Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 135: --- Xuyên về rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Trạch trực tiếp lên tiếng đuổi , nhưng đó hề nhúc nhích một phân, chỉ cúi đầu, lắc lắc cái bát tay.

Mèo con Kute

 

"Thôi , cho cô chút tiền ." Diệp Thư mở miệng .

 

Cũng đến làng từ khi nào, trông cũng giống trong làng, dáng vẻ trông cũng đáng thương, cho chút tiền cũng chẳng , cứ coi như là việc tích phúc .

 

Tạ Trạch nhíu mày, nhưng vẫn lời cục cưng, bắt đầu lục túi tìm tiền.

 

Cho đến khi thấy tiếng "ư ử" phát từ miệng phụ nữ ăn mày, dường như thể chuyện, mới nhận điều đúng.

 

Anh định ngẩng đầu lên, cùng lúc đó, phụ nữ ăn mày trực tiếp ném cái bát trong tay xuống, lao thẳng về phía Diệp Thư.

 

Diệp Thư hành động bất ngờ của phụ nữ cho giật , kịp phản ứng đẩy mạnh về phía . Cô kiểm soát mà lùi dần về phía , cho đến khi chân bước hụt, cả bắt đầu ngã ngửa.

 

Tạ Trạch cảnh tượng dọa sợ đến vỡ mật, điên cuồng lao về phía , đưa tay nắm lấy đang sắp rơi xuống cầu.

 

Diệp Thư cũng đưa tay nắm lấy tay đàn ông, nhưng cũng chỉ chạm đầu ngón tay , đó là kiểm soát mà rơi xuống sông.

 

Cả Tạ Trạch đều ngây , cứ trơ mắt cô rơi xuống.

 

Người phụ nữ bên cạnh thấy cảnh tượng kìm mà bật , nhưng vì cô , âm thanh phát từ cổ họng đặc biệt khó chịu.

 

Tạ Trạch trực tiếp bóp cổ cô , ném cô xuống cầu như một con búp bê rách, giây tiếp theo cũng nhảy xuống theo.

 

Tạ Trạch tìm kiếm khắp nước, cuối cùng ở một vị trí thấy cục cưng của nổi mặt nước, hề chút động tĩnh nào, vội vàng bơi về phía cô, ôm cô lòng truyền một thở miệng cô, đó bắt đầu bơi lên .

 

Đợi đến khi bơi bờ, vội vàng đặt cô lên mặt đất, ấn mấy cái n.g.ự.c cô truyền mấy thở, sặc mấy ngụm nước tỉnh .

 

Trái tim Tạ Trạch đang treo ngược cành cây cuối cùng cũng đặt xuống, ôm chặt lấy tỉnh , cơ thể vẫn còn đang run rẩy, giọng cũng chút run rẩy.

 

"Cục cưng, xin , là của , em chắc là sợ lắm đúng , xin , tất cả là do ."

 

Diệp Thư dần dần hồn, cô đàn ông chắc chắn cũng sợ hãi lắm, cô lên tiếng an ủi: "Em , thật em bơi, chỉ là lúc đó quá đột ngột nên em kịp nín thở thôi."

 

Tạ Trạch chợt nghĩ đến nỗi sợ hãi trong mắt cô khi cô ngã xuống cầu lúc đó.

 

Đều tại , đều tại bảo vệ cô .

 

Lúc Tô Cẩm cũng bơi từ nước lên, cô hai đang ôm chặt lấy , thể tin Diệp Thư vẫn c.h.ế.t.

 

đúng là mệnh cứng mà.

 

trực tiếp từ nước bò lên bờ, tay thò trong cái túi vải rách nát của .

 

nắm chặt cây trâm bạc trong túi, hung ác về phía Diệp Thư.

 

nhất định c.h.ế.t.

 

Tạ Trạch thấy động tĩnh phía , đầu .

 

Quả nhiên là Tô Cẩm.

 

Đáng lẽ lúc nên để cô sống!

 

Anh nhẹ nhàng đẩy trong lòng một chút, với cô: "Em cứ đây một lát, chuyện sắp tới em đừng ."

 

Diệp Thư nhận gì, "Anh đừng..."

 

Tạ Trạch trực tiếp giữ chặt môi cô cho cô tiếp.

 

"Nghe lời , đợi chúng về sẽ giải thích cho em ."

 

Diệp Thư nắm lấy tay ngăn , nhưng đàn ông dứt khoát vùng khỏi tay cô.

 

Anh dậy, bước về phía Tô Cẩm.

 

Thấy nam chính mang theo sát khí, Tô Cẩm xoay định vòng qua chạy đến chỗ Diệp Thư, nhưng ý đồ của cô đàn ông thấu.

 

thật sự thể ở nữa!

 

Tạ Trạch sải bước chạy về phía Tô Cẩm, Tô Cẩm còn chạy mấy bước Tạ Trạch túm chặt lấy cổ.

 

Tô Cẩm liều mạng giãy giụa, nhưng thể lay chuyển đàn ông dù chỉ một chút.

 

Sức lực của đàn ông lớn đến kinh ngạc.

