Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 147: --- Chúng ta hẹn hò lại đi

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả nhà lên xe lửa, Tạ Trạch mở đường, tìm chỗ đặt đứa trẻ đang ngủ say lên giường, đắp chăn cẩn thận.

 

Diệp Thư ngay , cô trực tiếp xuống giường tầng đối diện, đặt túi xách của xuống.

 

Từ trong túi lấy ấm nước đưa cho , "Uống chút nước ."

 

Tạ Trạch nhận lấy ấm nước của vợ yêu, mở ấm , ực ực uống vài ngụm.

 

Diệp Thư , mặt tủm tỉm.

 

Mỗi ngoài, vất vả đều là . Không chỉ nào cũng mang vác hành lý, giờ còn thêm một thằng nhóc con nữa.

 

"Anh mệt ?"

 

Cô ngẩng đầu hỏi .

 

Tạ Trạch nụ của vợ yêu, lòng khẽ động.

 

Anh thuận thế xuống bên cạnh cô, một tay vòng qua eo cô, liếc lối , xác nhận ai, lúc mới cúi đầu nhanh chóng trộm một nụ hôn.

 

Sau đó dùng mũi cọ cọ mũi vợ yêu, nhẹ giọng : "Không mệt."

 

Diệp Thư thì đến ngọt ngào cả mặt.

 

Tạ Trạch mắt cũng nỡ chớp lấy một cái, si mê chằm chằm nụ của cô.

 

Anh rõ, hạnh phúc mặt cô hiển hiện rõ ràng.

 

Anh gần như buột miệng thốt : "Bảo bối, em hạnh phúc ?"

 

Diệp Thư mắt , kiên định trả lời.

 

"Em hạnh phúc."

 

Trái tim Tạ Trạch như đ.á.n.h trúng ngay lập tức, chua chát. "Anh cũng hạnh phúc."

 

Cuộc trò chuyện của hai gián đoạn bởi đám đông lối . Tạ Trạch bên ngoài, lợi dụng ưu thế về thể hình của che chắn phần lớn bên cạnh, tay vẫn nắm chặt lấy eo cô.

 

Diệp Thư nghiêng đầu, dựa vai .

 

Cô thật sự cảm thấy hạnh phúc.

Mèo con Kute

 

Lại thấy thằng bé đang ngủ đối diện, đó là kết tinh tình yêu của hai .

 

Một lúc , cô áp : "Đợi chúng về nhà, chúng hẹn hò ?"

 

Anh cô.

 

Diệp Thư trong mắt chút nghịch ngợm, cô chớp chớp mắt: "Giống như lúc mới yêu , chúng hẹn ngoài ăn cơm, cùng xem phim, còn dỗ em vui nữa cơ."

 

Anh vẫn hiểu lắm: "Chúng đây xem phim , em còn ngủ gật nữa mà."

 

Diệp Thư lập tức chút đổ mồ hôi hột.

 

Cô kiên nhẫn tiếp tục giải thích: "Không cái đó , là chúng giống như lúc xác định quan hệ yêu đương , theo đuổi em, nên hẹn em ăn cơm, xem phim ."

 

Anh lúc mới hiểu: "Sao tự nhiên em chơi cái ?"

 

Ờ...

 

thể là vì nãy trái tim đập mạnh quá, nên mới đột nhiên cùng tận hưởng cảm giác yêu đương .

 

Giờ nghĩ , lúc họ ở bên chút ép buộc, dù thì đối với cô là như .

 

Kết hôn cũng , quyết định cũng nhanh.

 

Hiện tại họ cứ dính chặt lấy như , khiến cô cảm giác đang yêu nồng nhiệt lâu . Vì cô mới nghĩ chiêu , nhân lúc cô bây giờ còn học, thời gian rảnh rỗi, thể nũng một chút .

 

Lại thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Bảo, cô nghĩ đến một việc quyết định từ lâu...

 

——

 

Đợi về đến nhà, là ngày hôm .

 

Thím Trần sớm đợi ở nhà. Vừa thấy Diệp Thư bế Tiểu Bảo sân, bà vội vàng bước tới bế thằng bé.

 

Kết quả, Tiểu Bảo trực tiếp vòng tay ôm lấy cổ chịu cho thím Trần bế.

 

"Ối dào, Tiểu Bảo nhớ thím nữa ?"

 

Diệp Thư với thím Trần, giải thích: "Thằng bé ngủ dậy, sáng ăn cũng nhiều, nên đặc biệt dính em. Lát nữa cho b.ú no là ngoan thôi."

 

Nói đến đây, trách .

 

Nói gì mà sợ khác thấy, trời còn sáng lay thằng bé dậy cho b.ú sữa, khiến giờ thằng bé cả uể oải, còn liên tục phát cáu, chắc bụng cũng đói .

 

Bế thằng bé nhà, nhanh chóng cho nó b.ú sữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-147-chung-ta-hen-ho-lai-di.html.]

 

Tạ Trạch đặt hành lý xuống, đầu hỏi thím Trần: "Thím Trần, bình sữa dặn thím mua qua điện thoại, thím mua ?"

 

"Mua , mua ." Nói xong, thím Trần chạy bếp, đó lấy bình sữa ngâm nước nóng.

 

" rửa sạch , thể dùng ngay."

