Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 57: Gặp Phải Khủng Hoảng

Cập nhật lúc: 2025-11-17 15:25:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thắng Nam nhảy tưng tưng bước , tay xách một bình đậu hũ lớn.

"Ồ, nhà khách , em đây."

"Cô bé nhỏ , đợi chút." Phùng Kiến Quốc gọi cô bé , xổm xuống ngang tầm mắt em.

"Mối quan hệ giữa cháu và cô là gì? Có luôn bắt cháu công công ?"

"Cô là chị dâu của cháu! 'Làm công công' là ý gì?"

"Là bắt cháu thị nữ đấy."

"Cháu là thị nữ, cháu là công chúa nhỏ đáng yêu, đúng chị dâu?"

Cẩm Thư mỉm gật đầu: "Công chúa nhỏ hôm nay xong bài tập hè ?"

Thắng Nam đờ , ánh mắt như tắt lịm.

"Chiều tối mà vẫn xong, chị sẽ bảo con dẫn cháu bán hàng rong ."

Thắng Nam bĩu môi.

Trước đây trai bán , Thắng Nam theo còn phụ gọi mời khách nữa.

"Công chúa xong bài tập cũng phạt , huống chi cháu dán cho cái mác 'thị nữ' đấy."

Thắng Nam tức giận phùng má.

"Chú! Tại chú cháu là thị nữ? Cháu thấy chú mới là Grindelwald! Đừng bắt nạt chị dâu của cháu! Cẩn thận Lâm về xử lý chú đấy!"

Dọa xong "Grindelwald", cô bé huýt sáo bài hát chủ đề của The Smurfs chạy biến.

Phùng Kiến Quốc chút bối rối.

"Grindelwald... là gì thế?"

"Là nhân vật trong phim hoạt hình, giống với hình tượng."

Phùng Kiến Quốc lờ mờ cảm thấy đó hình như là điều gì , về tra ... nhưng đây là trọng điểm.

"Đứa bé vô lễ như , là cô dạy nó ?" Phùng Kiến Quốc hỏi.

"Bác tự tiện dán mác 'thị nữ' cho một bé gái tám tuổi, thì bác lịch sự đến ?"

"Cô là ai , còn dám chuyện với như ?"

Vu tổng mỉm , kiếp từng dự quốc yến, từng bắt tay lãnh đạo, từng trải qua , chẳng sợ.

"Mời chuyện." Cẩm Thư hiệu mời.

Phùng Kiến Quốc vẻ điềm nhiên của cô, càng cảm thấy kỳ lạ.

Biết là thượng cấp, nhưng hề chút bồn chồn khi gặp cấp , còn lén lút dùng Gargamel để ám chỉ ...

Là cô gan lớn, là ngốc đến mức nhận tình hình?

Phùng Kiến Quốc công tác tư tưởng cả đời, tự cho giỏi công tâm.

như Cẩm Thư, vẫn là đầu tiên gặp.

Phùng Kiến Quốc đang nghiền ngẫm về Cẩm Thư, thì bộ não của Cẩm Thư cũng đang vận hành hết tốc độ.

Đối phương rõ ràng thông tin sai lệch dẫn lối, ấn tượng đầu tiên về cô cực kỳ tệ.

Nếu cô giải thích, Thắng Nam là do cô cứu, đứa trẻ đặc biệt dựa dẫm cô, đối phương chắc , thậm chí sẽ còn ấn tượng tệ hơn với cô.

Rơi "bẫy tự chứng minh", rõ ràng lý nhưng giải thích , càng càng đen, thành sự thật những lời buộc tội đúng.

Cẩm Thư, thông thạo kỹ năng đàm phán, lập tức phản ứng:

"Một khi sự nghi ngờ nảy sinh, thì tội danh thiết lập. Bác đơn phương kết tội cháu trong tình trạng thiếu chứng cứ, còn hỏi cháu gì?"

Tránh khỏi khâu tự chứng minh, buộc đối phương đưa bằng chứng chất vấn cô, hóa động thành chủ động.

"Cô tụ tập thanh niên bán băng đĩa, trục lợi lớn từ đó, phá hoại thanh danh của đồng chí Lâm Nghị Hiên, những điều đều là do chính mắt chứng kiến." Phùng Kiến Quốc tiếp tục ép cô tự chứng minh.

Cẩm Thư né tránh cái bẫy trong lời của , thấy chiêu nào thì phá chiêu đó.

"Quy trình bình thường, tuyệt đối ở cấp bậc của bác tự tới. Bác mặc quân phục, dùng tư cách cá nhân để xử lý nhân tố bất như cháu. Đây là hành vi của một vị chỉ huy, mà giống với sự quan tâm của bậc trưởng bối dành cho hậu bối hơn — Bác là đồng đội cũ của bố chồng cháu ?"

"Lâm Nghị Hiên với cô?"

"Ở nhà bao giờ chuyện quân đội. cháu não, sẽ tự suy đoán. Bác đến nhà cháu chơi, cháu hoan nghênh. nếu bác cháu ly hôn, thì thể ."

Vu tổng xương cốt vốn cứng, bản cúi đầu, thì đừng hòng ai ép cô quyết định.

Vân Vũ

"Cứ tiếp tục như , cô sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của ." Phùng Kiến Quốc Cẩm Thư dẫn dắt mà ý đồ.

