Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 116: --- "Đồ heo nhà anh!"

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tranh ngờ Diệp Thư phản ứng như , càng ngờ cô kết hôn, lập tức sững sờ tại chỗ.

 

Với Diệp Thư, thực chú ý từ hôm qua. Bởi vì cô quả thực , hơn nữa khác với vẻ ngoài xám xịt của đa , ngay cả trang phục của cô cũng chăm chút. Có thể ăn mặc sành điệu như , cho thấy điều kiện gia đình tồi.

 

Nói chung, hài lòng với Diệp Thư. Điều kiện gia đình cũng tệ, khi kỳ thi đại học mở , tham gia thi sự ủng hộ của gia đình, và đỗ một trường đại học ở địa phương.

 

Còn lý do chọn trường đại học ở địa phương chính là vì ở đây, thể tận dụng hơn điều kiện gia đình để phát triển hơn.

 

Bởi , ngay từ cái đầu tiên thấy Diệp Thư, "để ý". Vừa , điều kiện gia đình , cưới cô về, bản thích, còn giúp ích cho sự nghiệp của nữa.

 

Thành thật mà , bản cũng vẻ ngoài khá , hôm nay còn cố ý ăn diện một chút. Ban đầu cứ nghĩ Diệp Thư chắc chắn sẽ đồng ý bạn với , ngờ cô kết hôn.

 

Diệp Thư trả lời xong cũng thèm để ý đến đàn ông đối diện nữa, kéo bạn cùng phòng rời .

 

Kiểu đàn ông như thế gặp nhiều ở thời hiện đại , bất kể khoe khoang bản là để ý đến nhan sắc của cô, cô đều ý định dây dưa thêm.

 

lúc Diệp Thư nghĩ rằng sẽ còn liên hệ gì với nam đồng chí nữa, ngờ sang ngày hôm khi cô chuẩn khỏi trường một nữa gặp .

 

Người nam đồng chí là đang "mai phục" cô ở đây. Ban đầu còn một bên, thấy cô tới liền sải bước về phía cô.

 

Diệp Thư lập tức rẽ sang một lối khác để tránh . Nhìn thấy chỉ còn vài bước nữa là đến cổng trường, "con giấm chua" ở nhà cô chắc chắn đang đợi cô ở cổng . Lỡ mà thấy, chuyện gì cũng thành chuyện mất.

 

Chu Tranh thấy Diệp Thư tránh , bắt đầu chạy theo cô, miệng còn gọi: "Đồng chí Diệp Thư, cô đợi với."

 

Diệp Thư thấy liền ba chân bốn cẳng chạy nhanh hơn. Đợi cái gì mà đợi chứ, mong là chút ý tứ, đừng đuổi theo cô nữa.

 

chuyện chỉ trong tưởng tượng. Cô thấy đàn ông của , còn kịp vui mừng, thấy tiếng gọi từ phía .

 

Tiêu

 

Quả nhiên "con giấm chua" ở nhà cũng thấy. Chỉ thấy liếc lưng cô, đó sắc mặt liền sầm sì trông thấy.

 

Chu Tranh khó khăn lắm mới đuổi kịp Diệp Thư, chút thở dốc. Quả nhiên cao thì chạy cũng nhanh hơn nhiều.

 

"Đồng chí Diệp Thư, cô ..."

 

"Anh gì với cô ?"

 

Một giọng nam xa lạ cắt ngang lời .

 

Chu Tranh nghiêng đầu mới thấy phía Diệp Thư, chính là gọi .

 

Tạ Trạch chậm rãi bước tới, ánh mắt sắc bén: "Đồng chí đây, cứ tiếp , tìm Diệp Thư chuyện gì?"

 

Chẳng hiểu , rõ ràng đang chuyện với cô, nhưng Diệp Thư thấy đàn ông niệm đầy đủ tên thì trong lòng bỗng dưng run lên.

 

Chu Tranh cũng chút sợ hãi khí thế của Tạ Trạch, ấp úng tìm một cái cớ: “ tìm đồng chí Diệp Thư để hỏi về chuyện học hành…”

 

Mèo con Kute

Diệp Thư một bên trợn mắt há hốc mồm.

 

Điên rồ! Có nhầm lẫn gì ? Người đàn ông … thấy đối phương cao lớn hơn thì nhát gan, nhát thì nhát , nhưng cũng thể dối trắng trợn đến thế chứ? Cô chuyện học hành gì mà trao đổi với chứ, cùng lắm là gặp thứ hai, "bán " cô ???

 

là chồng của Diệp Thư, nếu bất kỳ vấn đề gì về học tập, mong thể tìm khác để trao đổi, vì thích.”

