Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 12: --- Tôi mời các anh ăn cơm nha

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:28:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Làm việc quần quật mấy ngày, ngày mai là thể nghỉ ngơi . Diệp Thư gốc cây nghĩ bụng, ngày mai kiểu gì cũng thị trấn mua ít đồ ngon về ăn cho .

 

Tối qua khi ngủ cô còn mấy cô thanh niên trí thức khác cũng sẽ thị trấn, xem ở nhà gửi tiền đồ ăn đồ mặc gì .

 

Diệp Thư ngay cả cha của nguyên chủ bây giờ ở cũng , nghĩ bụng cô "hạ hương" , chắc hẳn cha nguyên chủ cũng chẳng nơi nào . Lại nghĩ đến cọc tiền trong vali, cô đại khái hiểu rằng đôi cha hẳn là cực kỳ cưng chiều nguyên chủ.

 

Đợi Tạ Trạch xong việc đến, Diệp Thư hỏi : "Ngày mai thị trấn, bằng cách nào đây?"

 

Tạ Trạch nhướng mày, "Cô thị trấn gì?"

 

"Đi ăn chút đồ ngon, xem gì cần mua , thì tiền cũng chẳng chỗ tiêu."

 

Tạ Trạch: "..."

 

"Được thôi, ngày mai cũng thị trấn, lúc đó sẽ tiện đường cho cô cùng."

 

"Tốt quá!"

 

Sáng hôm Diệp Thư thức dậy ăn một quả cây, ăn xong quả liền tỉnh táo, sắc mặt cũng trông hồng hào hơn hẳn. Không ăn , bữa sáng ở đây cô ăn, đường vất vả, cô thật sự sợ chịu nổi.

 

Ăn xong quả, tiếp theo cô bắt đầu "tút tát" bản . Hôm nay việc, cô sẽ cô gái quê nữa. Tóc tết b.í.m cũng tết.

 

Cô buông bộ mái tóc xuống, may mà chất tóc của cô , đen, bóng và mượt mà. Tết b.í.m mấy ngày , qua một đêm tóc trở trạng thái ban đầu.

 

Diệp Thư rẽ ngôi giữa, vuốt hai lọn tóc nhỏ hai bên chân tóc tai, đó cột hai bên tóc ở gáy bằng một sợi dây chun nhỏ là xong.

 

Diệp Thư vầng trán căng bóng và mái tóc mượt mà của , vô cùng hài lòng. Có lẽ do ảnh hưởng của việc việc, giờ cô cảm thấy tóc vướng víu mặt thật sảng khoái và thoải mái, nhưng bây giờ ngoài dạo phố mà, tuy chỉ là một thị trấn nhỏ, nhưng cô " " thoải mái, thế là cô tạo kiểu tóc . Kiểu tóc thể xõa , trông tinh thần.

 

Sắp xếp xong tóc, cô lấy chiếc váy từ trong vali . Chiếc váy hình như thịnh hành trong thời đại , gọi là váy Blouse. Ban đầu cô thích kiểu váy , nhưng may mắn nguyên chủ gu thẩm mỹ cao, chiếc váy Blouse thiết kế cổ vuông lệch, còn chiết eo, màu sắc cũng , là màu xanh lá cây chuẩn. Nhược điểm duy nhất là váy dài, cơ bản là đến bắp chân, mặc thời tiết vẫn nóng, nhưng vì , nóng một chút cũng đáng.

 

Diệp Thư quần áo, soi gương, cô còn tự kinh ngạc. Cô từng mặc loại quần áo , đây, cảm giác "mùi" của thời đại nhưng giống. Người thời ai trắng như cô, đều là những " da vàng", chiếc váy xanh càng cô thêm trắng trẻo, hơn nữa thiết kế cổ vuông lộ xương quai xanh, vòng eo cũng thon gọn, kết hợp với kiểu tóc của cô, cả trông thanh thuần quyến rũ.

 

Mang giày da nhỏ, đeo chiếc túi xách nhỏ lên , bên trong đựng sẵn tiền cô tiêu.

 

Diệp Thư bước khỏi phòng, lúc những thanh niên trí thức trong sân ngoài những chuẩn ngoài như cô, còn những đang nghỉ ngơi trong sân. Mọi đều bận việc của , cho đến khi Diệp Thư bước , tất cả ánh mắt đều cô thu hút.

