Cô nàng yếu đuối xuyên sách về thập niên 70, bị người đàn ông thô ráp nhất quấn lấy - Chương 104: --- Tìm thấy cha mẹ nguyên chủ rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:30:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Thư lúc mới chú ý đến sắc mặt đàn ông, thấy vẻ vui như cô mong đợi, cô nhíu mày, hỏi: “Anh , thích quần áo mới, kiểu tóc mới của em ?”

 

Thấy cô chút tủi , Tạ Trạch kiềm chế suy nghĩ trong lòng, cân nhắc một lúc mới mở lời: “Bảo bối, bộ quần áo , kiểu tóc mới cũng xinh, chỉ là mặc thế ngoài liệu phù hợp ?”

 

“Đâu , em thấy nhiều cũng mặc thế mà.”

 

Thật cũng nhiều , dù kiểu quần áo cũng ai cũng mua nổi, là khi cô dạo trung tâm thương mại, thấy nhiều mua sắm đều mặc như , những thể đến trung tâm thương mại chắc hẳn điều kiện gia đình đều khá.

 

Điều khiến cô rằng kiểu mặc là độc quyền của cô, thì thế, cô cũng cần khiêm tốn nữa, đương nhiên là mặc cho nhất.

 

Tạ Trạch tiến lên nắm lấy vòng eo thon của cô, cảm nhận làn da lớp vải mỏng manh, cúi đầu, nhẹ nhàng vén áo len lên, quả nhiên thấy cái bụng trắng nõn của cô.

 

Anh tiếp tục : “Bảo bối, bộ đồ mỏng thế, áo khoác cũng che bụng, là em mặc thêm một chiếc áo nữa .”

 

“Đâu mỏng, bây giờ mặc là .”

 

Bây giờ mới tháng 12, những ngày thể mặc thế cũng còn nhiều, hơn nữa loại quần áo mặc tôn dáng mới , thêm một chiếc áo nữa thì chẳng thể thống gì.

 

Tạ Trạch thấy thể đổi ý nghĩ của cô, khẽ thở dài, kéo áo cô che như cũ, ngẩng đầu lên, cẩn thận những lọn tóc xoăn như ốc vít của cô bật mặt.

 

Anh nhân tiện đ.á.n.h giá mái tóc xoăn đó, giọng điệu chút bất lực : “Bảo bối , tóc của em…”

 

“Ưm? Thế nào?” Diệp Thư mở to đôi mắt long lanh đầy mong đợi , mắt chớp chớp.

 

“Đẹp, lắm.” Người đàn ông trái lương tâm.

 

Diệp Thư lập tức tít mắt, cô ôm chầm lấy đàn ông, tựa cằm lên vai , những lời ngọt như mía lùi.

 

“Không hổ là , em ngay thẩm mỹ của sẽ đ.á.n.h giá cao mà.”

 

Người đàn ông phát hai tiếng trầm thấp, như thường lệ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mỏng của phụ nữ, nhưng chạm một giây thì tay khựng .

 

Không còn cảm giác mượt mà như nữa, đó là cảm giác cứng nhắc gai tay.

 

Anh lén lút dịch tay xuống , vuốt ve lưng phụ nữ, giả vờ như chuyện gì, : “Em thích là .”

 

Trong lòng Diệp Thư càng ngọt ngào hơn.

 

Anh đến thế chứ.

 

——

 

Sau kỳ thi, Diệp Thư cơ bản là rảnh rỗi, nếu ở nhà thấy buồn chán, cô sẽ ngoài dạo chơi, kết quả là cô chuyện với đàn ông, nhất quyết cùng cô, mấy cô đều cần, nhưng vẫn kiên trì.

 

Người đàn ông trực tiếp trốn việc, lái xe của nhà máy chở cô trung tâm thương mại mua sắm, cô cũng lẽo đẽo theo , với cái dáng cao lớn, vạm vỡ của , cô gần như che khuất cả cô, những phía căn bản thấy phía còn .

 

Giống hệt một vệ sĩ.

 

Lại nghĩ là trốn việc tới, hại cô chẳng thể mua sắm thỏa thích, đại khái dạo một chút cũng về.

 

Có một đó, đàn ông trực tiếp để mắt tới một chiếc áo khoác , chỉ mua cho cô, cô mặc nhất định sẽ .

 

Diệp Thư theo hướng chỉ, đó là một chiếc áo khoác màu be đậm, cực kỳ dài, cổ áo còn lông.

 

Người đàn ông thấy cô gì, thêm một câu: “Rất hợp với bộ đồ em đang mặc bây giờ, trời lạnh , em cứ khoác trực tiếp chiếc áo khoác , nhất định ấm áp.”

 

Diệp Thư cảm thấy khá lý, gật đầu : “Vậy thử xem .”

