Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 91: Nhờ giúp đỡ, phải thêm tiền

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:01:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cẩm Thư bước qua Lâm Mỹ Lệ, xuống cạnh Tôn Anh, hành động chọc tức Lâm Mỹ Lệ.

“Người lớn cho phép cô ? Đại ca, xem , con nhỏ một chút quy củ gì cả!”

Hai đàn ông trong phòng, một là chồng của Lâm Mỹ Lệ, một là bác của Lâm Nghị Hiên, Lâm Loa.

Lâm Loa Lâm Mỹ Lệ - cây đũa thối - xúi giục mà nổi cáu, ông bĩu môi lên, chuẩn vẻ bề để mắng Cẩm Thư, thì Tôn Anh lên tiếng.

“Bây giờ là thời đại nào , còn lấy mấy cái quy củ rác rưởi của xã hội cũ đáng ghét ? Nhà giảng những thứ đó .”

Cẩm Thư về muộn, Tôn Anh cũng vui lắm.

vui thế nào, đây cũng là chuyện riêng của nhà bà, tới lượt ngoài chỉ tay năm ngón.

Trước mặt ngoài, Tôn Anh bảo vệ con dâu .

“Cô gái về nhà cũng một thời gian , chúng bậc tới thăm cô, cô cũng thời gian tới thăm chúng ?” Lâm Loa phát khó.

thời gian ạ, lẽ là vì lúc chồng hôn mê, họ hàng nào giúp đỡ, một bận xuể.” Cẩm Thư trả lời nhạt .

Trong mắt Tôn Anh lóe lên tia hài lòng, bà hài lòng với câu trả lời của Cẩm Thư.

“Mấy hôm đó, vắng nhà công tác.” Lâm Loa miễn cưỡng tìm lý do.

“Ồ, ông tới là để nhờ chồng giới thiệu đối tượng cho ông?”

“Vợ còn sống , giới thiệu cái gì đối tượng?” Lâm Loa cô hỏi cho ngây , theo kịp đầu óc của Cẩm Thư.

“Ông tới , nhà ông cũng tới, chắc ông góa vợ thì cũng độc , lên cửa là chồng giới thiệu đối tượng cho ông.”

“Cô!!!” Mặt Lâm Loa chọc tức đỏ cả lên.

“Ha ha ha!” Tôn Anh bật .

Bài hát radio, khéo chuyển từ “Tống biệt” sang “Anh em đang chờ ”, thật là hợp cảnh.

“Bác ơi, bác cháu đang chờ bác , nếu bác thực sự quan tâm đến nhà cháu?” Cẩm Thư chỉ thiếu chút nữa là hát lên .

Bình thường cô chỉ ít thôi, nghĩa là cô chọc tức khác.

Lâm Loa Cẩm Thư chọc tức đến mức suýt quên mất ý định tới đây, may mà ông chú họ Lâm bên cạnh đẩy ông một cái, Lâm Loa mần kìm nén cơn tức ý định.

“Lần chúng tới tìm cháu, là nhờ cháu giúp một việc.”

“Ồ.” Nhờ giúp đỡ mà còn thái độ thế ?

Cẩm Thư quyết định, dù gì, cô cũng sẽ từ chối.

“Nhà cô một họ hàng xa, trong tay quyền thế, cô giúp chúng qua một chút.”

“Cháu qua thì tác dụng gì, cháu là ai?”

Cẩm Thư kinh ngạc.

Nhà họ Vu tính khí nhỏ nhen như thế, mà còn quen họ hàng quyền thế?

Nhìn thái độ của Lâm Loa, dường như họ hàng xa phận thể coi thường.

Chắc chắn là dính dáng gì tới nhà họ Vu, quan hệ khá xa.

Bằng Trương Chiêu Đệ đến nỗi tiền mua đơn t.h.u.ố.c bí truyền sinh con trai, nhiều chạy tới chỗ cô vặt lông cừu.

“Ngày , là thượng thọ sáu mươi sáu của bà nội cô, họ hàng đó chắc chắn sẽ tới, ông tới, thì phu nhân của ông cũng sẽ tới, cô chỉ cần ở mặt họ nhắc tới nhà máy của chúng , để bà ấn tượng là đủ .”

“Ngày tiểu thư nhà chắc thời gian, để bàn .” Tôn Anh lên tiếng, đưa câu trả lời mập mờ.

Lấy cớ khỏe, bảo Cẩm Thư tiễn khách.

Đóng cửa , trong nhà chỉ còn hai con.

“Mẹ, cũng con ạ?” Cẩm Thư hỏi Tôn Anh.

Vừa câu trả lời mập mờ của chồng, kỳ thực là biểu thị thái độ , bà Cẩm Thư về.

Chỉ là Lâm Loa bọn họ trí thông minh quá thấp, lĩnh ngộ ý của Tôn Anh.

Vân Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-91-nho-giup-do-phai-them-tien.html.]

Nếu Tôn Anh Cẩm Thư , dùng cách thái độ cương quyết hơn để từ chối, tuyệt đối là câu trả lời mập mờ như bây giờ.

“Nhờ giúp việc, mà xách mấy thứ rác rưởi lên cửa, thật thành ý chút nào.” Tôn Anh chỉ chỉ mấy món bánh kẹo “Kinh Bát Kiện” bàn, đây là đồ Lâm Loa mang tới.