 

Đàn ông kinh ngạc và thèm , phụ nữ ngưỡng mộ và ghen tỵ. tất cả đều đồng loạt về phía cô, ngờ ở cái thôn nhỏ thể thấy một mỹ nhân như tiên nữ thế . Ai cũng Diệp Thư , nhưng xem mấy ngày cứ tưởng miễn nhiễm với vẻ của cô, ngờ hôm nay chỉ trang điểm nhẹ nhàng một chút thể đến thế. Người phượng hoàng lạc ổ gà rừng, bây giờ xem phượng hoàng ổ gà rừng thì cuối cùng vẫn là phượng hoàng, gà rừng dám chạm .

 

"Diệp thanh niên trí thức, ở đây ." Một giọng đàn ông vang lên.

 

Mắt theo Diệp Thư cùng về phía cửa, chỉ thấy ở cửa đậu một chiếc máy kéo, là lái xe đang gọi Diệp Thư.

 

Tưởng Quốc Bang ở ghế vươn tay chào Diệp Thư, "Diệp thanh niên trí thức."

 

"À." Diệp Thư đáp lời, cô bước tới.

 

"Lên xe ."

 

"Ừm." Diệp Thư gật đầu.

 

Tạ Trạch đ.á.n.h giá trang phục của Diệp Thư một lượt, nhíu mày, ở đây thịnh hành kiểu ăn mặc nổi bật như , "Lần đừng mặc như thế nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-12-toi-moi-cac-anh-an-com-nha.html.]

 

Quá khác biệt là chuyện .

 

Diệp Thư vốn đang vui vẻ vì trang điểm cẩn thận, kết quả một câu, cô liền khó chịu.

 

Tạ Trạch thấy cô chu môi, cô đang giận, thêm: "Mặc thế xe tiện, đường xa sẽ mệt đấy."

 

À thì ý đó. Hiểu lầm hóa giải, Diệp Thư nở một nụ ngọt ngào c.h.ế.t , đáp: "Không sợ , ."

 

Nói xong cô bước về phía xe.

 

Tạ Trạch khẽ thở dài một tiếng, cô tiểu thư đỏng đảnh trông kiêu căng, tiếp xúc mới tính tình đơn thuần lắm. Anh thật sự sợ cô để ý, chú ý lừa mất.

 

Diệp Thư Tưởng Quốc Bang kéo lên xe, thấy một chiếc ghế đẩu tre tựa lưng nhỏ. Tưởng Quốc Bang thấy ánh mắt của Diệp Thư, giải thích: "Đây là Trạch đặc biệt chuẩn cho cô đấy, chiếc xe chạy xóc lắm, sợ cô quen."

 

Tốt !?

 

"A Trạch, cảm ơn ." Cô lời cảm ơn với , xong liền thẳng xuống ghế.

 

Ừm, thoải mái.

 

Ban đầu cô chê chiếc máy kéo quê mùa, thật sự cô mệt lử, ngờ xe sạch hơn nhiều ghế , thì cô miễn cưỡng chấp nhận chiếc máy kéo .

 

Tưởng Quốc Bang cách xưng hô của Diệp Thư cho giật , nhưng thấy " Trạch" của đáp lời một cách tùy tiện, rõ ràng cách gọi đầu tiên.

 

Anh đảo mắt hai , lộ nụ hiểu rõ.

 

Cứ bảo Trạch của khi nào nhiệt tình thế, còn là chuyện của thanh niên trí thức, thì "để ý" .

 

thấy Trạch và Diệp thanh niên trí thức cực kỳ hợp đôi, một tiền năng lực trai kém, còn Diệp thanh niên trí thức là nhất từng gặp, một mỹ nhân như xứng với Trạch của mới .

 

Xe của Tạ Trạch bắt đầu chạy nhanh và định, nửa tiếng đến thị trấn, cũng còn xóc nảy như nữa.

 

Tạ Trạch đỡ cô xuống xe, hỏi: "Em ?"

 

"Cũng tạm, chỉ là tiếng xe ồn quá, tai đau."

Mèo con Kute

 

"Vậy chúng xe đạp nhé, cần mang vài thứ về, nên đành lái xe thôi."

 

Nghe thấy đồng ý cho chuyến , còn sẽ chở cô bằng xe đạp, Diệp Thư vội vàng gật đầu.

 

"Em mua gì? dẫn em ."

 

Diệp Thư suy nghĩ một lát, "Chúng ăn cơm , đến quán ăn lớn nhất ở đây. Hai đều là bạn của , mời các ăn cơm nhé."

 

Nói cô cầm chiếc túi nhỏ đeo ở eo lắc lắc, nghiêng đầu một cách tinh nghịch: " tiền."

 

Tạ Trạch cô với ánh mắt sâu thẳm, khóe miệng nở một nụ , "Được."

 

Tưởng Quốc Bang hai đang chằm chằm mặt, đột nhiên thấy thật thừa thãi.

 

 

Loading...