Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 94: Cô ấy có thể để tâm chuyện nhỏ nhặt này sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:01:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thư đang ở nhà vui mừng vì thế của tiến triển đột phá, thì bà Nhị Đại Ma chạy .
“Cẩm Thư , Nghị Hiên gọi điện về đấy, cháu điện nhanh !”
“Đến ngay đây!” Tâm trạng Cẩm Thư bay bổng.
Đang nhớ thì điện thoại liền tới, lẽ nào đây chính là tâm hồn tương thông?
Lúc cước phí đường dài hề rẻ, cả con phố chỉ ủy ban khu phố là một chiếc điện thoại.
Cẩm Thư cùng bà Nhị Đại Ma chạy bộ qua, mệt đến mức thở hổn hển.
“Alo?” Giọng của vang lên ở đầu dây bên , lòng Cẩm Thư ấm áp.
Mới xa một ngày thôi, cảm giác như xa lâu ?
“Anh đến ? Nhanh thế ?”
“Ừ, đội xe chuyên dụng đưa qua đây, mới đến thôi. Em ghi địa chỉ liên lạc của , hai tháng tới đều ở đây.”
Cẩm Thư mượn giấy bút của bà Nhị Đại Ma, nhanh chóng ghi chép.
Lâm Nghị Hiên dùng điện thoại của trường cán bộ, chỉ ba phút, điện thoại kết nối bắt đầu tính giờ, trừ thời gian chờ đợi, hai phút trôi qua.
Cẩm Thư ghi xong địa chỉ liên lạc, thêm 20 giây nữa.
Thời gian còn nhiều, Cẩm Thư tranh thủ chuyện chính.
“Em một chuyện quan trọng.”
“Hôm nay tâm trạng .”
Lâm Nghị Hiên cùng cô lên tiếng một lúc.
Vân Vũ
Cô về thế, Lâm Nghị Hiên thử nghiệm bí kíp, chủ yếu là cô vui.
“Anh .” Cẩm Thư đồng hồ, còn 40 giây, đủ dùng .
“Hôm nay gặp một mỹ nữ, tâm trạng cực kỳ —”
Cách, điện thoại tắt.
Cẩm Thư tiếng tút tút từ đầu dây bên , cầm ống mà mắt ngơ ngác.
Lâm Nghị Hiên cũng biểu hiện tương tự, nhưng ánh mắt nhanh chóng chuyển từ ngơ ngác sang tức giận.
“Đệch!” Lâm Nghị Hiên buông lời tục tĩu, chỉ điện thoại hỏi trực tổng đài, “Còn những 40 giây cơ mà?!”
lúc đến then chốt thì hết?!
Chiến sĩ trực tổng đài vội vàng xin : “Thưa thủ trưởng, tín hiệu ở đây chúng định, đôi khi sẽ gặp trục trặc ngắt cuộc gọi.”
“Kết nối cho !” Lâm Nghị Hiên lúc chỉ đ.â.m đầu tường.
C.h.ế.t mất thôi!
Cái gì thế , gì! Thế?!
Tiểu Cẩm sẽ nghĩ gì về ? Vừa rời khỏi nhà xem phụ nữ khác ?
Anh chẳng thành củ cải đa tình ?
Ý chỉ là vợ vui, giờ thì vui thành “móc tim” .
Lâm Nghị Hiên thậm chí dám nghĩ lúc Cẩm Thư phản ứng , chỉ gọi điện ngay để giải thích rõ ràng.
“Thưa thủ trưởng... đường dây trục trặc, thể gọi .” Người lính trẻ mặt mày áy náy.
Trường quy định, học viên trong thời gian ở trường, rời trường.
Nếu sẽ là vi phạm kỷ luật.
Thông tin liên lạc cũng yêu cầu nghiêm ngặt, qua ngày hôm nay, gọi điện về nhà , đợi một tuần .
Lâm Nghị Hiên chỉ thấy tối sầm mắt , xong , đến lúc thể ngoài, vợ còn ở đó ?
Tiểu Cẩm trong điện thoại , cô cũng chuyện quan trọng, lẽ nào cô định ly hôn với ?
Lâm Nghị Hiên càng nghĩ càng sợ, tự nghĩ mà mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Cẩm Thư tiếng tút tút từ điện thoại, sắc mặt khó hiểu.
“Sao thế, Nghị Hiên bên đó ?” Bà Nhị Đại Ma quan tâm hỏi.
“Không gì, .” Cẩm Thư đặt điện thoại xuống, nở một nụ u ám.
Chỉ là sống quá , nên mới chạy xem mỹ nữ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-94-co-ay-co-the-de-tam-chuyen-nho-nhat-nay-sao.html.]
Cẩm Thư tự cho là định cảm xúc, chỉ là xem một mỹ nữ thôi ? Vu Cẩm Thư của cô bao sóng gió đều trải qua , thể để tâm chuyện nhỏ nhặt ?
Cửa hàng mở bán như thường, ai thể cản trở cô kiếm tiền!
Cẩm Thư tự cho là như .
Thế nhưng, mỗi khách hàng ghé tiệm băng đĩa hôm nay đều thể nhận thấy bà chủ xinh hòa nhã ngày thường, hôm nay tâm trạng lắm.