 

Tạ Trạch nhận lấy bình sữa, lời cảm ơn, đó cầm bình sữa phòng.

 

Tạ Trạch cầm bình sữa tay, cạnh vợ yêu, mắt chằm chằm thằng bé đang b.ú sữa.

 

Thằng bé chắc là cảm nhận áp lực quen thuộc, tốc độ b.ú sữa đột nhiên nhanh hơn nhiều, còn giơ tay nắm lấy 'khẩu lương' của .

 

Một giây , Tạ Trạch trực tiếp gạt tay thằng bé xuống. Thằng bé còn giãy giụa vài cái, thấy thật sự thoát , cũng mặc kệ, nhưng sức b.ú sữa miệng càng lớn hơn.

 

Diệp Thư chút dở dở , cô ngẩng đầu : "Anh đừng trêu thằng bé."

 

Anh còn chằm chằm thằng bé, với giọng nghiêm túc: "Anh sợ nó c.ắ.n em."

 

Thằng bé thật sự đói , ăn no liền ngủ .

 

Diệp Thư khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của nó, cúi đầu hôn một cái, ngửi thấy mùi sữa thằng bé, lòng cô lập tức mềm nhũn. Cô với : "Tiểu Bảo của chúng đáng yêu, ?"

 

Anh cũng khuôn mặt đang ngủ của thằng bé, khẽ "ừ" một tiếng.

 

Thằng nhóc con chỉ đáng yêu lúc ngủ thôi, bình thường thì đáng ghét hơn nhiều.

 

Diệp Thư đặt thằng bé lên giường, Tạ Trạch với cô về chuyện bình sữa.

 

Anh cầm bình sữa tay với vợ yêu: "Sau thằng bé sẽ dùng bình sữa để uống sữa."

 

Diệp Thư lý do Tiểu Bảo dùng bình sữa uống sữa, nhưng cũng khỏi cảm thán tốc độ việc của .

 

"Có cần xem xét ? Em sợ Tiểu Bảo quen ăn."

 

Tạ Trạch đôi má phúng phính của thằng bé, : "Nó ăn thế nào cũng ngon, chuyện quen ăn ."

 

Diệp Thư nghĩ nghĩ: " vắt sữa phiền phức lắm, là cứ cho b.ú trực tiếp , em sẽ canh chừng nó."

 

Giờ vắt sữa quả thật phiền phức. Năm nay cũng máy vắt sữa, vắt sữa chỉ thể dùng tay thôi.

 

"Anh sẽ giúp em vắt."

 

Diệp Thư bĩu môi, vẻ mặt chút khó coi. Một lúc , cô mới lẩm bẩm: "Vậy em giống như con cừu non trong sân ."

 

Con cừu non thím Trần vắt sữa cho cô uống, cô thì chồng vắt sữa cho con uống.

 

Tạ Trạch véo má cô, : "Nói linh tinh gì đấy, trong đầu bắt đầu nghĩ lung tung ."

 

Diệp Thư vẫn còn đang do dự, kết quả thêm một câu: "Đừng hổ, còn uống , giờ chỉ là vắt sữa thôi mà."

 

Diệp Thư đẩy cái đầu to của xuống, đó trách mắng: "Nói linh tinh, Tiểu Bảo còn ở đây nữa, con nít nên hiểu mấy chuyện , hiểu hả?"

 

Tạ Trạch khẽ hừ một tiếng, bụng nghĩ: Cái thằng nhóc con gì mà nên hiểu chứ.

 

lời đàn ông thì quả thật bao giờ sai.

 

Ăn trưa xong, Diệp Thư tắm, sảng khoái dễ chịu. Cô định ôm Tiểu Bảo ngủ một giấc, đợi khi Tiểu Bảo tỉnh dậy là thể cho b.ú sữa ngay.

 

xuống, đàn ông cũng theo phòng.

 

"Anh nhà máy buổi chiều?"

 

Anh lâu đến đó , giờ về Giang Thành, chẳng lẽ xem tình hình nhà máy ?

 

Cho đến khi đàn ông khóa trái cửa phòng, thuận tay nhấc cái bình sữa bàn lên, trái tim Diệp Thư mới bắt đầu thót .

 

"Có, cần nhanh ? Hay là ngày mai hãy bắt đầu?"

 

Người đàn ông nhanh chậm tiến gần, "Đã thì là hôm nay. Thằng nhóc lát nữa tỉnh dậy là thể uống ngay ."

 

Người đàn ông quả thực sức bền đáng kinh ngạc. Mấy Diệp Thư đều thôi , đủ thì , nhưng cứ nhất quyết bỏ cuộc. Cuối cùng, quả nhiên một cách lấy sữa dễ dàng hơn.

 

Sau một hồi mặt đỏ tim đập, bình sữa cuối cùng cũng đầy.

 

Diệp Thư thở hổn hển. Đây thực sự là sợ cô mệt ? Sao cô cảm thấy còn mệt hơn cả tự cho con b.ú chứ.

 

Tóm là chẳng dễ dàng chút nào.

 

Tạ Trạch bình sữa đầy ắp, cuối cùng cũng nở nụ .

 

"Lát nữa Tiểu Bảo tỉnh dậy là thể uống ngay ."

 

Tiểu Bảo cảm ơn cái ông bố ruột .

 

Diệp Thư thầm rủa trong lòng.

 

 

Loading...