Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 152: Trò hay ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến ngày Tết, Tạ Trạch ghế dán câu đối, Diệp Thư ôm thằng bé mặt xem.

 

Diệp Thư chỉ câu đối dạy thằng bé nhận mặt chữ, thằng bé trông đặc biệt nghiêm túc. Đợi Tạ Trạch dán xong bước xuống ghế, thằng bé bắt đầu đòi bế.

 

Chuyện thật hiếm , Diệp Thư thầm thấy buồn , thế là thuận nước đẩy thuyền nhét thằng bé lòng .

 

Thằng bé chui lòng kéo áo , ngón tay nhỏ chỉ câu đối, cái miệng nhỏ líu lo : "Dán dán, Tiểu Bảo dán dán."

 

Hèn chi tự dưng đòi bố bế, hóa là cũng dán câu đối.

 

Tạ Trạch đỡ m.ô.n.g thằng bé, lấy một chữ "Phúc" bàn, đó đến cửa bếp nắm tay thằng bé cùng dán chữ Phúc.

 

Dán xong bộ, còn nắm tay thằng bé dán những chỗ mép dính chắc.

 

Diệp Thư , cảm thấy đàn ông đáng tin cậy hơn nhiều, dạy con đều là cầm tay chỉ việc, hơn nữa ít , thực tế, như cô, chỉ thằng bé mà mắt sáng rực.

 

……

 

Anh tay vẫn cầm cây cọ dán hồ, đang định đặt cọ về chỗ cũ, thì thấy thằng bé cây cọ đầy vẻ hứng thú.

 

Anh nhướng mày, hỏi thằng bé: "Thích cái ?"

 

Vừa dí cây cọ dán hồ mặt thằng bé, suýt chút nữa là thằng bé "dán dính" , thằng bé trực tiếp sợ hãi rụt cổ .

 

……

 

Nhìn thấy cảnh , Diệp Thư khỏi đầy vạch đen trán.

 

Cô bước tới đ.ấ.m một quyền: "Vừa nãy còn thấy đáng tin cậy mà giờ chuyện . Đừng suốt ngày trêu nó nữa, nó sắp chơi hỏng mất ."

 

Tạ Trạch tươi, thuận tay ném cây cọ dán hồ, ngón tay đưa đến cằm thằng bé, cù lớp da mềm mại của nó. Thằng bé nắm chặt nắm tay nhỏ đặt bên miệng khúc khích.

 

Tạ Trạch Diệp Thư, : "Em xem, thằng bé thích lắm."

 

Diệp Thư kéo tay khỏi cằm thằng bé, nhéo một cái eo : "Anh đang trêu mèo trêu ch.ó đấy ."

 

Người đàn ông lời của Diệp Thư chọc ha hả, một tay kéo cô gần, ôm lòng.

 

Diệp Thư bất ngờ áp n.g.ự.c , kịp phản ứng thì thằng bé cũng theo đó mà ôm chầm lấy cô.

 

"Mẹ ơi, ơi."

 

Khoảnh khắc , Diệp Thư cảm thấy vô cùng hạnh phúc, cô đưa tay ôm chặt cả thằng bé, vòng tay ôm lấy eo đàn ông.

 

Buổi tối ăn xong bữa cơm giao thừa, đàn ông sớm lấy pháo hoa mua . Anh cố ý cách Diệp Thư và thằng bé một xa, khi châm lửa pháo hoa tay, mới đưa cho cô.

 

Diệp Thư chút bất mãn: "Em con nít, em cũng tự châm mà."

 

Tạ Trạch bế thằng bé lên, đặt pháo hoa tay nó. Tay thì nắm c.h.ặ.t t.a.y thằng bé, kéo tay nó xoay xoay pháo hoa.

 

"Không , tiện tay châm luôn ."

 

"Cái gì mà , em mới quan trọng chứ. Ý em là em tự tay ."

 

Người đàn ông bắt đầu đ.á.n.h đố cô, giả vờ ngây ngô .

 

Tạ Trạch , đợi pháo hoa tay thằng bé tắt hẳn, lấy một cây pháo hoa khác đặt tay Diệp Thư, châm lửa cho cô.

 

Pháo hoa châm tóe vài tia lửa, ôm chặt thằng bé chạy lùi . Thằng bé xốc tới xốc lui, những sợ mà còn phá lên thật to.

 

……

 

Cái đàn ông đúng là...

