Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Có huyền học trong tay, tôi điên cuồng vả mặt trong giới giải trí - Chương 61

Cập nhật lúc: 2024-10-06 08:58:54
Lượt xem: 62

Trên hoang đảo, Bộ trưởng Diêm và Tổng cục sau hơn một giờ thảo luận qua video cuối cùng cũng đồng ý cho phép tiếp tục phát sóng chương trình Sinh Tồn Hoang Dã, nhưng có điều kiện là Tổng cục sẽ cử chuyên gia giám sát suốt quá trình, để kịp thời ứng phó trong trường hợp có sự cố bất ngờ.

Vương Duy Bình không có ý kiến gì, chỉ cần chương trình không bị ngừng phát sóng là ông đã rất vui rồi, còn có ý kiến gì nữa chứ.

Thế là, ông nhanh chóng bảo các nhân viên của đoàn làm phim mở lại camera trên đảo, tiếp tục livestream.

Lần này, ngay khi phòng phát sóng livestream của chương trình sinh tồn mở lại, nó đã bị giật lag ngay lập tức.

Nền tảng phần mềm livestream đã phải sửa chữa khẩn cấp để ổn định lại lưu lượng truy cập của phòng livestream.

[A a a, cuối cùng cũng mở lại rồi! Đến xem An Thần nào.]

[An Thần, An Thần! An Thần uy phong!]

[Giương cao ngọn cờ cp Diên An!]

[An Nhiên—-người phụ nữ thần thánh!]

[Bất ngờ chưa? Có kinh ngạc không? Lại mở rồi đấy!]

[Cười c.h.ế.t mất, tôi vừa thay đồ chuẩn bị ra cửa Tổng cục giơ bảng, thì nhận được điện thoại của bạn thân, nói rằng phòng livestream đã mở lại rồi.]

[Tổng cục! Lương tâm của các người không đau à? Không đau! Bởi vì tôi đã đồng ý mở lại phát sóng rồi, hahaha]

[Tổng cục: Các người, những yêu ma quỷ quái giơ bảng kia, rút rút rút!]

[Thật là bất ngờ~Tổng cục: Người trẻ không biết giữ lễ nghĩa nhỉ!]

[Lầu trên, có phải là đang muốn làm người khác ghen tị không? Tổng cục sắp bị các người chơi hỏng rồi.]

[Được rồi được rồi, đừng spam nữa, mau xem An Thần đang làm gì kìa!]

Đào Hố Không Lấp team

Lúc này, An Nhiên, người mà tất cả các bình luận viên đều đang tìm kiếm, đang ngồi trong sân đối diện với Hoàng Vũ, mắt to trừng mắt nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-61.html.]

Một già một trẻ, một nam một nữ, cảnh tượng trông thật kỳ lạ...

“Khụ” Hoàng Vũ hắng giọng, phá tan sự im lặng: “An Đại Sư à, cô để tôi theo cô đi. Tôi biết nấu ăn, biết dọn dẹp nhà cửa, còn có thể cung cấp cho cô bùa vàng vô hạn nữa.”

Kể từ khi Hoàng Vũ chứng kiến khả năng của An Nhiên, ông cứ bám theo cô mãi không chịu rời đi, cứ như thể ông sẵn sàng từ bỏ cả danh dự mấy chục năm của mình, muốn quỳ xuống gọi cô là đại ca.

An Nhiên cảm thấy rất đau đầu. Ông cụ này có phải hơi cố chấp quá không… Cô từ chối bao nhiêu lần cũng không được, cô chẳng biết phải làm sao nữa.

“Đạo trưởng Hoàng này, tôi chỉ là một nữ minh tinh bình thường thôi…”

[Bình thường?? An Thần có phải hiểu lầm gì về mình không vậy?]

[An Thần, đừng làm minh tinh nữa, chúng tôi chỉ muốn xem cô bắt quỷ thôi!]

[Có thể nào để đoàn làm phim tổ chức riêng cho chị An một buổi diễn chuyên về tâm linh không?]

Hoàng Vũ nghe cô nói vậy, cũng rất bất đắc dĩ. Vị đại sư này thật sự không biết mình lợi hại đến mức nào hay sao.

“An Đại Sư, làm minh tinh thì không có tương lai đâu. Cô vào Đạo hội của chúng tôi đi, tôi sẽ bảo Hội trưởng nhường chức cho cô! Mỗi năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ!”

Ông nhận ra, vị đại sư này rất mê tiền, muốn làm cô ấy lung lay thì phải đánh vào tâm lý.

Quả nhiên, nghe xong lời của Hoàng Vũ, mắt An Nhiên sáng rực lên, trong lòng bắt đầu cân nhắc liệu làm minh tinh hay làm huyền sư thì có lợi hơn.

Bỗng nhiên trong đầu cô hiện ra hình ảnh Chu Á Tiệp đang hét lớn, An Nhiên run rẩy một cái, lắc lắc đầu, từ chối đề nghị của Hoàng Vũ: “Không, không cần, làm minh tinh cũng tốt mà.”

Đùa à, nếu cô thật sự bỏ đi, sợ rằng Chu Á Tiệp sẽ chạy ngàn dặm để truy sát cô mất.

Khi hai người còn đang giằng co qua lại, ở cổng sân xuất hiện hai bóng người.

An Nhiên theo tiếng nhìn qua, chậc, là người quen cả!

Người đến không ai khác chính là Lục Tuyết Ngưng và Lưu Vũ Bân.

Loading...