Ai cũng căn cứ quản lý quân nhân nghiêm khắc đến mức nào. Chuyện mà phanh phui, đừng con trai, ngay cả Đoàn trưởng Trần cũng khó mà thoát tội. Hơn nữa, chuyện đúng là Trần Quân sai, còn nắm thóp.
Thế là, Vương Quế Chi đành chấp nhận bồi thường. Bà bán cả công việc của con gái mới xoay sở một ngàn sáu. Trần Quân chuyện, liền lệnh cho đưa một đồng nào, còn định đến nhà họ Tôn đòi tiền. Anh cô gái là vợ cưới hỏi đàng hoàng, chỉ cần ly hôn thì vẫn là vợ . Không chỉ mang mà còn nhà họ Tôn nhả tiền .
Nhà họ Tôn chỉ mỗi bà cụ già ngăn cản. Trong lúc giằng co, bà cụ ngã xuống, đập đầu thương. Thế là nhà họ Tôn khiêng bà cụ đến cổng căn cứ loạn.
Nghe xong, Lý Đoan Ngọc cảm thấy chuyện là do nhà họ Tôn cố ý. với những chuyện như thế , bà cũng chẳng gì để . Chuyện gọi là “ác nhân tự ác nhân trị”.
Khi lừa gạt con gái nhà , nghĩ đến ngày hôm nay ? Kết hôn chịu sống tử tế, thật hạng lành gì, đáng đời!
“Chị Ngọc, nhà họ Tôn loạn như thế, e rằng Đoàn trưởng Trần…” Đào Quế Vân tiếc nuối lắc đầu, “Nói thì cũng , Đoàn trưởng Trần là .”
Lý Đoan Ngọc nghĩ , bà hỏi một câu: “Một , để vợ những chuyện ? Bà lấy tiền con gái kiếm để cung phụng con trai, giờ còn vì lo lót che đậy cho con trai mà đem bán cả công việc của con gái. Những chuyện thế , chẳng lẽ Đoàn trưởng Trần ?”
Bà hề thương xót cô con gái của Vương Quế Chi – chuyện nhà , chẳng liên quan đến . chuyện đến mức thì khó mà chỉ do một phía. Con gái ông kiếm tiền nuôi trai, giờ việc bán, chẳng lẽ ông từng ? Con cái than thở, chẳng lẽ ông từng ? Nếu , mà vẫn để yên, thì chỉ hai khả năng: một là ông chẳng buồn quản, hai là ông thấy … cũng hợp lý.
Có những , bên ngoài lúc nào cũng khoác tấm biển “ ” lên ngực, nhưng bên trong thì chẳng mấy. Con trai gây loạn, ông thể nào . Chỉ là, ông chọn “mắt nhắm mắt mở”, chỉ cần xảy chuyện c.h.ế.t thì chuyện lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/331.html.]
Nói ông , Lý Đoan Ngọc tin.
Đào Quế Vân ban đầu còn đồng cảm với Đoàn trưởng Trần vì vợ như thế, nuôi dạy đứa con như thế. Lý Đoan Ngọc phân tích, bà như khai sáng. Quả nhiên, giáo sư luôn cách nhận vấn đề khác bình thường.
Nghe Lý Đoan Ngọc bà nhớ đến, mỗi trong căn cứ đứa nhỏ nhà ai phạm , thường hoảng sợ như bản chuyện tày đình, liên tiếp : Chờ cha con trở về nên với ông thế nào.
Nên thế nào? Đó cũng là con của "cha đứa nhỏ" cơ mà. Chẳng lẽ con cái là do một sinh ? Việc giáo dục , thể đổ cho một .
“Chị Ngọc, chị lý thật đấy.” Đào Quế Vân suýt nữa cuốn theo ý nghĩ sai lầm. Gặp chuyện như thế , cả nhà ai cũng trách nhiệm, ai thoát .
Một lúc , Thái Thiệu Hoài và Chính ủy căn cứ cũng đến. Cùng lúc đó, cán bộ Hội Phụ nữ cũng mặt. Những tò mò xem náo nhiệt mời giải tán. Mọi liên quan đều đưa đến văn phòng của Chỉ huy để giải quyết.
Đào Quế Vân dù là cán sự của Hội Phụ nữ, nhưng chuyện đến lượt bà xử lý. Thế là bà cùng Lý Đoan Ngọc về nhà. Trên đường , trong khu vẫn còn bàn tán về chuyện . Nhiều : “Lần chắc nhà Vương Quế Chi ở khu nhỉ?”
Thật , ở khu gia đình đông , bình thường cũng xích mích nhỏ, nhưng cãi xong là thôi. từ khi Vương Quế Chi đến, chuyện còn đơn giản nữa. Khi con trai bà ở xưởng thép, các gia đình con gái đều đề phòng. Ai cũng sợ con gái hại. Dù trong căn cứ Trần Quân dám quá ngông cuồng, nhưng như thiếu gì cách chơi khiến khó lòng phòng , sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, cuối cùng, mất danh dự vẫn là con gái nhà .
Giờ đứa con trai hư hỏng khỏi, con gái Vương Quế Chi đến ,
Nga
càng quá mức hơn, bà chỉ một con gái gả cho Đại đội trưởng Bùi. Sau khi Bùi đại đội trưởng đính hôn với cô gái nhỏ nhà họ Phương, chuyển sang nhắm đến lão nhị nhà họ Phương.