Ý : Nhờ giúp đỡ, thêm tiền.

Ngày mai Lâm Loa tới, chắc chắn sẽ còn mang đồ theo.

“Thượng thọ lão thái thái nhà họ Vu, con về một chuyến cũng .”

“Mẹ cũng con bợ đỡ quyền quý?” Cẩm Thư hì hì.

“Cái đó thì cần, sắp về hưu , Nghị Hiên ở trong quân doanh, con kiếm tiền bằng năng lực của , nhà cần cầu tới .”

Tôn Anh lòng tự trọng cao, bà thích quản chuyện nhà khác, bà cũng nhờ khác giúp việc.

Đối với Tôn Anh mà , đóng cửa , sống cuộc sống của nhà , là nhất.

“Mẹ bảo con lộ mặt, là vì sự an của con, bác họ xa đó của con trong tay nắm giữ dự án đầu tư, nhà máy thực phẩm trong phạm vi danh sách khảo sát của ông , con xuất hiện mặt ông , Trần Quốc Đông kiêng kỵ mối quan hệ , dám động con.”

Tôn Anh thở dài.

“Mẹ con nhúng tay chuyện nhà máy thực phẩm, con cứ nhảy .”

Không khuyên Cẩm Thư, Tôn Anh chỉ thể dùng cách bà nghĩ để bảo vệ Cẩm Thư.

Cẩm Thu thể cảm nhận thái độ của chồng đối với cô lạnh nhạt, đây cũng là bình thường.

Từ góc của Tôn Anh, Cẩm Thư lấy liều lĩnh dính chuyện nhà máy thực phẩm là sáng suốt, Cẩm Thư giấu Tôn Anh ngoài với Thủy Linh, Tôn Anh phật lòng.

Nếu bây giờ Cẩm Thư với Tôn Anh, cô và Lâm Nghị Hiên hợp tác đấu với Trần Quốc Đông, là trả thù cho Tôn Anh, Tôn Anh chắc chắn sẽ bỏ qua hiềm khích với cô, thậm chí sẽ càng thích Cẩm Thư hơn.

Cẩm Thư thể .

Kế hoạch của cô, mắt xích nối tiếp , bố cục quá lớn, tính cách Tôn Anh quá thẳng, dễ hỏng việc.

Cẩm Thư thà tạm thời để chồng trong lòng chút vướng mắc nhỏ, đợi đến khi đại cục định mới với Tôn Anh, đây cũng là ý của Lâm Nghị Hiên.

Tuy rằng Tôn Anh thể trong thời gian ngắn sẽ chút ý kiến với cô, nhưng để duy trì mối quan hệ , Cẩm Thư nóng vội.

Việc giải quyết thì mâu thuẫn tự nhiên hết, dù chồng thể vì đồ ăn khó ăn, thì thể xa đến chứ?

Lâm Mỹ Lệ từ nhà họ Lâm , suốt đường đều Cẩm Thư và Tôn Anh.

Lâm Loa Cẩm Thư “luận đoán góa vợ” chọc tức nhẹ, cũng theo đó cùng chửi.

Hai nhà , mỗi nhà đều tâm tư riêng.

Lâm Loa lợi dụng Cẩm Thư để dựa quan hệ thăng chức tăng lương, Lâm Mỹ Lệ dựa Lâm Loa, để cho thằng con ngốc nhà một chức vụ nhàn hạ.

“Vu Tiểu Muội vẫn đồng ý , chúng thế nào?” Ông chú họ Lâm hỏi.

“Tôn Anh thích chiếm tiện nghi, bà chắc chắn là đang chờ mang đồ tới, ngày mai bảo con dâu Tiểu Tĩnh của qua, để cô dẫn cô con dâu nhà quê của nhà Tôn Anh mua sắm quần áo, Vu Tiểu Muội từng thấy thế giới bên ngoài, bỏ ba mươi năm mươi là xong ngay.”

Lâm Loa mà gắp thức ăn, trong lòng , một tiểu thương một tháng thể thu nhập hai ba trăm là tệ .

Bỏ ba mươi năm mươi mua quần áo cho tiểu thương, cô cảm động đến rơi nước mắt, cảm kích đội ơn ?

“Tiểu Tĩnh với Vu Đình Muội là bạn học, với Vu Tiểu Muội cũng coi như quen , cô mặt là thích hợp nhất.” Lâm Mỹ Lệ nịnh hót.

“Tiền nhé.”

“??”

“Việc xong, con trai bà cũng lợi, còn việc, đây, ngày mai bảo Tiểu Tĩnh tới nhà bà lấy tiền.”

Lâm Loa xong leo lên xe đạp phóng , để Lâm Mỹ Lệ và chồng ở nguyên chỗ mắng c.h.ử.i bới bác.

“Đồ keo kiệt bủn xỉn, nhờ giúp việc, bảo chúng trả tiền?”

Sang ngày hôm .

Cẩm Thư đang ngủ say, tiếng gõ cửa kỳ lạ đ.á.n.h thức, mang theo tức giận lúc thức dậy mở cửa, đối diện một khuôn mặt kỳ lạ.

 

Loading...