Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-06-16 04:10:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có người nói trước đó Ảnh đế Tưởng bị ngã cũng có liên quan đến anh, xin hỏi có phải thật không?"

"Phạm Kiều, xin hỏi..."

Những câu hỏi của phóng viên như những tảng đá ném tới, làm Phạm Kiều đầu óc choáng váng. Hắn bỗng nhiên cảm thấy, lần này mình xem như xong rồi.

Không nói đến tội danh âm mưu g.i.ế.c người sẽ bị phán bao lâu, cho dù có ra tù, mang theo cái danh tiếng như vậy, con đường sự nghiệp cả đời này của hắn cũng coi như chấm dứt.

Phạm Kiều không trả lời một ai, toàn bộ quá trình đều cúi đầu, dáng vẻ ủ rũ cúi đầu.

Tưởng Tuyên ngồi trên giường bệnh, nhìn đám người này cùng nhau biến mất khỏi tầm mắt của mình, hồi lâu sau mới cười cười, khóe miệng có chút đắng chát.

Phạm Kiều đối với anh xem như có ơn, cuối cùng lại bị anh báo đáp như thế này.

Chẳng qua Tưởng Tuyên không hối hận. Anh làm vậy cũng không tính là vu oan, dù sao, Phạm Kiều đã mời tiểu quỷ và nhiều lần mưu hại anh. Nếu không phải anh có vận khí tốt, nào chỉ là kết quả nứt xương như vậy, sợ là lần trước ở sa mạc đã mất mạng rồi.

Chuyện nào ra chuyện đó, con người luôn phải vì lựa chọn của mình mà trả giá.

Khách sạn, phòng 702.

Dưới ánh đèn màu trắng sữa, trên tủ đầu giường, một chiếc bình nhỏ lẳng lặng đứng đó. Bên trong bình như có một lớp sương mù, không ngừng có những luồng khói đen xông lên tán loạn, mấy lần phóng tới miệng bình lại bị một lớp màng không nhìn thấy được ngăn lại, chặn trở về.

Lâm đạo trưởng nhìn tấm bùa dán trên miệng bình, tâm trạng vô cùng phức tạp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-huyen-hoc/chuong-204.html.]

Ngay trước đó, ông còn một mặt sầu não nói không biết thu phục con tiểu quỷ này thế nào mới tốt. Đặt nó trong bình thì nó không ngừng giày vò, đáng tiếc lại không có phù chú để phong ấn. Những lá bùa có thể trấn áp được nó gần như đã sớm thất truyền, chỉ có mấy thế gia Huyền Học lớn mới có.

Sau đó chỉ trong chớp mắt, Cố Sanh đã rất tùy tiện lôi ra một tấm từ trong chiếc túi đeo bên người, đưa cho ông: "Là loại này sao?"

Lâm đạo trưởng: "..."

Tâm trạng thật phức tạp.

Sau khi dán tấm bùa lên, cái bình mới xem như yên tĩnh lại. Lâm đạo trưởng chủ động mở miệng: "Hồn bài đã bị tiêu hủy rồi."

Cố Sanh "ừ" một tiếng, biết rằng đối với việc tiêu hủy hồn bài, Lâm đạo trưởng rành hơn cô. Hơn nữa tiểu quỷ đã bị tóm gọn, hồn bài kỳ thực cũng không có tác dụng gì, cho nên cô cũng không mấy lo lắng.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Chỉ là: "Tiếp theo thì sao? Huyền Môn đã liên lạc với ông chưa?"

Nói đến cái này, Lâm đạo trưởng liền có chút buồn bực: "Vẫn chưa, đã gần một ngày rồi, cũng không biết xảy ra chuyện gì."

Cố Sanh ban ngày lúc vừa về thì rất lo lắng, kết quả cuối cùng bị Tề Thịnh làm cho một trận náo loạn, bây giờ ngược lại đã bình tĩnh hơn không ít.

Cô suy đoán, nếu thật sự là Sư Môn, vậy thì hơn phân nửa là bọn họ đã chạy đến nơi rừng sâu núi thẳm nào đó, hoặc là nơi không có mạng.

Mà dưới tấm ảnh cô đăng trước đó, bây giờ số tầng bình luận đã rất cao, đồng thời có người còn xin số điện thoại của cô.

Cố Sanh nghĩ nghĩ, lại đăng thêm một tấm ảnh nữa lên, là hình bàn tay đang xòe ra vẽ ấn mây của Huyền Môn, kèm theo một nửa tấm bùa đang vẽ dở.

Trong đạo quán đổ nát.

 

Loading...