Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 146: --- Cuộc Đấu Trí Của Hai Cha Con
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:31:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho đến khi m.ô.n.g thằng bé bố ruột đ.á.n.h đỏ ửng cả lên, Diệp Thư thật sự đau lòng quá, lúc mới vội vàng kêu dừng .
"Được , đủ , đừng đ.á.n.h nữa."
Tạ Trạch vợ đang đau lòng chứ.
Anh đưa m.ô.n.g thằng bé dí sát mặt vợ, dùng tay vỗ vỗ mấy cái "duang duang", m.ô.n.g thằng bé rung lên mấy nhịp.
"Em xem, thằng bé nhiều thịt thế , đ.á.n.h đau ."
Diệp Thư: ...Người đàn ông gì thế , trẻ sơ sinh cũng tôn nghiêm chứ.
Người đàn ông quấn tã lót cho thằng bé, tiện tay ném nó trở giường đất, ánh mắt còn đầy uy lực liếc thằng bé một giây.
Thằng bé mím môi vẻ mặt ủy khuất, trong khóe mắt những giọt nước mắt to như hạt đậu chực trào mà rơi.
Tạ Trạch căn bản thèm để ý đến chiêu trò đó của thằng bé.
Anh mặt vợ, ghé sát chỗ thằng bé cắn.
Mèo con Kute
Rõ ràng chút sưng tấy, đau lòng thôi, dùng tay nhẹ nhàng nâng lên xem xét khắp nơi, quả nhiên phát hiện bên một chỗ c.ắ.n sâu, suýt chút nữa là rách da.
Hèn chi vợ kêu đau, hóa là c.ắ.n đến mức !
Anh đầu liếc thằng bé một cái, giọng cũng chút hung dữ.
"Sau đừng hòng b.ú sữa nữa, vắt cho mà uống bằng bát!"
Thằng bé lập tức dọa cho òa lên tại chỗ, mà to hơn cả lúc nãy đ.á.n.h mông.
Diệp Thư kéo kéo tay đàn ông, "Anh dọa thằng bé sợ ."
Tạ Trạch thật sự nổi giận, bảo bối tâm can mà cẩn thận nâng niu, bảo bối tâm can khó khăn lắm mới trở , mới ngày thứ hai con cắn, còn c.ắ.n đến mức , thể tức giận chứ.
Không ai phép vợ thương, ngay cả là con trai , cũng sang một bên!
Anh căng mặt, gì nữa, chỉnh quần áo cho vợ, bế cô rời khỏi giường đất, một mạch bế cô đặt lên ghế.
Anh cầm đôi đũa đặt tay vợ, "Em ăn mì , đừng để ý đến thằng nhóc thối đó."
Diệp Thư còn đứa trẻ thêm chút nữa, nhưng đàn ông xoay đầu .
"Em đừng để ý đến nó, cứ để nó tự suy nghĩ , nó thật sự tưởng cả thế giới đều xoay quanh nó đấy."
...Thằng nhóc con mới mấy tháng tuổi, thì hiểu cái gì mà suy nghĩ chứ...
thấy đàn ông thật sự giận dữ, Diệp Thư ngoan ngoãn lời, dùng đũa gắp mì bắt đầu ăn.
Vừa ăn mấy miếng, cô gắp một quả trứng trong bát, chính xác hơn là lòng trắng trứng.
Người đàn ông chu đáo bỏ lòng đỏ trứng . Trong lòng Diệp Thư ngọt ngào tả xiết.
Tạm thời để ý đến đứa con trai bảo bối nữa, cứ để hai cha con họ đấu trí đấu dũng với . Có lẽ đàn ông quả thật hiểu rõ thằng bé hơn cô, giờ thằng bé nín .
Tiểu Bảo quả thật nín . Thấy lưng , bố cũng chẳng thèm để ý, thỉnh thoảng còn liếc bằng ánh mắt đầy cảnh cáo. Dù thì cũng chẳng ai đáp lời nó nữa.
Cuối cùng, thằng bé cúi đầu chơi với hai bàn tay nhỏ, nhưng nghiền, cho tay miệng c.ắ.n gặm.
Mặt Tạ Trạch càng lúc càng sa sầm.
Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt !
Ăn mì xong, Diệp Thư mới nhớ về giường đất sưởi để bế Tiểu Bảo. giờ cô chẳng giày, là bế cô sang đây, chân cô vẫn còn đang gác lên đùi .
"Bế em về ." Cô với .
Anh ngoan ngoãn theo.
Diệp Thư xuống giường đất sưởi, đang định bế Tiểu Bảo, thì nhanh hơn cô một bước, bế Tiểu Bảo mất.
???
Tạ Trạch ôm thằng bé trong lòng, cô : "Em quần áo , sẽ bế Tiểu Bảo sân chờ em. Chiều nay chúng sẽ lên đường về."
