Thái Văn Quân lắc đầu: “Mẹ chăm sóc , chị hồi phục cũng . Hơn nữa, sinh sớm hơn một tuần cũng coi là bình thường thôi em.”
Tri Ý hiểu lắm, nhưng chị dâu , cô cũng hỏi thêm, tiếp tục trêu bé đang ngủ. Bé quá đáng yêu, cô chỉ ôm lòng mà nựng. sợ Quả Quả thức giấc, buổi tối hành hạ trai và chị dâu.
“À , Dạng Dạng hai em thích ai ?” Thái Văn Quân ở cữ gần 40 ngày, đây là đầu tiên cô ở nhà lâu như , giờ thấy Tri Ý về thì bao nhiêu chuyện tâm sự.
Nghĩ đến mà em rể còn gặp mặt, cô vội vã chia sẻ.
“Ai ạ?” Nói đến chuyện , Tri Ý tò mò vô cùng, vì hai cứ giữ bí mật mãi.
“Chính là cái bác sĩ Du Ngu ở bệnh viện chị, mà chị thích đấy.”
"Cô gái xinh lạnh lùng đó á?" Tri Ý cảm giác như sét đánh ngang tai, "Thật ? Anh hai theo đuổi ?”
Anh hai mãi chịu , chắc là vẫn theo đuổi .
Thái Văn Quân gật đầu: “Chắc chắn là khi chị sinh thì vẫn theo đuổi . từ khi chị ở cữ đến giờ, chị cứ thấy hai em về nhà thẫn thờ ngẩn ngơ . Hôm qua còn xưởng vận chuyển tìm một cái bánh xe hỏng mang về, là để ván trượt tuyết. Chị đoán bác sĩ Du Ngu chắc chắn gật đầu .”
Chú em chồng của cô, ngoài chơi với em gái , thì để ý đến bất cứ việc gì khác ngoài huấn luyện ? Tự dưng ván trượt tuyết ? Mà em gái thì chắc chắn hề . Vậy thì chỉ là để dẫn bác sĩ Du Ngu thôi.
Thái Văn Quân đến chuyện vô cùng hăng hái, phân tích hành động của chú em chồng trở thành thứ giải khuây trong thời gian cô ở cữ. Thế nên khi kể cho Tri Ý , cô kể vô cùng chi tiết.
Phương Tri Ý cũng thích . Cô cứ tưởng hai còn thông suốt, giờ thấy thế thì vô cùng thông suốt . Lát nữa "thẩm vấn" hai cho lẽ mới .
Kỳ thực, Du bác sĩ gật đầu gật đầu thì khó , nhưng thể quân sư mà Phương Tri Lễ tìm tới quá giỏi. Dù thì, bản quân sư áp dụng những chiến thuật và thành công "bắt" đối tượng, hiện còn đang trong phòng khách, cùng vợ bàn bạc chuyện hôn sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/348.html.]
Càng gần Tết, Phương Tri Ý về nhà hai ngày thì Thái Văn Quân cũng kết thúc thời gian ở cữ. Ban đầu, cô chỉ định ở cữ ba mươi ngày, nào ngờ và chồng đều trời lạnh, cô sinh sớm, nhất định ở đủ 40 ngày. Thế là cô chịu đựng thêm bảy tám ngày nữa. Khó khăn lắm mới đợi em chồng về, sắp lo chuyện cưới hỏi, nên cô quyết định kết thúc thời gian ở cữ sớm hơn một ngày, tất nhiên là hai "phê duyệt".
Vì hôn lễ chuẩn từ lâu nên khi đến gần, việc đều quá gấp gáp.
Có lo liệu, Tri Ý và Bùi Từ cũng vất vả nhiều. Bùi Từ thì bận hơn một chút, khi xin nhà ở, bắt đầu lo việc sắm sửa đồ đạc. Còn Phương Tri Ý thì chỉ việc chờ thứ sẵn sàng.
Hôm nay Lý Đoan Ngọc ở nhà dọn dẹp đồ cưới cho con gái. Thấy Tri Ý đang trêu cháu, bà đến gần nhắc nhở: “Con định sắm đồ với Bùi Từ ? Sao còn ở nhà?”
Tri Ý cũng chẳng ngẩng đầu lên, véo bàn tay bé xíu của Quả Quả : “Tối qua tuyết rơi lớn quá, Bùi Từ lái xe ngoài nguy hiểm. Sáng sớm mượn ngựa ở nông trường . Anh còn mang thêm một cùng, nên con cứ ở nhà thôi ạ.” Ban đầu cô cũng cùng, nhưng Bùi Từ trời lạnh, đường khó , tối về muộn, nên cứ thế một .
Lý Đoan Ngọc cũng là đầu tiên thấy tuyết rơi lớn như . Bà thấy Tri Ý cũng , thời tiết băng giá thế dễ ốm.
“ , ơi, tối nay con sẽ hầm canh thịt dê nhé.” Bùi Từ thương cô cô ngoài chịu lạnh, nên cô cũng nghĩ cho . Tri Ý dự định tối nay hầm một nồi canh thịt dê nóng hổi, để Bùi Từ giải cảm.
Lý Đoan Ngọc con gái lo cho con rể, nên gì. Hai vợ chồng quan tâm lẫn thì cuộc sống hôn nhân mới hòa thuận.
“Dạng Dạng của chúng thương quá, Bùi Từ phúc lớn .” Thái Văn Quân ý của em chồng, liền trêu chọc.
Nga
Phương Tri Ý : “Bùi Từ cũng với em.”
Thái Văn Quân đương nhiên điều đó, nên cô khỏi cảm thán: “Ôi, thấy hai đứa quấn quýt bên , bao nhiêu muộn phiền trong lòng chị mấy hôm nay cũng tan biến hết.”
“Chị dâu muộn phiền chuyện gì thế?” Phương Tri Ý thì ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.
Anh trai và đều yêu thương chị dâu như thế, lẽ trong thời gian ở cữ chị vẫn chuyện muộn phiền ?