"Cháu tự bỏ tiền túi giải cứu trẻ em gái bắt cóc, hỗ trợ thanh niên nhàn rỗi trong xã hội khởi nghiệp với lợi nhuận siêu mỏng, mở cửa hàng bán đắt hàng lãi ít, giá thấp hơn thị trường, đối xử với gia đình. Vậy cháu vi phạm luật pháp quy định nào? Chạm thiên điều nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-57-gap-phai-khung-hoang.html.]

"Trẻ em gái bắt cóc?" Phùng Kiến Quốc sững .

"Xem tình báo của bác tới nơi. Tất nhiên, điều cũng thể hiểu . Chuyên môn của bác là công tác tư tưởng, còn thu thập tình báo là sở trường của ông xã nhà cháu. Hay là, bác để Lâm Nghị Hiên điều tra giúp bác, khi kết luận chính xác hẵng tìm cháu?"

Hắn! Bị! Chê! Bai! Mấy chữ nhảy múa trong đầu Phùng Kiến Quốc.

Dịch mấy lời của cô nghĩa là: Một kẻ chỉ mồm như ông, công tác tình báo thì kém xa!

Phùng Kiến Quốc đầu tiên gặp một cứng cựa khó nhằn đến thế.

chính vì thái độ vẻ ngang ngược của Cẩm Thư, trở nên thận trọng.

Lẽ nào thực sự hiểu lầm cô ?

Hay là, điều tra một chút hẵng — Phùng Kiến Quốc đang nghĩ, thì Cẩm Thư lên tiếng :

"Đứa trẻ nãy, nhà ở thứ hai con phố phía . Mẹ nó ung thư, đứa bé hôm qua bắt cóc, khuyên bác năng chú ý chừng mực."

Phùng Kiến Quốc đoán trúng tâm sự, giật .

"Cho bác một gợi ý, bác hỏi mấy đứa trẻ bán băng xem, chúng lấy hàng từ cháu giá bao nhiêu, hỏi các nhà bán sỉ giá một băng là bao nhiêu, xem cháu kiếm bao nhiêu 'tiền lớn' của chúng."

Ngay cả "phương hướng chỉ đạo" cũng đưa , Phùng Kiến Quốc sức phản kháng.

Đừng là thanh niên hai mươi tuổi, ngay cả những con cáo già cùng cấp với Phùng Kiến Quốc, cũng hiếm cái bản lĩnh chọc đúng tim đen khác trong từng câu như thế.

Càng bực hơn nữa là, cô chọc xong, thể bắt bẻ cô chỗ nào.

Cô nhóc tuyệt đối là lỗ mãng, từng câu của cô đều ngưng tụ kỹ xảo và trí tuệ đàm phán.

Nếu những gì cô là thật, thì quả thật chút cảm mến cô nhóc .

Phản ứng của , Cẩm Thư thấu, cô cúi mắt che ánh sáng sắc bén trong đáy mắt.

Sự tôn trọng, vốn dĩ cầu xin mà , dùng thực lực để chứng minh.

Vị chỉ huy vẻ hùng hổ, nhưng thực đang bảo vệ lợi ích của Lâm Nghị Hiên, hẳn nhà.

Cẩm Thư mới chọn cách ứng phó vẻ kích động như .

Phô bày thực lực cho đối phương thấy, với , cô xứng đáng với Lâm Nghị Hiên.

Chiến lược vô cùng thành công.

Phùng Kiến Quốc lờ mờ cảm thấy, một kỳ tài trăm năm khó gặp như Lâm Nghị Hiên, đúng là nên xứng với cô nhóc lợi hại .

Cảm mến thì cứ cảm mến, nhưng thua một kẻ hậu bối, mất mặt cũng là thật.

Ánh mắt Phùng Kiến Quốc rơi bình đậu hũ bàn.

"Những chuyện khác đợi điều tra hẵng kết luận. Cô cho chồng uống đậu hũ, đây là sự thật ?"

"Vâng." Cẩm Thư gật đầu.

"Em dâu ghét nhất đậu hũ."

"Hả?"

"Cho em dâu uống thứ mà bà ghét nhất, tội bất hiếu , cô chạy thoát !"

Cẩm Thư câm miệng , câu , cô thể tiếp .

Phùng Kiến Quốc chuyển giọng.

"Về đừng cho uống đậu hũ nữa. Hôm nay đến là thì còn đỡ, nếu đến là của đội Long Uyên, thì cô phiền phức to ."

"Long Uyên?" Cô từng tên bao giờ.

"Sào huyệt của lũ chê bai — cô sẽ ." Nhớ đến Đội đặc chủng Long Uyên, Phùng Kiến Quốc chút bực bội, chút bất mãn, còn một chút ghen tị.

Bên ngoài cửa vang lên tiếng sảng khoái.

"Tại bọn chúng đến, cô phiền phức?"

Sắc mặt Phùng Kiến Quốc đại biến, Cẩm Thư cũng âm thầm kinh hãi.

Bên ngoài cửa sổ thực ?

Lặng lẽ trộm suốt lúc nãy.

Khả năng mai phục và thu thập tình báo, so với Phùng Kiến Quốc cao bao nhiêu .

Phùng Kiến Quốc là nhà, còn đến , thì khó lắm.

Cẩm Thư , trận chiến khó khăn thực sự tới.

 

Loading...