Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 144: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả nhà vui vẻ hòa thuận

 

Ăn trưa xong, Diệp Thư cho Tiểu Bảo b.ú sữa dỗ thằng bé ngủ.

 

"Em cảm thấy Tiểu Bảo uống sữa nhiều như nữa nhỉ?"

 

Người đàn ông nhất thời thể trả lời cô.

 

Mèo con Kute

Cũng , đàn ông mà hiểu những chuyện . Cô nghĩ chắc là trong thời gian cô ở đây, Tiểu Bảo đổi sữa uống, nên bây giờ uống sữa chút quen.

 

Nghĩ đến đây, cô dùng ngón tay chọc chọc má con trai.

 

Thằng bé vô lương tâm, mày ngày nào cũng lo mày sữa uống thì , chỉ , mỗi vì căng sữa mà vắt đổ đều đau lòng c.h.ế.t, thằng bé mày thì , uống sữa mới quen miệng phết chứ.

 

Người đàn ông cô đang thầm oán trách trong lòng, chỉ thấy cô chu môi nhỏ xíu chọc chọc má con trai.

 

"Sao thế?"

 

"Thằng bé hình như còn thích b.ú sữa của em như nữa."

 

Vừa lầm bầm: "Chỗ sữa thừa đó em vắt thôi."

 

Gục gục —

 

Người đàn ông nuốt nước bọt.

 

Dừng một lát, khàn giọng : "Không cần, , giúp em."

 

Diệp Thư đột ngột đầu , "À?"

 

 

Diệp Thư đỏ mặt đó, cũng đều là..., khác sự khác biệt lớn đến chứ.

 

Mãi một lúc cô mới giục: "Được ?"

 

Người đàn ông tranh thủ đáp : "Chưa, đợi chút nữa."

 

Diệp Thư chỉ đành âm thầm c.ắ.n răng tiếp tục chịu đựng.

 

Tựa như nửa thế kỷ dài đằng đẵng, đàn ông cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, "Xong ."

 

Diệp Thư cúi đầu xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

 

"Vậy, mau dậy , em, em cũng dậy ."

 

Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô, khóe miệng đàn ông cong lên một nụ , hôn thêm mấy cái.

 

 

Cuối cùng đàn ông trêu chọc một hồi lâu, khi thỏa mãn mới đỡ cô dậy.

 

"Được ."

 

Diệp Thư trách móc lườm một cái, nhưng cô cũng tiện gì nhiều, dù cũng phần nửa đẩy nửa mời.

 

Tạ Trạch kìm ôm lấy cô.

 

Anh thật sự thể ngừng ôm ấp cô.

 

Giọng trầm thấp dễ , "Lần giúp em."

 

Diệp Thư ngoan ngoãn nép lòng , lắng tiếng tim đập của , thần xui quỷ khiến thế nào hỏi một câu, "Thế nào ?"

 

Người đàn ông phát tiếng khà khà, vai run, lồng n.g.ự.c cũng theo đó mà phập phồng.

 

Một lúc mới đáp: "Không thế nào cả."

 

Lần đến lượt Diệp Thư ngượng ngùng.

 

Mặt cô nóng bừng, nhỏ giọng lầm bầm một câu.

 

Không hiểu Tạ Trạch đột nhiên phá lớn, ôm lấy đầu cô, kéo cô thật chặt lồng n.g.ự.c .

 

Diệp Thư cảm nhận sự rung động từ lồng n.g.ự.c , cùng với lòng bàn tay đang xoa nhẹ mặt , cô mím môi, cuối cùng cũng nhếch miệng .

 

Buổi chiều Diệp Thư ngủ một giấc, tỉnh dậy cô thấy Tiểu Bảo ngủ ngay bên cạnh , cô ghé hôn lên má thằng bé.

 

Sau khi dậy mới phát hiện đàn ông thu dọn tất cả các gói đồ.

 

khỏi nhà, đàn ông đang bận rộn ở sân.

 

"Em thấy các gói đồ , chúng sắp về Giang Thành ?"

 

Tạ Trạch về phía cô, "Sao mặc thêm quần áo?"

 

Vừa khoác chiếc áo khoác cô đang tùy tiện vắt vai cho cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-144.html.]

"Chúng ngày mai sẽ về."

 

"Gấp ?"

 

Người đàn ông nhàn nhạt đáp: "Không gấp nữa, đáng lẽ chúng về từ một tháng ."

 

Diệp Thư lặng .

 

Tạ Trạch mỉm với cô, nắm tay cô đặt lên môi hôn nhẹ.

 

Anh thể cho cô sự bất an trong lòng , dường như tất cả những chuyện vui đều xảy ở trong thôn, rõ ràng là ở Giang Thành họ vẫn luôn mà.

