Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 118: Tự ti và tính chiếm hữu bùng nổ ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

, tính chiếm hữu của đối với cô mạnh đến thế đấy. Nếu thể, thậm chí còn mong bên cạnh cô lấy một đàn ông nào. Anh nhiều đàn ông, dù ý đồ , cũng sẽ lén cô. Cô đến mức chói mắt, và điều là thứ thấy.

 

Giống như thời gian ăn Tết, rõ ràng cô ở nhà sẽ buồn chán, nhưng vẫn chọn đưa cô ngoài. Anh , thậm chí là bệnh hoạn, nhưng vẫn cứ , bởi vì thể chịu đựng việc khác lén cô. May mắn , cô cũng mấy hứng thú với việc trong làng, nên lòng mới đỡ áy náy một chút.

 

Bây giờ cô học, ở trường khó tránh khỏi việc tiếp xúc với các bạn học nam. Có thể cô thật sự chỉ là thảo luận học tập với , nhưng tâm tư của đối phương thì chắc đơn thuần. Anh chỉ cần nghĩ đến những đàn ông đó tiếp cận cô với những ý đồ khác lạ, là ... là nhịn mà bực .

 

Diệp Thư câu trả lời của đàn ông, trực tiếp liếc xéo một cái, đúng là đồ đàn ông bụng hẹp hòi!

 

"Đầu óc lắm chuyện như thế, chịu thêm một câu chứ, gì là tin ? Anh trao đổi học tập với tin ư? Nếu căn bản hề quen , chỉ chuyện với đúng một câu thôi, tin ?"

 

"Anh tin."

 

"Vậy tin, dễ dàng tin lời khác như chứ, còn chẳng thèm giải thích một câu nào."

 

"Anh..." Người đàn ông chút á khẩu.

 

Anh hít sâu một mới lên tiếng: "Xin em, là do sự tự ti vô cớ của đang quấy phá, nên mới sinh tính chiếm hữu ."

 

Lời phân tích như phát từ tận đáy lòng của đàn ông khiến Diệp Thư nhất thời nên trả lời thế nào.

 

Chẳng lẽ tình yêu của dành cho thể hiện vẫn đủ rõ ràng ? Tính cách của cô, ? Người mà cô để mắt đến, cô bao giờ thèm để ý tới ? Thật lòng mà , cô cũng là một khá kiêu ngạo, đây là do môi trường sống từ nhỏ đến lớn của cô tạo nên.

 

Chẳng lẽ là vì gia đình cô là nhà tư bản? Làm ơn , cái thời đang đ.á.n.h tư bản đấy, lúc họ gặp thì phận của cô chính là phượng hoàng rơi xuống đất mà, cuộc sống thậm chí còn bằng nữa là. Có thể nếu , vượt qua thời gian đó còn chừng.

 

Hay là vì khuôn mặt của ? đây là thứ cô mang theo từ trong bụng mà, chẳng lẽ vì yên tâm mà tự hủy dung nhan ư? Hơn nữa, ban đầu cũng vì khuôn mặt của cô mà cô hấp dẫn đó ?

 

"Anh tự ti cái gì chứ, em cũng chỉ thích một thôi mà. Em bao giờ nghi ngờ tình yêu của dành cho em cả, dù đồng chí nữ nào chuyện với , em cũng sẽ ghen , vì em trong mắt chỉ em. Nếu cứ luôn vô cớ chiếm hữu em như , em chỉ thể tin tình yêu của em thôi."

 

Lời của cô chút cố ý kích , dù so với cô, tình yêu của đáng để phô bày, thậm chí tình yêu của còn chẳng cần , từ những hành động thường ngày của là đủ yêu cô đến mức nào .

 

cô cứ cố ý như , cô phủ nhận , đó để dám nghi ngờ tình yêu của cô nữa.

 

"Không , tin, em chắc chắn yêu , mà, chỉ là thích khác em."

 

Suýt nữa thì quên mất chuyện .

 

Cô trêu chọc : "Vậy che mặt nhé? Hay là đổi một khuôn mặt khác thì hơn?"

 

"Không cần..."

 

Diệp Thư buồn : "Những đó đối với em đều gì khác biệt cả, trong lòng em đồng chí nam chỉ hai loại, một là Tạ Trạch, hai là sinh vật giống đực. Anh cứ rộng rãi chút , những sinh vật giống đực khác em thì em cũng chẳng mất mấy lạng thịt nào ."

 

Tạ Trạch từng cách bao giờ, bật .

 

Mắt lóe lên tia sáng, chăm chú phụ nữ mặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-118-tu-ti-va-tinh-chiem-huu-bung-no.html.]

lẽ sẽ bao giờ sự tự ti của bắt nguồn từ việc cô đến từ một thế giới khác, và lý do sâu xa hơn cho tính chiếm hữu của là nỗi sợ một ngày nào đó sẽ mất cô.

 

Thấy đàn ông chọc , Diệp Thư mới vấn đề chính, bắt đầu thảo luận với về câu hỏi ban đầu.

 

"Anh còn nhớ lúc nếu chọc em giận thì sẽ ?"

 

Việc nào việc đó, đàn ông mắc thì chịu phạt, cho một bài học thì .

 

Tạ Trạch suy nghĩ một chút, dậy bước xuống giường, ngoài tìm cái thớt giặt đồ, xách nó về phòng.

 

Đặt cái thớt giặt đồ xuống đất, hai lời liền quỳ xuống.

 

Dứt khoát, nhanh chóng một chút do dự.

 

Diệp Thư giật , còn tưởng đàn ông sẽ cầu xin cô tha thứ gì đó. Không nam nhi quỳ gối vàng , đúng là co duỗi, quỳ là quỳ, cô cũng thấy ngại.

 

Người đàn ông quỳ bất động, may mà quỳ đối diện cô, cũng quỳ lén cô, nếu cô sẽ hổ c.h.ế.t mất.

 

Anh cũng thật tự giác, còn mặt tường để sám hối nữa chứ.

 

tự giác như , cũng nên bỏ qua thôi. Nghĩ đến sự tự ti và tính chiếm hữu mà , cô cũng tự kiểm điểm bản , bình thường thể hiện tình yêu với quá ít ?

 

Thật nhiều lúc cô đều thích những hành động mật của , chỉ là cô ngại thôi.

 

Nghĩ đến đây, cô quyết định để đàn ông cũng nếm chút ngọt ngào.

 

dậy, trực tiếp cởi áo , hắng giọng, với đàn ông vẫn đang quỳ phạt: "Thôi , đừng quỳ nữa, dậy , kẻo cảm lạnh đấy."

 

Nghe thấy lời cô , Tạ Trạch khẽ mỉm với bức tường, ngay khổ nhục kế tác dụng mà, dù thì cũng chỉ là quỳ thớt giặt đồ thôi, quỳ thêm mấy nữa cũng chẳng ngại.

 

Anh dậy phụ nữ giường, giây tiếp theo nụ mặt lập tức đông cứng .

 

Anh khỏi mở to mắt, chằm chằm "sóng biển cuộn trào" mặt, khiến mắt cứ chớp liên hồi.

 

Ọc~

 

Anh nuốt một ngụm nước bọt.

 

Diệp Thư thực cũng ngại ngùng trong lòng, nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng, giơ hai tay lên: "Lại đây, ôm em ."

 

Tạ Trạch ngây bước tới, mắt như cố định , chỉ một chỗ duy nhất.

Mèo con Kute

 

Cuối cùng cũng đến mép giường, trực tiếp lao tới, đè cô xuống .

 

Hôn lấy đôi môi thơm ngọt của cô...

 

 

Loading...