Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 131: --- Con giống em
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến ngày hết cữ, Diệp Thư cuối cùng cũng tắm rửa một cách sảng khoái.
Việc gội đầu là do đàn ông giúp cô gội ngay trong phòng, gội xong lập tức quấn khăn lên tóc cô, lau tóc cho cô, cho đến khi tóc khô .
“Cuối cùng cũng sạch sẽ , em sắp bốc mùi đấy.”
Tạ Trạch gương mặt trắng trẻo của cô, “Rõ ràng thơm phức, hôi hả?”
Diệp Thư vẫn kiên quyết bốc mùi, một tháng tắm rửa gội đầu thì mà hôi chứ.
Người đàn ông thấy vẻ mặt cô đồng tình, cúi đầu ghé sát tai cô thì thầm: “Thật sự thơm, một mùi sữa thoang thoảng.”
Cô chắc chắn mùi hương hòa quyện với mùi sữa cô quyến rũ đến mức nào.
Diệp Thư khẽ nhíu mày, cô ngẩng đầu đàn ông, đưa ngón tay chọc chọc trán .
“Anh ơn nghiêm chỉnh một chút.”
Tạ Trạch cô, ánh mắt lấp lánh, khóe môi khẽ cong lên.
Diệp Thư để ý đến đàn ông nữa, cho đến khi đứa bé dì Trần bế , sự chú ý của cô mới đứa bé thu hút.
Cô dang hai tay vỗ vỗ lòng bàn tay, “Lại đây, ôm một cái nào.”
Nhận lấy đứa bé từ tay dì Trần, cô hôn chùn chụt hai cái má trái, má của bé, mới ôm trọn đứa bé lòng, bắt đầu trêu đùa.
Đứa bé trong một tháng đổi diện mạo, còn lớp da đỏ hỏn khi mới sinh, giờ đây bé trắng trẻo mũm mĩm, cộng thêm sữa dồi dào, đứa bé nuôi dưỡng mập ú, ngũ quan cũng rõ nét hơn một chút, mắt to, mũi nhỏ, miệng đỏ, trông như một búp bê tranh Tết đáng yêu.
Đứa bé cũng trêu chọc đến mức khanh khách, cả căn phòng tràn ngập tiếng của hai con.
Tạ Trạch bên cạnh lạnh lùng quan sát.
như dự đoán, quả nhiên còn chỗ cho nữa .
Người phụ nữ nhỏ bé còn nhớ đến lau tóc cho , bây giờ vẫn đang bên cạnh.
Anh đứa bé con đang đến lộ cả lợi, thầm nghĩ: Thằng nhóc thối, còn nhỏ thế mà tranh giành vợ với , quả nhiên đáng ghét y như lúc còn trong bụng .
Diệp Thư chơi đùa với đứa bé hào hứng, vài lọn tóc xõa xuống ngực, bàn tay nhỏ của tiểu gia hỏa lập tức nắm chặt lấy tóc, bắt đầu giật giật.
Diệp Thư ngay lập tức cảm thấy da đầu căng chặt.
May mà đàn ông kịp thời nắm lấy tay tiểu gia hỏa, gỡ tóc khỏi tay bé.
Ban đầu tiểu gia hỏa còn nắm chặt buông, cho đến khi nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay bé, bé mới chịu nhả tóc .
Tiểu gia hỏa tuy còn nhỏ nhưng sắc mặt, bĩu môi tủi đàn ông, nhưng đàn ông động lòng.
Điều khiến Diệp Thư đau lòng vô cùng.
“Anh gì mà hung dữ thế, nó sợ kìa.”
“Nó lời, giật tóc em, em đau ?”
Diệp Thư cảm thấy đàn ông quá lên, “Nó còn nhỏ, gì , hung dữ với nó.”
Nói xong, cô tiếp tục dỗ dành tiểu gia hỏa trong lòng.
Tạ Trạch: ...
Có con , thời gian trôi qua nhanh một cách lạ thường, vóc dáng của Diệp Thư cũng dần dần trở trạng thái khi sinh.
Hôm đó, cô ôm con xem tivi trong phòng khách, với đàn ông: “Tiểu Bảo tên ?”
Khoảng thời gian cô cứ gọi con là bảo bối, bảo bối mãi, dẫn đến bây giờ đứa bé phản ứng với từ bảo bối, chỉ cần gọi bảo bối là nó chắc chắn sẽ ngẩng đầu lên, cho rằng đang gọi .