 

Anh nhạy cảm, nhưng thể đưa những kết luận hoang đường và thiếu căn cứ.

 

Có lẽ cả gia đình họ rời khỏi đây mới thể thực sự sống một cuộc sống bình thường.

 

Anh bây giờ thực sự thể đ.á.n.h cược nữa.

 

Anh thể mất cô thêm nào nữa.

 

Sau khi Tiểu Bảo tỉnh dậy, Tạ Trạch chủ động ôm lấy Tiểu Bảo cùng chơi với thằng bé.

 

Đàn ông trông con quả nhiên khác hẳn, ôm đứa bé tung ném, Diệp Thư tuy tin tưởng đàn ông, nhưng ở bên cạnh vẫn khỏi thót tim lo lắng.

 

"Ấy, nhẹ tay thôi, đừng để thằng bé ngã thật đấy."

 

kìm nhắc nhở.

 

Tạ Trạch lời ôm đứa bé dừng , nhưng thằng bé chịu, kéo áo đàn ông, chân đạp đạp, miệng líu lo ngôn ngữ trẻ con, rõ ràng là tiếp tục.

 

Diệp Thư:…

 

Xem cô mới là kẻ phá hỏng khí, cả lớn cả nhỏ đều chơi vui vẻ, chỉ cô ở đây phá vỡ sự hòa thuận.

 

Người đàn ông chơi với Tiểu Bảo một lúc lâu, thậm chí còn "nhổ mạ giúp mạ lớn", nắm tay thằng bé cho thằng bé đạp lên tay để tập .

 

Mà lạ thằng bé hợp tác, chơi vui tả xiết.

 

Diệp Thư chỉ thể ghế đẩu, một tay chống cằm hai cha con vui vẻ hòa thuận.

 

Sau một hồi vui đùa, sức lực của thằng bé cũng tiêu hao gần hết, bắt đầu ngáp.

 

Diệp Thư đón lấy đứa bé từ tay đàn ông cho thằng bé b.ú sữa, quả nhiên thằng bé b.ú ngủ .

 

Đặt đứa bé ngủ trở phản, đắp chăn cẩn thận.

 

Diệp Thư đứa bé mấy , cuối cùng hôn lên má đứa bé một cái mới chịu rời mắt.

 

Đến tối khi hai cùng , Diệp Thư hỏi đàn ông, "A Trạch, Diệp Thư , cô về ?"

 

"Không , chắc là ."

 

Thái độ tùy tiện của đàn ông khiến Diệp Thư chút bất mãn.

 

"Anh thái độ gì thế, vì em ở đây nên mắng ?"

 

"Không ."

 

Anh thì , đối diện với gương mặt , quả thật thể hung dữ nổi, chỉ thể lơ.

 

"Anh đừng thành kiến với cô , cô cũng khá vô tội mà." Cô khi đàn ông cau mặt thì áp lực tỏa lớn đến nhường nào.

 

"Hơn nữa..." Giọng cô đứt quãng, "Hơn nữa, em cứ thấy cô chính là em..."

 

Người đàn ông lập tức ngắt lời cô, "Không , cô là cô , em là em."

 

Anh cứ cố chấp cho rằng họ là hai khác , dù trong lòng cũng thể phủ nhận cả hai đều những nét tương đồng đáng kinh ngạc ở phương diện.

 

Diệp Thư vội vàng trấn an đàn ông, "Anh đừng kích động, em ý gì khác, em chỉ là thích ghét bỏ cô , điều sẽ khiến em cảm thấy cũng đang ghét bỏ em..."

 

Giây tiếp theo, Tạ Trạch trực tiếp ôm cô lòng.

 

Anh vẫn còn sợ hãi, giọng chút cầu xin, "Em yêu, chuyện quá khứ cứ để nó qua ? Sau chúng đừng nhắc đến nữa, chúng hãy sống thật , gia đình ba chúng mãi mãi bên , em?"

 

Cô đau lòng ôm đàn ông.

 

"Được, em nhắc nữa."

 

Tạ Trạch ngẩng đầu, chăm chú gương mặt cô, cúi xuống, môi đặt lên trán cô, đó từ từ di chuyển, đến mắt, sống mũi, cuối cùng, hôn lên đôi môi cô.

 

Nụ hôn trở nên sâu lắng, tay siết chặt lấy eo cô, khiến cô áp sát ...

 

Diệp Thư giật tỉnh dậy, cô đẩy đàn ông , "Không , Tiểu Bảo còn ở đây!"

 

Người đàn ông giây tiếp theo tiếp tục, "Không , hôm nay thằng bé chơi mệt , sẽ tỉnh ."

 

...Hóa đây mới là mục đích thật sự của đàn ông , cô cứ tưởng một cha chu đáo, ai dè cuối cùng là để "ăn" cô!

 

 

Loading...