CÔ NÀNG HÁU ĂN VÀ BÍ MẬT BỊ NGHE LÉN - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-04 05:01:36
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 6

 

bừng tỉnh, đầu , đồng tử co rút.

 

“Mình hoa mắt … đây là gì?”

 

Nhận rõ ràng thứ lông xám mềm là gì, sợ đến suýt hét lên:

 

“Đuôi!”

 

Ngẩng đầu Tưởng Ngạn.

 

Trong mắt ánh lên thứ ánh sáng bạc của loài thú, đầu mọc một đôi tai sói xám.

 

sợ đến ngất lịm.

 

Trước khi mất ý thức, còn giọng như trời sập:

 

“Tô Ngư!”

 

Thử hỏi ai thể chấp nhận việc chồng cùng chung giường suốt một năm biến thành thú?

 

Nếu chỉ là nghĩa bóng, còn thấy vui.

 

vấn đề là… nghĩa đen cơ!

 

Anh là động vật!

 

Còn !

 

Nhân luân cương kỷ thiên địa luân thường…

 

Đây còn là thế kỷ hai mốt ?

 

Đây Trái Đất ?

 

thể diễn tả nổi tâm trạng của .

 

Nhìn cổ tay, cổ chân hề khóa, bắt đầu nghi ngờ kẻ nào đó ở hội sở bắt cóc mê man, tất cả chỉ là mơ.

 

lúc .

 

Tưởng Ngạn bưng một ly nước bước , đầu cũng tai sói.

 

véo mạnh một cái cánh tay , làn da trắng lập tức hằn đỏ, đau đến mức nhăn nhó.

 

“Quả nhiên, đó chỉ là mơ…!”

 

Anh cúi mắt xuống, nắm chặt ly thủy tinh, mặt nước khẽ lay động.

 

Từng câu, từng câu giải thích:

 

“Trước dám gần em, vì bất lực, mà là vì sợ lộ đuôi và tai.”

 

“Hơn nữa, loài thú nhân hệ sói một khi đ.á.n.h dấu phối ngẫu thì sẽ thời kỳ động d.ụ.c cố định, nhu cầu cao. Em là con , từ nhỏ sức khỏe yếu… sợ tổn thương em.”

 

Nói xong, Tưởng Ngạn mới như chợt nhớ đến ly nước trong tay.

 

Anh gượng :

 

“Uống chút nước , giúp đào thải t.h.u.ố.c mê.”

 

xong, đồng tử co rút.

 

Không mơ!

 

Anh thật sự là sói!

 

run lên một cái:

 

“Em… em uống!”

 

“Trong nước thuốc.”

 

Anh uống một ngụm cho xem, bước gần.

 

co , cố ép sát góc tường, giọng run rẩy:

 

“Anh đừng gần! Anh , chúng cùng loài! Ly hôn, em ly hôn……”

 

“Pang!”

 

Ly thủy tinh rơi xuống đất, vỡ vụn vang lên tiếng sắc nhọn khiến rùng .

 

Người đàn ông khựng tại chỗ, hàng mi dài khẽ run, vành mắt lập tức đỏ ửng, ánh vỡ vụn.

 

Qua lâu.

 

Lâu đến mức da đầu tê rần.

 

Anh mới cúi đầu, giọng khàn khàn:

 

“…Được.”

 

hẹn với Tưởng Ngạn một tuần Cục Dân Chính mới vội vã trở về Kim Thành trong đêm.

 

Vừa mở cửa ba sợ hãi.

 

Mẹ lập tức buông tập hồ sơ trong tay xuống, đôi mắt nâu chằm chằm:.

 

“Tưởng Ngạn con ấm ức ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-hau-an-va-bi-mat-bi-nghe-len/chuong-6.html.]

“Mẹ , ngày mai con ly hôn.”

 

Ba thì từ trong bếp bước , ngạc nhiên hỏi:

 

“Trong xấp hồ sơ ba đưa cho con, chẳng con chọn trúng ?”