 

Thấy Tô Cẩm sắp nghẹt thở, Diệp Thư cuối cùng cũng thể yên nữa, cô dậy định ngăn cản.

 

thể để Tạ Trạch g.i.ế.c .

 

Tô Cẩm rút cây trâm bạc trong túi vải , đ.â.m thẳng về phía Tạ Trạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-135-xuyen-ve-roi.html.]

 

Diệp Thư thấy cảnh tượng , sởn gai ốc, cô hét lớn: “Đừng!”

 

Cánh tay Tô Cẩm đ.â.m tới đàn ông nắm chặt một cách chính xác, “Tìm c.h.ế.t.”

 

Dứt lời, Tạ Trạch giật lấy cây trâm bạc tay cô đ.â.m thẳng n.g.ự.c cô .

 

Bàn tay bóp chặt cổ cô từng buông lỏng, cho đến khi Tô Cẩm nhắm mắt còn động tĩnh, mới như vứt một cái giẻ lau mà ném thẳng xuống sông.

 

Mọi chuyện xảy quá nhanh, cho đến khi Tạ Trạch ném xuống sông, Diệp Thư mới dừng bước.

 

Không kịp nữa

 

Tạ Trạch mặt nước còn động tĩnh, xác định phụ nữ đó thể gây chuyện nữa mới .

 

Thấy cô gái bé bỏng của bất động, bộ dạng như sợ đến ngây , vội vàng tới ôm cô lòng.

 

“Không , dọa sợ ? Anh bảo em đừng mà.”

 

Diệp Thư đ.ấ.m mạnh n.g.ự.c , mắng: “Anh đang ? Sao thể g.i.ế.c chứ! Kể cả cô đẩy xuống sông cũng đến mức g.i.ế.c cô .”

 

“Không , sẽ kể cho em , phụ nữ thật sự thể giữ , cô là thanh niên trí thức Tô Cẩm , cô thật em quen , cuốn sách chính là cô …”

 

Diệp Thư còn hiểu , “Anh đang gì…”

 

Đột nhiên cô cảm thấy cơ thể chút bất thường, Tạ Trạch cũng phát hiện .

 

Tạ Trạch thấy cô đang hư ảo dần mặt , dần dần trở nên trong suốt, sắc mặt cũng từ thể tin nổi chuyển sang kinh hoàng sợ hãi.

 

“Đừng… đừng…” Anh ngây .

 

Anh liều mạng ôm chặt cô lòng cho cô biến mất, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, ôm hụt.

 

“Tạ…”

 

Tạ Trạch vòng tay trống rỗng, chút mơ màng, bắt đầu quanh, nước mắt kiểm soát mà rơi xuống, từng giọt, từng giọt.

 

Anh khắp nơi gần đó, nhưng tìm thấy , ngay lúc sắp sụp đổ, một giọng quen thuộc vang lên từ phía .

 

“Này…”

 

Anh lập tức bật , , nhưng khi thấy , nụ đông cứng .

 

Người mắt là Diệp Thư, cô mặc bộ quần áo khác với lúc nãy, quần áo của cô lộng lẫy, kiểu tóc tinh xảo, trong mắt là sự xa lạ.

 

Diệp Thư thấy đàn ông gì, thậm chí mắt đỏ hoe, mặt còn vương nước mắt, cô nhất thời nên hỏi tiếp .

 

Thật cô cũng đoán , cô chắc là xuyên về thế giới của , chỉ là nơi quen .

 

Nghĩ đến đây, cô vẫn tiếp tục hỏi.

 

“Đồng chí, đây là ạ?”

 

Khoảnh khắc , Tạ Trạch thấy tiếng lòng tan vỡ.

 

là cô gái bé bỏng của , cô là Diệp Thư ban đầu, cô gái bé bỏng của trở về, trở về thế giới của cô .

 

Tạ Trạch chợt nghĩ đến điều gì đó, điên cuồng chạy về phía con sông, lao thẳng xuống sông, trong chớp mắt thấy bóng .

 

Diệp Thư đến ngây , đây là ý gì chứ?

 

Không lâu , đàn ông mới nổi lên từ sông, và còn mang theo một phụ nữ.

 

Vậy là c.h.ế.t đuối ?

 

Tạ Trạch đặt Tô Cẩm xuống đất, liều mạng ấn n.g.ự.c cô , nhưng dù ấn thế nào nữa, đất vẫn chút phản ứng nào.

 

Tạ Trạch bỏ cuộc, vẫn tiếp tục ấn, cho đến khi ấn hơn nửa tiếng, ấn đến mức Diệp Thư cũng thể nổi nữa.

 

“Này, đừng ấn nữa, phụ nữ c.h.ế.t .”

 

xong đàn ông trừng mắt dữ dội.

 

Mặc dù đàn ông mắt đỏ hoe, rõ ràng vẻ sắp , nhưng cô vẫn dọa sợ.

 

Tạ Trạch thấy khuôn mặt giống y hệt, bày vẻ sợ hãi với , động tác của khựng .

 

Anh mặt với phụ nữ: “ cố ý.”

 

Diệp Thư mất vài giây mới hiểu ý đàn ông, “Không , buồn thì hiểu mà, xin chia buồn.”

 

 

Loading...