 

Vừa mặc , quả nhiên , cô soi gương trong trung tâm thương mại, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-yeu-duoi-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-bi-nguoi-dan-ong-tho-rap-nhat-quan-lay/chuong-104-tim-thay-cha-me-nguyen-chu-roi.html.]

 

Cũng khá phong thái quý bà.

 

Người đàn ông phía thấy cô mặc cũng hài lòng.

 

“Khu vực riêng” của che chắn kín mít, cuối cùng cần lo lắng khác thấy nữa.

 

Người đàn ông thanh toán nhanh, mắt chớp lấy một cái.

 

Diệp Thư chút ngạc nhiên đàn ông, đàn ông “tiến hóa” nhanh đến ? Giá của chiếc áo cao như thế mà hề xót tiền chút nào?

 

Xem chức phó giám đốc nhà máy tự nhiên mà , kiến thức cũng tăng lên ít .

 

Người đàn ông mua xong liền bảo Diệp Thư khoác ngay, ban đầu cô còn mặc, thời tiết mặc cảm thấy vẫn nóng, nhưng vì là áo mới, cô vẫn khoác lên, dù cũng bộ bao lâu, ngoài lên xe là về nhà , sợ nóng.

 

Ngay khi Diệp Thư tưởng rằng chỉ cần ở nhà chờ giấy báo trúng tuyển đại học là , Tạ Trạch mang đến cho cô một tin tức khác.

 

“Anh gì cơ? Anh tìm thấy bố em ?”

 

Tạ Trạch vẻ mặt ngây của cô, còn tưởng cô vui đến ngốc , ôm cô lòng, cúi đầu : “Phải đó, hỏi thăm , là ở một nông trường tại một thị trấn phía Tây Bắc.”

 

Diệp Thư c.ắ.n môi, nhất thời nên đáp thế nào.

 

Trước đây cô chỉ đại cho qua chuyện, ngờ đàn ông thực sự tìm thấy bố của nguyên chủ, tuy cô và nguyên chủ trông giống hệt , nhưng dù nguyên chủ cũng sống cùng bố từ nhỏ đến lớn, nhỡ nhận nguyên chủ thì

 

Tạ Trạch ánh mắt lơ đãng của cô, trong lòng khẽ giật .

 

“Sao ? Em vui ?”

 

“À…”

 

“Không mà, em vui chứ, thật giỏi.” Diệp Thư khen vài câu, cúi đầu bắt đầu suy nghĩ sâu xa.

 

Tạ Trạch nghĩ nhiều nữa, lấy hai tấm vé tàu mua sẵn, : “Chúng thăm bố em .”

 

Diệp Thư ngẩng đầu, chút khó tin, cô sững sờ một lúc lâu mới mở miệng: “Anh chuẩn hết .”

 

Người đàn ông ôm cô: “Phải đó, để tạo bất ngờ cho em mà, lâu như gặp bố , em chắc chắn nhớ họ lắm đúng .”

 

“Ưm… ưm.”

 

Trong lòng cô chút hoảng loạn, nhỡ bố nguyên chủ thật sự phát hiện cô Diệp Thư ban đầu thì cô giải thích thế nào đây.

 

Người đàn ông cúi đầu cô, một lời, nhưng trong mắt chút bối rối, kìm nén suy nghĩ trong lòng, chỉ ôm chặt phụ nữ trong vòng tay hơn.

 

Mèo con Kute

Chuyến tàu gần một ngày, Diệp Thư cũng tình hình ở đó thế nào, chỉ thể cố gắng giữ khiêm tốn. Cách ăn mặc còn phô trương như , mái tóc xoăn cũng cô búi lên, chỉ vài sợi tóc con ở trán vẫn vểnh lên một cách điệu đà.

 

Người đàn ông đưa nước cho cô, "Uống chút nước ."

 

Diệp Thư nhận lấy, cúi đầu uống nước mà lời nào.

 

Tạ Trạch bên cạnh cô, sự khó hiểu trong lòng càng lúc càng sâu. Anh cảm nhận trong thời gian điều gì đó tâm sự nặng nề.

 

Anh nhất thời nghĩ nguyên nhân, lẽ nào cô mối quan hệ với bố ? nghĩ nghĩ thấy thể, bố cô chỉ một cô, hơn nữa dáng vẻ đỏng đảnh của cô khi mới xuống nông thôn cho thấy rõ ràng là từng việc nặng, huống hồ bố cô còn nhét cho cô hai ngàn tệ khi cô xuống nông thôn. Tất cả những dấu hiệu đó đều cho thấy bố cô hẳn là mực yêu thương cô.

 

Vậy thì cô bất an vì điều gì đây?

 

Có lẽ chờ gặp bố vợ, sẽ câu trả lời.

 

 

Loading...