 

Tạ Trạch những lời phần bá đạo, nhưng ánh mắt đàn ông vẫn còn kiềm chế, đưa tay đặt lên vai đàn ông, tiếp tục hỏi: “Được chứ?”

 

Người đàn ông cảm nhận cơn đau nhói từ vai , khách sáo đáp : “Được, vấn đề gì, là phiền.”

 

Tạ Trạch thu tay về.

 

“Vậy đây.” Vừa , Chu Tranh liếc Diệp Thư, chào tạm biệt cô, mặc dù cô vẫn luôn lưng về phía .

 

còn kịp mở lời, khóe mắt bắt gặp ánh đầy áp lực của chồng Diệp Thư, lập tức thu ánh mắt , cúi đầu rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-116-do-heo-nha-anh.html.]

Tạ Trạch lạnh lùng liếc bóng lưng vội vã bỏ chạy của đàn ông, lúc mới ánh mắt sang phụ nữ bên cạnh.

 

Có lẽ ánh mắt của quá sức hút, Diệp Thư khỏi nghiêng đầu .

 

“Làm gì mà như thế? Anh đừng tin lời vớ vẩn của đàn ông đó, với trong sạch rõ ràng.”

 

Thế nhưng ánh mắt đàn ông vẫn đầy vẻ dò xét, rõ ràng là tin lời cô.

 

“Anh tin tin ?” Diệp Thư cũng chút tức giận.

 

Tạ Trạch thấy cô vẻ nóng nảy, gần như theo bản năng dỗ dành, nhưng ngay lập tức kìm .

 

Anh chắc chắn tin cô, chỉ là cũng hiểu cô sức hút c.h.ế.t đến mức nào đối với các đồng chí nam, chỉ vui, thấy đàn ông cô hấp dẫn, còn theo cô suốt, vui.

 

thể , đối với cô một sự chiếm hữu gần như điên cuồng.

 

Cho nên hiện tại trong lòng cũng thoải mái.

 

Diệp Thư thấy như , đàn ông mà cũng đáp lời, nghĩ đến chuyện nghi ngờ , cô tức đến đau nhức.

 

Diệp Thư càng nghĩ càng tức, cái đàn ông tự ti đến mức vô cớ nghi ngờ cô , cứ để ăn phân !

 

“Tạ Trạch, đúng là đồ heo!”

 

Nói cô nhấc chân đạp mạnh xương ống chân , đó thèm để ý đến đàn ông đang đau đến nhăn nhó, bỏ .

 

Đi nửa đường, cô chợt nhớ điều gì đó, đổi hướng về phía ký túc xá.

 

về nhà nữa.

 

Tạ Trạch xoa xoa chỗ ống chân đá đau, lâu lắm cô đá, ngờ cú đá của cô vẫn chuẩn xác như , nào cũng trúng chỗ đau nhất.

 

Lại thấy cô chạy về phía trường học, lý trí của mới thực sự trở .

 

Anh lập tức đuổi theo, mới nắm tay thì giây phụ nữ hất .

 

Thậm chí cô còn khoanh tay ngực, cho cơ hội nắm lấy nữa.

 

Tạ Trạch chút đau đầu, chọc giận bà cô nhà .

 

Anh sải bước dài chạy lên chặn đường cô.

 

Diệp Thư vòng sang trái thì chặn, vòng sang thì chặn.

 

Cô dừng bước, ngẩng đầu lườm đàn ông một cái thật mạnh, “Chó chặn đường.”

 

Tạ Trạch cũng dừng , hì hì: “Vợ ơi sai .”

 

“Ai là vợ , đồng chí, đừng nhận nhầm .”

 

Nói xong cô sải bước vòng qua đàn ông bỏ .

 

mấy bước, cô một bất ngờ ôm lấy vác lên vai.

 

Động tác của đàn ông quá nhanh, Diệp Thư nhất thời kịp phản ứng, đợi đến khi cô phản ứng thì bắt đầu dùng sức đ.ấ.m lưng đàn ông: “Anh đúng là đồ heo, mau thả xuống!”

 

Người đàn ông vác cô chạy nhanh, chạy dỗ dành: “Vợ ơi, chúng về nhà , đợi về nhà sẽ tiếp tục nhận với em.”

 

Diệp Thư về nhà chút nào, cô dùng tay chống lên vai định dậy, đàn ông nhận liền dùng một bàn tay lớn ấn cô trở .

 

Bị đàn ông khống chế, Diệp Thư càng tức giận hơn, cái miệng nhỏ ngừng mắng : “Anh là heo,” “Anh đúng là đồ heo.”

 

Người đàn ông ngơ, chỉ sải bước lớn hơn, vác một mạch chạy đến chỗ đậu xe…

 

 

Loading...