Nói , đợi cô kịp phản ứng, liền thẳng ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-146-cuoc-dau-tri-cua-hai-cha-con.html.]
Diệp Thư từ từ hạ bàn tay đang định ôm con xuống.
Anh cũng khá hiểu cô.
Ngoan ngoãn lời , quần áo. Nhìn những vết c.ắ.n do thằng bé gây , cô cũng chút khổ não, thật cho b.ú thế nào nữa.
Nhẹ nhàng mặc áo lót , đang chuẩn mặc áo ngoài, cô bất chợt liếc thấy hai bên eo mấy vết đỏ, vị trí cũng kỳ cục.
Cô ghé sát kỹ, mất một lúc lâu mới nhận đó là dấu ngón tay của ...
Hai cha con , đúng là kẻ tám lạng nửa cân, chỉ bắt nạt cô thôi.
Bên ngoài lúc ——
Tạ Trạch ghế, đặt thằng bé lên đùi, một tay giữ chặt hai bàn tay nhỏ của thằng bé cho động đậy, tay thì chỉ thẳng mặt thằng bé, cảnh cáo: "Sau con c.ắ.n nữa, rõ ?"
Thằng bé mở to đôi mắt tròn xoe ngây thơ, vẻ mặt như thể hiểu gì.
Tạ Trạch chẳng bận tâm thằng bé thật sự hiểu giả vờ hiểu, chỉ đến đây thôi.
Đợi về Giang Thành, thằng nhóc đừng hòng vợ yêu của cho nó b.ú nữa, bình sữa chính là thứ nó sẽ gắn bó.
Thằng bé vẫn mở to đôi mắt đen láy bố.
Tạ Trạch cứ thế thẳng nó.
Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt, chỉ nũng, bắt nạt vợ yêu của .
Anh trực tiếp vỗ cái bụng to của thằng bé. Bụng thằng bé tròn xoe như quả dưa hấu, vỗ một cái cũng phát tiếng "tong" trầm đục hệt như một quả dưa.
"Đợi con lớn hơn chút nữa, xem bố dạy dỗ con thế nào."
Lời hung dữ của dường như chẳng tác dụng gì, thằng bé vẫn chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt vô tội cực kỳ.
Tạ Trạch càng kiên định suy nghĩ trong lòng. Sau để vợ yêu của quản lý thằng nhóc c.h.ế.t tiệt e là thể, vì vợ hiền, thì cha nghiêm khắc nên do đảm nhiệm.
Đợi Diệp Thư đồ xong bước khỏi phòng, mới ôm con dậy.
Đợi đến mặt, cô mới mở miệng phàn nàn với về những vết in eo .
Sắc mặt chợt thoáng qua vẻ tự nhiên, biến mất ngay.
Đêm qua quả thật chút quá đà. Hơn một tháng lo lắng sợ hãi, cơ bản đều trút hết ngoài tối qua. Anh quá chứng minh cô thật sự trở về.
Cảm xúc dâng trào, chỉ cứ quấn lấy cô chịu buông tay, mà ngay cả lực đạo cũng chút mất kiểm soát.
"Tối nay xoa bóp cho em."
Diệp Thư ăn cái bánh vẽ đó của . "Miễn , tối nay tàu hỏa, cứ thành thật một chút ."
Khụ khụ.
Trước khi khởi hành, Diệp Thư sợ Tiểu Bảo sẽ đói, quyết định vẫn cho thằng bé b.ú no .
Một bên thương , cô chỉ thể dùng bên còn cho thằng bé bú. Chỉ mong Tiểu Bảo đừng c.ắ.n nữa, nếu cô thật nên dùng bên nào mà cho b.ú nữa.
Kết quả, cô cho b.ú thì bên cạnh canh chừng. Không chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y thằng bé, mà còn chằm chằm miệng nó đang b.ú sữa.
Thằng bé b.ú lâu, đó tốc độ còn gấp gáp nữa, bắt đầu trở nên chậm rãi. Tạ Trạch đợi một lúc, hai lời, trực tiếp bóp miệng thằng bé buộc nó buông 'khẩu lương' .
Tiểu Bảo: !!!!
Diệp Thư: ???
Thằng bé rõ ràng phát cáu, phát tiếng hừ hừ phản đối, mặt nhỏ đỏ bừng.
Anh bình tĩnh, giải thích với vợ yêu: "Thằng bé ăn no , giờ chỉ đang lề mề, lát nữa bắt đầu quậy phá."
thằng bé vẫn đang phản đối, Tạ Trạch căn bản thèm để ý đến nó, ôm nó lòng bắt đầu dỗ dành.
Thời gian dỗ dành cũng ngắn . Dù thì cũng cho thằng bé b.ú sữa nữa, dần dần, thằng bé cũng thỏa hiệp.
Diệp Thư há hốc mồm kinh ngạc.