 

Thằng bé chơi đủ thì ngáp, tinh thần cũng chút lơ mơ. Tạ Trạch bế ngang đứa bé, dỗ dành, chẳng bao lâu thằng bé ngủ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-152-tro-hay.html.]

Đặt thằng bé về giường, khỏi phòng.

 

Trong phòng khách, Diệp Thư ghế xem TV, thấy đàn ông bước , cô giơ hai tay đòi bế.

 

Tạ Trạch bế cô lên, xuống ghế, đặt cô lên đùi .

 

Diệp Thư áp n.g.ự.c , tay cũng đặt n.g.ự.c vẽ vòng tròn.

 

"Chán quá, TV cũng chẳng , cũng chẳng trò giải trí nào khác."

 

Lúc vẫn Gala mừng xuân, Tết nhất mà đến một chương trình khởi động cũng xem . Trong nhà chỉ ba họ, thằng bé ngủ là chỉ còn hai họ, lạnh lẽo quá.

 

Tạ Trạch cúi đầu cô: "Nhớ nhà ?"

 

"Cũng chút," Diệp Thư thành thật trả lời, "Trong nhà lạnh lẽo quá, nhà ít thế , chẳng chút náo nhiệt nào cả."

 

Dừng một lát: "Vài hôm nữa, chúng thăm chú Chung dì Chung ."

 

Người đàn ông vùi mặt cổ cô, hít hà mùi hương cơ thể cô, thấp giọng đáp: "Được, đều theo em."

 

Nói xong, bắt đầu hôn lên làn da cô từng chút một.

 

Diệp Thư cảm thấy ngứa, cô rụt cổ , bàn tay ấm áp luồn vạt áo.

 

Nhẹ nhàng xoa nắn.

 

Diệp Thư khẽ c.ắ.n môi, nãy vẫn đang chuyện , đột nhiên thế ...

 

Nụ hôn của đàn ông rơi xuống: "Không em còn thêm một em bé nữa , chúng nhiều chuyện thể sinh em bé hơn."

 

Tạ Trạch ngẩng đầu, môi áp lên môi cô, dịu dàng mà kiềm chế. Dần dần, thở dần trở nên nặng nề, nụ hôn cũng trở nên sâu hơn. Toàn Diệp Thư mềm nhũn, chỉ thể mặc cho đàn ông tùy ý trêu chọc.

 

……

 

Sáng hôm khi thằng bé tỉnh dậy, Diệp Thư vẫn còn đang ngủ. Nó dậy định qua, hành động khá mạnh, một tay vén chăn .

 

Tạ Trạch lập tức tỉnh giấc.

 

Mở mắt thấy chăn con trai vén lên, Diệp Thư cũng vì thế mà lộ. Tối qua ồn ào muộn, xong việc là ngủ luôn, giờ cả hai đều trần truồng.

 

Anh đang định kéo chăn đắp cho Diệp Thư, nhưng thằng bé thấy "khẩu phần ăn" quen thuộc, liền nhào tới, há miệng đòi ăn.

 

Tạ Trạch lúc nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng chặn thằng bé, che "khẩu phần ăn" của nó.

 

Thằng bé "ào" một tiếng, c.ắ.n trúng mu bàn tay của bố ruột.

Mèo con Kute

 

Diệp Thư tiếng động cho tỉnh giấc, cô mở mắt thấy màn "thao tác" bá đạo của hai bố con mặt, chút kịp phản ứng.

 

Lại liếc lòng bàn tay đàn ông, ngẩng đầu , hỏi: "Anh đang gì đấy?"

 

Tạ Trạch hiếm khi cứng họng, chậm hơn vài nhịp mới dời đầu thằng bé , đắp chăn cho Diệp Thư, lúc mới rụt tay .

 

Diệp Thư cạn lời, cái đàn ông , khi rút tay còn "thật thà", cứ véo cô một cái mới chịu.

 

Tạ Trạch ngây ngô với Diệp Thư: "Có lạnh ?"

 

Diệp Thư lườm một cái: "Không ." Chỉ là sáng sớm thức dậy vô duyên vô cớ "ăn đậu phụ" nên tâm trạng vui vẻ cho lắm.

 

Lúc thằng bé xông lên, ôm lấy đầu Diệp Thư: "Mẹ ơi, con uống sữa."

 

……

 

Tạ Trạch một tay bế thằng bé qua, vén chăn xuống giường, với con trai trong lòng: "Bố đưa con uống sữa nhé."

 

Diệp Thư cau mày đôi cha con , sáng sớm tinh mơ bày trò gì nữa đây .

 

 

Loading...