái càng đặc biệt cưng chiều, mỗi em gái ăn cơm nó đều giành phần đút.

 

Còn Diệp Thư cũng nghiệp, cô hiện đang việc trong nhà máy của gia đình, đảm nhiệm mảng kinh doanh quần áo mới nhất của nhà máy. Theo lời đàn ông , nhà máy khóa kéo thể cứ mãi chỉ khóa kéo.

 

Vừa Diệp Thư hứng thú với mảng quần áo , gu thẩm mỹ của cô cũng , những bộ quần áo cô thiết kế khi sản xuất thị trường đều nhận phản hồi .

 

Gần đây họ sắp chuyển nhà, chuẩn chuyển sang một căn nhà nhỏ hai tầng.

 

Căn nhà sân nhỏ ban đầu còn đủ chỗ ở nữa, vì bố Diệp sắp đến đây.

 

Tạ Trạch sớm chọn căn nhà phù hợp cho cả gia đình, phòng của bố vợ cũng sắp xếp xong xuôi.

 

Diệp Thư tâm sự hết với chồng, bây giờ là cô đang sống trong thế giới , tuy cô Diệp Thư nguyên bản, nhưng bố của thế giới vẫn là bố của cô.

 

Trong lòng cô vẫn còn nuối tiếc, thể gặp bố thật sự của .

 

Đến ngày bố Diệp đến, hai dẫn theo hai đứa trẻ sớm chờ ở nhà ga.

 

Diệp Thư bế em gái, Tạ Trạch bế Tiểu Bảo.

 

Cho đến khi thấy bóng dáng bố Diệp, Diệp Thư vẫy tay với bố Diệp.

 

Đây cũng là bố của cô mà.

 

Sau gia đình họ sẽ bao giờ chia cắt nữa.

 

 

Loading...