Buổi chiều, Thủy Linh đến tìm Cẩm Thư, cửa hàng sát khí lạnh lùng dọa cho sợ hãi.
Giai điệu hào hùng sôi nổi vang vọng trong cửa hàng.
“Đại đao c.h.é.m về phía đầu lũ quỷ Nhật~~~”
Âm nhạc , kết hợp với hình ảnh Cẩm Thư đang cầm cưa sắt kẹt kẹt cưa gỗ, cùng vẻ mặt dũng mãnh g.i.ế.c địch của Cẩm Thư, trông thật đáng sợ.
Lý Đa đang nhân viên bán hàng thì thầm: “Bài hát phát lặp cả ngày , ai chọc giận chị ......”
“Đây là cái gì thế, ồn ào thế?” Thủy Linh đặt tay lên vật thể đen rõ hình thù đang phát âm thanh, rung đến nỗi tay cũng vang vọng.
“Loa trong âm ly, đang cải tạo nó.”
Cẩm Thư Lâm Nghị Hiên thể nào ngoại tình, nhưng cô hiểu cứ thấy bực bội.
Cửa hàng cần một chiếc âm ly, cô shopping một vòng, chiếc rẻ nhất cũng 1000 tệ, nhập khẩu từ Nhật Bản thì mấy nghìn.
Lúc giá nhà ở thành phố loại hai chỉ vài trăm một mét vuông, giá như mua âm ly quá xa xỉ.
Theo mức lương hiện tại, đắt một cách tương xứng.
Cẩm Thư vốn dĩ tâm trạng vui, bắt cô bỏ tiền lớn như để mua âm ly, tâm trạng cô càng tệ hơn.
Thà rằng dạo ở chợ đồ cũ, thấy một chiếc âm ly cũ nhà máy đào thải, vỏ ngoài hỏng, cũng kêu.
Ưu điểm là rẻ, chỉ 50 tệ cũng bán, theo lời bán, coi như bán tiền linh kiện bên trong.
“Đây là vẫn kêu ?” Thủy Linh thấy hiệu ứng âm thanh cũng , chỉ là cái loa vỏ đang gào thét c.h.é.m đầu quỷ Nhật, trông kỳ quặc.
“Loa thì , bộ chia tần hỏng , một cái mới, bông cách âm vẫn dùng , vỏ gỗ là .”
Cẩm Thư ghép các tấm ván cắt với , vung búa đinh đinh khoang khoang một hồi.
Chuyện Lâm Nghị Hiên chạy xem mỹ nữ, cô để tâm, ha ha.
Thủy Linh sát khí lạnh lùng cô dọa nuốt nước bọt, đầu hỏi Lý Đa.
“Không ai chọc giận chị chứ?”
“Dù bọn dám, hôm nay cửa hàng bán .”
Lý Đa Lý Thiếu ban ngày việc gì ở cửa hàng giúp đỡ, thể đảm đương một mặt trận .
Hôm nay doanh bán hàng cao như ánh mặt trời, nhưng khí chất của chị lạnh lùng như mùa đông.
Thủy Linh bồn chồn bất an, dám lên tiếng ngắt lời.
Kỳ thực cô tin với Cẩm Thư, nhưng trạng thái tấn công phân biệt của Cẩm Thư lúc khiến Thủy Linh dám mở miệng.
Cẩm Thư một hồi đóng đinh, đầy nửa giờ, vỏ âm ly ghép xong.
Đổi thành cưa cong, theo đường tròn vẽ sẵn, cắt kích thước khớp với loa một cách hảo.
“Chí lớn lúc đói ăn thịt quân Hồ, lúc khát uống m.á.u quân Hung Nô~” Lý Đa lắc đầu lắc não, phù hợp với trạng thái của Cẩm Thư lúc .
“Tiểu tử , lúc nào văn hóa thế?” Thủy Linh kinh ngạc.
“Đi theo chị là văn hóa, em kìm lòng mà tu dưỡng tình cảm.” Chỉ là chị xem ai là kẻ thù tưởng tượng, ăn thịt , uống m.á.u .
Ồ, còn dùng đại đao c.h.é.m đầu !
Cẩm Thư nhét loa, bông cách âm và các linh kiện khác một cách lách cách, vải âm thanh mới mua, dậy, phủi mạt gỗ , xong việc.
Khả năng tự tay việc khiến Thủy Linh, hai em nhà họ Lý và mỗi khách hàng đến cửa hàng đều kinh ngạc.
Âm ly gỗ cao một mét, gỗ óc ch.ó đen kết hợp với vải âm thanh màu nâu, tỏa ánh sáng quý phái, đặt ở đây là giá mấy nghìn cũng tin.
Hoàn hảo như một tác phẩm nghệ thuật, Cẩm Thư , luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Nghĩ đến chuyện Lâm Nghị Hiên xem mỹ nữ mà tâm trạng , cô bỗng linh cảm.
Cầm bút lông dùng để khẩu hiệu khuyến mãi, vung mực chữ lên mặt bên của âm ly.
Thủy Linh to chữ Cẩm Thư đề, đầu đầy dấu hỏi.