 

Nước mắt lập tức rơi xuống.

 

kể hết chuyện từ đầu đến cuối.

 

Trương Nhã Chiêu bỏ món ăn xuống, rửa tay, bước đến vỗ về :

 

“Được , . Không thích thì đổi khác.”

 

“Không ba. Ba thấy bất ngờ ? Con đùa , con thật đó! Anh thật sự ……”

 

cầm khăn giấy, loạn ngôn loạn ngữ, tay chân múa may.

 

Chắc họ nghĩ đang đùa hoặc vấn đề thần kinh, nên mới bình tĩnh như .

 

Trương Nhã Chiêu trầm ngâm một lát, về phía như xin ý kiến:

 

“A Hoành?”

 

Tô Hoành :

 

“Thật từ đầu chúng .”

 

sững :

 

“Vậy… ba vẫn đồng ý cho con gả cho ?”

 

Tô Hoành khẽ xoa đầu :

 

“Không chỉ Tưởng Ngạn. Trong cả xấp hồ sơ ba đưa cho con, tất cả đều là thú nhân.”

 

“Trong cơ thể con cũng dòng m.á.u thú nhân, chỉ vì khiếm khuyết nên biểu hiện , nên tuổi trưởng thành con mới ốm yếu. Tìm một bạn đời thú nhân thể giúp con giải quyết nhu cầu thể chất hơn.”

 

lẩm bẩm:

 

“Là nhận thức của con sụp đổ, là con đang bệnh? Con bao giờ dạy về thú nhân mà! Sao con thể mang gen thú……”

 

Nhìn dáng vẻ hoảng loạn, Tô Hoành chút nỡ:

 

“Thú nhân là thiểu , bất cứ lúc nào cũng nguy cơ săn bắt. Họ luôn giấu phận, lộ diện trong xã hội loài .”

 

“Tiểu Ngư, vì con gần như là , chúng con sống như bình thường nên mới cho con chuyện thú nhân.”

 

nhận cả ba đều là thú nhân, trong lòng như vỡ vụn.

 

“Thư Duyệt thì ? Cô cũng là thú nhân ?”

 

“Không, bạn con là .”

 

thở phào, sụp xuống sofa.

 

Ba định an ủi .

 

chạy phòng ngủ, đóng cửa:

 

“Con yên tĩnh một ……”

 

Rất lâu.

 

Lâu đến mức Trương Nhã Chiêu gõ cửa hỏi ăn tối .

 

mới bước .

 

co như con chuột chui trong mai rùa, khàn giọng hỏi:

 

“Vậy… ba , hai là thú nhân gì?”

 

Tô Hoành khẽ vươn tay, lưng mở đôi cánh chim ưng, lông vũ ánh đèn trông sắc bén hùng dũng.

 

suýt nữa ngất xỉu, cố gắng kiềm chế sang ba.

 

Ông nghiêng đầu , chiếc tạp dề lười biếng đáng yêu, một chiếc đuôi trăn trắng trườn .

 

bất tỉnh.

 

Gần như ngay lập tức, ba hốt hoảng, vội gọi điện cho bác sĩ thú nhân.

 

thấy cô bác sĩ xách hộp t.h.u.ố.c bước là một con bồ câu trắng.

 

Vậy mà ngất, rõ ràng một ngày kích thích tới tấp, trở nên “lì đòn”.

 

“Mẹ là chim ưng, ba là trăn… sách sinh học các loài khác cách ly sinh sản ? Hóa lừa trẻ con?”

 

“Thú nhân tồn tại cách ly sinh sản.”

 

đờ đẫn :

 

“Vậy là kiểu lai chim ưng với trăn, con quái vật đầu chim ưng rắn ?”

 

Cô lắc đầu:

 

“Tiểu thư là thú nhân khiếm khuyết biểu hiện bất kỳ gen nào, là ‘loại thể biến đổi hình thái, giống hệt con bình thường.”

 

bắt đầu mơ màng tưởng tượng:

 

“Ồ……”

 

 

Loading...