Vì , tên ở nhà Diệp Thư cũng lười nghĩ, quyết định cứ gọi là Tiểu Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-131-con-giong-em.html.]
Gọi Tiểu Bảo cũng gì sai, vốn dĩ nó là bảo bối nhỏ của hai mà.
Người đàn ông thấy con trai một cái tên ẻo lả như đàn bà như , khỏi mặt mày tối sầm, nhưng thấy vẻ mặt hớn hở của phụ nữ, cuối cùng gì, coi như ngầm đồng ý.
Anh chỉ thể gửi gắm hy vọng con trai , hy vọng nó thể giống như bố nó, đừng vì một cái tên ẻo lả mà thật sự trở nên ẻo lả.
dòng nước dãi chảy dài cằm con trai, dù tất nhưng vẫn chịu yên, cứ cong chân lên cho miệng.
Anh mất tự tin, cái vẻ ngây thơ, tâm cơ giống hệt tâm can của .
Thấy đàn ông gì, còn Tiểu Bảo trong lòng bằng vẻ mặt bất mãn, Diệp Thư đổi chỗ Tiểu Bảo, cho bé lưng với .
“Anh con em gì, còn nữa, em hỏi đó, tên nghĩ xong ?”
Người đàn ông thu ánh mắt , ngẩng đầu tâm can của , nhàn nhạt : “Đứa bé giống em… tên nghĩ xong , là Tạ Mộ Diệp.”
Diệp Thư tươi tắn, “Con em sinh đương nhiên giống em , giống đen nhẻm thì gì .”
Nói xong, cô lặp cái tên mà đàn ông đặt, “Tạ Mộ Diệp ~”
Mèo con Kute
Cô cứ thấy gì đó lạ, nhưng nhất thời nghĩ .
“Viết thế nào ạ?”
Người đàn ông dậy, về phòng lấy một tờ giấy.
Diệp Thư nhận lấy tờ giấy đàn ông đưa, mở xem.
À thì là như .
Cái tên cũng tệ.
“Cái tên ý nghĩa gì ?” Cô hỏi.
Người đàn ông lẳng lặng cô một cái, “Em xem kỹ .”
Diệp Thư cúi đầu, vài giây cuối cùng cũng hiểu .
Cô ngượng ngùng: “Đặt tên như tùy tiện quá ?”
Người đàn ông dùng giọng điệu đương nhiên: “Không chúng thì nó, chính vì yêu vợ nên nó mới thể đời.”
Lời thẳng thừng của đàn ông khiến Diệp Thư khỏi thầm vui mừng, một lát , cô mới chợt nhận , “Nó nó cái gì, tên cứ gọi nó là nó, khó chịu c.h.ế.t , nhớ gọi là Tiểu Bảo, ?”
Người đàn ông im lặng một lát, khẽ ừ một tiếng.
Tiểu Bảo trong lời của phụ nữ lúc đang mút ngón tay, qua giữa hai , vẻ mặt ngây thơ vô tội.
Thấy đứa bé ngày càng cứng cáp, cũng nặng trịch, Diệp Thư với đàn ông: “Nhân lúc trời còn lạnh chúng về làng một chuyến , cũng cho bà nội xem Tiểu Bảo nữa.”
Chuyện thực cô nghĩ lâu , đứa bé chăm sóc , về làng một chuyến chắc cũng thành vấn đề.
Bây giờ cô và Tạ Trạch con, cuộc sống cũng ngày càng hơn, trong lòng cô mới dần thoát khỏi bóng ma của cốt truyện gốc.
Không về thì thôi , bây giờ cho dù bảo cô về thế giới cũ cô cũng nỡ , cô tin cô trong sách nhất định đến thế giới của cô, bố ở thế giới đó y hệt bố cô, cô tin Diệp Thư cũng thể hiểu , tấm lòng yêu thương của hai bố đều giống , vì cô tin Diệp Thư sẽ ở bên bố thật .
Ai cũng thể sống .
mỗi nghĩ , cô nhớ đến bà nội của Tạ Trạch, chỉ bà chịu ảnh hưởng của cốt truyện mà mất mạng.
Lúc đó cô chuyện đó sẽ xảy , nếu cô thì cô gì cũng sẽ ngăn cản…
Bây giờ, cô chỉ bà nội thể thấy Tiểu Bảo, thấy chắt trai của bà.
Tạ Trạch cô , khẽ sững sờ, một lát mới chậm rãi mở lời, “Được, theo em.”